Chàng Rể Phế Vật

Chương 270: Cuộc đại chiến thần tiên!




Câu nói kia của Trần Xuân Độ rõ ràng đã kích thích đến phân hội trưởng Sát La, trên mặt của người đàn ông cường tráng lộ ra sát khí lạnh lùng, y đi về phía Trần Xuân Độ và Tô Loan Loan, mặt đất dưới chân không ngừng nứt ra!

Giống như một con dã thú ở dưới lòng đất, sức mạnh của y khiến Tô Loan Loan sợ hãi!

Còn Trần Xuân Độ vẫn tỏ ra thờ ơ như thường lệ, dường như anh không đặt tên phân hội trưởng kia vào mắt, y cũng chẳng khác gì những người trong băng đảng Sát La.

"Giết!"

Đột nhiên, phân hội trưởng hét lên một tiếng, tốc độ tăng đột biến, bóng dáng không ngừng lóe lên!

Một luồng sát khí bay thẳng lên trời rồi sau đó hướng về phía Trần Xuân Độ!

Dường như câu nói kia của Trần Xuân Độ đã kích thích đến phân hội trưởng, anh chỉ cao 1m6, toàn thân đen thui, thế mà lại nói ra lời như vậy, đương nhiên sẽ kích thích đến y!

Trần Xuân Độ đứng đó, làm cho Tô Loan lo lắng một trận, trên người phân hội trưởng toát ra khí thế kinh người, sức mạnh của hắn ta còn mạnh hơn nhiều so với đám người trong Sát La kia!

Ngay cả Tô Loan Loan tinh thông cũng không khỏi run lên!

“Rầm!” Mặt đất không ngừng nứt ra, tốc độ của y càng lúc càng nhanh, Lê Kim Huyên đang đứng từ xa quan sát, đột nhiên đứng lên!

“Đừng!” Lê Kim Huyên kêu lên, tên phân hội trưởng kia quá mạnh mẽ, nhìn từ xa giống như một ngọn núi nhỏ, giống như một người khổng lồ!

Bóng dáng thần bí mờ ảo kia làm sao có thể chống lại được?

Lê Kim Huyên bắt đầu lo lắng cho người thần bí kia, cô lo sẽ xảy ra chuyện ngoài ý muốn!

Người thần bí kia cho dù có sức mạnh cường đại, nhưng phân hội trưởng cũng không phải dạng vừa, bằng không, hắn ta làm sao có thể lên chức chi hội trưởng?

Đột nhiên, Trần Xuân Độ khẽ mỉm cười, khóe miệng cong lên, nhìn phân hội trưởng nở một nụ cười thâm thúy.

Anh đưa một tay ra sau lưng, tay phải cầm một con dao găm, đứng bất động chờ phân hội trưởng đến!

Hai mắt phân hội trưởng co rút kịch liệt, đồng tử híp lại, hắn ta không ngờ... Trần Xuân Độ thật sự dám nói dám làm, muốn đánh với y một trận!

Ánh mắt phân hội trưởng rơi vào người Trần Xuân Độ, y thấy rõ ý cười xẹt qua trong mắt của anh.

"Hừ!!"

Phân hội trưởng đột nhiên nổi cơn thịnh nộ, sự giễu cợt không chút kiêng kị của tên nhóc kia cuối cùng cũng chạm đến cơn tức giận cuồn cuộn của y!

Tốc độ của phân hội trưởng càng ngày nhanh, tốc độ gần như cực hạn! Y xuất hiện trước mặt Trần Xuân Độ trong tích tắc!

Y giơ con dao bầu lên, phía trên con dao dính đầy vết máu loang lổ màu đen!

“Chết đi!” Ánh mắt y rét lạnh, nhìn Trần Xuân Độ như nhìn một xác chết!

“Không!!”

Lê Kim Huyên hét lên, không hiểu sao lúc nhìn thấy tên phân hội trưởng ra tay, trong lòng cô lại đau nhói, đau đến nỗi khiến cô thở không ra hơi!

Lê Kim Huyên không biết người kia, thậm chí cô chỉ nghi ngờ rằng người kia là một người bí ẩn đã giúp cô, nhưng dù sao cô cũng không nhận ra, cũng chỉ hoài nghi mà thôi.

Nhưng khi cô nhìn thấy con dao kia chém xuống, trong lòng cô lại có một cảm giác đau nhói không thể giải thích được, một cảm giác đau nhói khó tả!

Đôi mắt xinh đẹp của Lê Kim Huyên mở to, khuôn mặt xinh đẹp trở nên tái nhợt...

Tiếng cười ngạo nghễ của tên phân hội trưởng vang vọng trong không gian, còn có tiếng hét đau đớn của Lê Kim Huyên.

Nhưng ngay lúc con dao sắp rơi xuống, đột nhiên, ánh mắt bình tĩnh của Trần Xuân Độ lóe lên.

Bỗng nhiên, anh di chuyển... thân thể thẳng tắp khẽ lách qua một bên, mà khoảnh khắc nhìn thấy con dao kia chém xuống... nguy hiểm càng thêm nguy hiểm, xém chút nữa đã chém trúng anh!

Đôi mắt của người đàn ông cường tráng bỗng nhiên co rút lại... Y hiển nhiên không ngờ Trần Xuân Độ lại có thể tránh được nhanh như vậy!

Y hừ lạnh một tiếng, con dao trong tay tràn đầy uy lực, y lại giơ lên chém xuống, phá vỡ hư không, ánh sáng chói mắt của lưỡi dao giống như không có thứ gì không phá vỡ được!

“Chết!” Phân hội trưởng hét lên, con dao trong tay tỏa ra ý lạnh kinh người, không ngừng chém xuống!

Mà Trần Xuân Độ không ngừng tránh né, dù con dao của phân hội trưởng có sắc bén đến đâu thì cũng khó mà chém trúng Trần Xuân Độ.

Trần Xuân Độ để tay trái ra sau, thờ ơ lãnh đạm, trong mắt hiện lên vẻ giễu cợt nhìn phân hội trưởng.

“Mày chỉ có chút bản lĩnh này thôi sao?” Thấy phân hội trưởng hơi mệt mỏi, thở hổn hển, trên trán đổ mồ hôi, Trần Xuân Độ khẽ nói, giọng điệu đầy vẻ châm chọc.

Vẻ mặt của phân hội trưởng đột ngột thay đổi, hắn ta siết chặt con dao trong tay, nhìn chằm chằm vào Trần Xuân Độ, nghiêm nghị quát: "Mày mạnh hơn những người tao từng gặp đấy... nhưng cũng chỉ là một con kiến thôi, tao sẽ giết chết mày!"

Y vừa dứt lời, Trần Xuân Độ chế nhạo, giọng nói vang vọng cả bầu trời: "Đến lượt tao đây!"

Vừa nói xong, con dao của phân hội trưởng lao tới, chém thẳng vào đầu anh!

Trần Xuân Độ hiếm khi không né tránh nữa, mà là đứng ở nơi đó! Để cho y bộc phát sự lạnh lùng hung tợn.

“Lần này, tao xem mày trốn thế nào!” Đúng lúc này, con dao chém xuống, Trần Xuân Độ sẽ không tránh thoát được!

Mà lúc này, vẻ mặt của Tô Loan Loan cũng thay đổi... Đây gần như là một nhát dao sinh tử, Trần Xuân Độ trốn thế nào cũng không thoát được!

Thấy nhát dao này, Tô Loan Loan tự hỏi, cô ta cũng hết cách rồi, chỉ biết tuyệt vọng.

“Kết thúc đi.” Nhìn thấy con dao chém xuống, thư ký ngồi trong xe Audi thở phào nhẹ nhõm, khóe miệng Trương Khiếu Thiên hiện lên một nụ cười lạnh.

Anh ta dập tàn thuốc, búng ra ngoài cửa sổ, khẽ nói. Trận thảm sát này cuối cùng cũng kết thúc.

Quả nhiên, phân hội trưởng Sát La mạnh mẽ kinh người, 3 tỷ này của anh ta cũng xem như không uổng công.

“Chúc mừng Tổng giám đốc Trương, thù đã được báo.” Thư ký ở bên cười nói.

Trương Khiếu Thiên gật đầu, nhìn ra ngoài cửa sổ nói: "Có thể giết chết anh ta, giải được hận cho tôi, còn người phụ nữ kia..."

Ánh mắt Trương Khiếu Thiên rơi vào người Lê Kim Huyên, khóe miệng mang theo ý cười, trong mắt nóng rực.

Thân hình Lê Kim Huyên không tệ, khiến cho trong lòng Trương Khiếu Thiên nảy sinh một ý nghĩ... một người phụ nữ xinh đẹp, quả nhiên có thiên phú trở thành một món đồ chơi.

Đột nhiên, hư không rung lên, một tiếng rồng ngâm xuất hiện, vang vọng trong không trung!

Leng keng.

Con dao đang chém xuống bỗng nhiên đình trệ, chỉ nhìn thấy một con dao găm chắn ngang con dao đang chém xuống kia!

Trần Xuân Độ vung con dao găm Long nha của mình lên, va chạm với con dao kia dữ dội!

Đôi mắt Tô Loan Loan lóe lên, vẻ mặt tiếc nuối và tuyệt vọng của cô ta đột nhiên bị thay thế bằng sự kinh ngạc và khiếp sợ!

“Không thể nào!” Tô Loan Loan trầm mặc đứng lên, nhìn chằm chằm vào con dao găm trên tay Trần Xuân Độ, cô ta không thể che giấu được sự kinh ngạc của mình mà kêu lên lần nữa.

Vào thời khắc mấu chốt nhất, Trần Xuân Độ đã mạnh tay Long nha trong tay anh lên và chặn ngang con dao bầu đang chém xuống kia!

Ngay cả phân hội trưởng đang cầm con dao bầu cũng sững sờ, không ngờ Trần Xuân Độ lại có thể chặn được?

Phải biết rằng, từ lúc Trần Xuân Độ rút con dao găm ra, cho đến lúc chặn lại, chỉ trong nháy mắt!

Từ góc độ này, tốc độ bộc phát của Trần Xuân Độ là không thể tưởng tượng nổi!

"Chuyện này..." Tô Loan Loan thở dốc, cô ta nhìn chằm chằm Trần Xuân Độ, không thể bình tĩnh lại được!

Tô Loan Loan còn biết nhiều hơn tên phân hội trưởng kia, vừa rồi cô ta dùng mắt thường cũng có thể thấy được Trần Xuân Độ chỉ đơn giản đã phá được cực hạn của cơ thể con người!

Tốc độ của cơ thể con người dù có bộc phát nhanh đến đâu cũng không thể hoàn tất tất cả các bước từ phán đoán, rút dao, rồi chặn lại trong chốc lát được! Điều này gần như là không thể!

Nhưng Tô Loan Loan lại đánh giá thấp Trần Xuân Độ, cô ta hoàn toàn không hiểu Trần Xuân Độ, cô ta đương nhiên không biết... Ở nước ngoài, sở dĩ Long Vương được nhiều người tôn sùng... là bởi vì Long Vương đã tạo ra từ phép màu này đến phép màu khác!

Long Vương tạo ra vô số kỳ tích, loại chuyện này không là gì so với những kì tích kia của Long Vương!

Từng được mệnh danh là vùng cấm của sự sống có đi mà không có về, thế giới đen tối vốn gian ác của phương Tây,... điện thờ của sát thủ đầy rẫy nguy hiểm và nỗi kinh hoàng... những thứ này đều được gọi là vùng đất chết, hễ có ai đi đến những nơi này cũng sẽ biến mất không dấu vết, sống chết bất định!

Tuy nhiên, chỉ có một người duy nhất, phá vỡ mọi thứ trong truyền thuyết... Chính là Long Vương, và chỉ có Long Vương, mới có thể sống sót đi ra từ những nơi đó!

Từng kỳ tích được ra đời, từ khi bắt đầu náo động ở nước ngoài, đến sau này, nghe nói chính Long Vương đã tạo ra những kỳ tích vĩ đại, rất nhiều thế lực đều không dám khuấy động, thậm chí không dám hó hé một lời.

Một người đàn ông luôn tạo ra kỳ tích, rồi lại tạo ra những kỳ tích khác, đó có còn gọi là kỳ tích nữa không? Hai chữ kỳ tích tự nó tượng trưng cho chuyện không thể nào làm được, nhưng một khi đã bị phá vỡ liên tục, thì không còn là kỳ tích nữa.

Đối với Trần Xuân Độ mà nói, tốc độ bộc phát lúc này dĩ nhiên không là gì cả... rất dễ dàng mà làm được.

"Giết giết giết!"

Phân hội trưởng sững người hai ba giây rồi mới phản ứng lại. Trên tay cầm con dao đầy sát khí. Bắp thịt trên cánh tay phồng lên, gân xanh hiện rõ, giống như một con rắn lục đang bám vào da của y.

Khí thế toàn thân y đột nhiên bộc phát, giống như một con dã thú điên cuồng!. Truyện Sủng

Y hung hăng nhìn chằm chằm Trần Xuân Độ, ánh mắt giống như ánh mắt của thú dữ, đầy vẻ thù địch!

Con dao trong tay y đột nhiên bùng nổ với tốc độ cực hạn, không ngừng vung lên, có rất nhiều tàn ảnh xuất hiện!

Giờ phút này, ngay cả Tô Loan Loan cũng hơi ngây ngốc, sức mạnh của phân hội trưởng đã vượt ra ngoài dự liệu của cô ta!

Tàn ảnh... tốc độ càng nhanh thì mới xuất hiện nhiều tàn ảnh như thế!

Hơn nữa, con dao trên tay phân hội trưởng lại là một con dao bầu hạng nặng!

“Chém!!”

Long nha trong tay Trần Xuân Độ gào thét, xuyên thủng khoảng không, phát ra âm thanh nổ đùng đoàng!

Một âm thanh giòn giã vang lên, Long nha mạnh mẽ chống lại con dao bầu kia!

Ánh mắt phân hội trưởng lộ ra ánh sáng kỳ lạ, nhìn chằm chằm vào Long nha trong tay Trần Xuân Độ, con dao này làm bằng vật liệu đặc biệt. Con dao bầu của y làm bằng thép không gỉ, cực kỳ vững chắc, chém sắt như chém bùn!

Mà Long nha kia lại không hề gãy, lại chặn được con dao bầu của y!

“Chỉ có chút bản lĩnh này thôi sao? Nếu không còn chiêu thức nào khác, vậy mau cút đi.” Khóe miệng Trần Xuân Độ nhếch lên, giễu cợt nói.

Vẻ mặt Tô Loan Loan ngưng tụ... nhất thời không nói nên lời, nhìn Trần Xuân Độ, không biết nên khóc hay cười.

Tên kia có cần phải kích động người ta như thế không, chẳng lẽ đây chưa phải là toàn bộ sức lực của anh sao?

Tô Loan Loan càng ngày càng nghi hoặc, rốt cuộc đây là Trần Xuân Độ sao?

Nhìn thấy Trần Xuân Độ khiêu khích y, phân hội trưởng hiển nhiên nổi điên, hai mắt đỏ ngầu.

Những thủ hạ của y không thể chết vô ích thế được!

Hôm nay, Trần Xuân Độ phải chết!

Lê Kim Huyên ngây người nhìn cảnh tượng này, hô hấp rối loạn, cả người đờ ra!

Ai có thể tưởng tượng được rằng vị Tổng giám đốc nữ thần luôn sáng suốt lạnh lùng lúc này cũng ngây ngốc như vậy!

Đây, đây chính là cuộc đại chiến thần tiên đấy!