Lê Kim Huyên giẫm giày cao gót trên mặt đất đột nhiên dừng lại, quay đầu liếc mắt nhìn hai người mặt mũi bầm dập mặc áo sơ mi hoa bị Tô Loan Loan trong nháy mắt đánh bầm dập, vẻ mặt bình tĩnh, từ tốn nói: " Mang chúng vào. "
" Vâng."
Vài nhân viên bảo vệ đi tới, đỡ hai tên kia lên, kéo chúng vào tòa nhà Lê Thị.
Tô Loan Loan và Lâm Trinh Tuyết đi theo Lê Kim Huyên trở lại tòa nhà Lê thị, bước vào phòng họp, nhìn nhân viên bảo vệ đặt hai tên mặc áo sơ mi hoa lên ghế.
Tô Loan Loan ra tay cực kỳ tàn nhẫn, hai tên kia chưa chống đỡ được vài chiêu đã bị đánh cho thoi thóp.
"Tập đoàn Lê thị chúng ta chưa từng có xích mích gì với Ác Chu Đường. Sao các người lại tới gây chuyện?" Lê Kim Huyên ngồi xuống lạnh như băng chất vấn.
Hai tên mặc áo sơ mi hoa vẫn im lặng, Lê Kim Huyên lập tức hỏi thêm vài câu, bọn chúng vẫn không chịu nói nửa lời.
"Không thể đánh nữa. Đánh nữa có thể nguy hiểm đến tính mạng." Tô Loan Loan nói, nếu muốn ép cũng e rằng rất khó.
Lê Kim Huyên khẽ cau mày, đây không phải là một cửa hàng nhỏ, đường đường là tập đoàn Lê thị có tiếng tăm ở thành phố T, Ác Chu Đường cũng không điên chạy tới đây gây rối chỉ để thu phí bảo kê.
Dựa vào các mối quan hệ cũng như sức ảnh hưởng của tập đoàn Lê thị, Ác Chu Đường cũng không dám làm như vậy.
Lê Kim Huyên vẫn cảm thấy chuyện này không hề đơn giản.
Hai tên kia nhìn thế nào cũng giống cố ý đến đây chịu chết.
…………
Lúc này, trong biệt thự, Trần Xuân Độ đang dẩu mông, ăn mặc như quản gia, trên tay cầm khăn lông, lau sàn nhà không còn một hạt bụi.
Đột nhiên, điện thoại vang lên, Trần Xuân Độ thở ra một hơi, lấy điện thoại ra, liếc thấy tin nhắn hiển thị trên màn hình điện thoại, khóe miệng nhếch lên một nụ cười thâm thúy.
“Metis, rốt cuộc cô muốn làm gì?” Trần Xuân Độ ngẩng đầu nhìn ra ngoài cửa sổ, ánh mắt thâm thúy vô cùng.
Anh luôn cảm thấy Metis sắp gây ra một cơn bão trên sàn giao dịch chứng khoán thành phố T.
…………
Thành phố T, Đàn cung.
Đàn cung, nằm ở trung thành phố T, là trung tâm của toàn bộ thế giới ngầm.
Bởi vì, người đứng đầu Đàn cung, trong thế giới ngầm thành phố T, số người dám trêu chọc hắn ta chỉ có thể đếm được trên đầu ngón tay.
Thậm chí không ai dám nhắc đến tên hắn ta.
Hắn ta luôn đứng trên đỉnh kim tự tháp trong thế giới ngầm thành phố T... Lịch sử của hắn được tạo nên từ máu và xương! Vô số thành viên ngầm nghe đến tên hắn mặt đều biến sắc.
Có tin đồn rằng Người đứng đầu Đàn Cung từ nước ngoài trở về, võ công bất phàm, ngay sau khi trở về thành phố T đã đặt ra khuôn mẫu của thế giới ngầm ở đây.
Những người có năng lực mua lại Đàn Cung tính trong thành phố T thì cũng chỉ được vài người, nhưng nói đến người có gan mua lại nó chắc còn chưa sinh ra!
Ngài Chu của Đàn Cung... người mới trở về từ nước ngoài nhưng danh tiếng của hắn thì không mấy ai ở thành phố T không biết!
Bề ngoài hắn ta hào hoa phong nhã, là chủ tịch một công ty giải trí nhưng quyền lực của hắn thì nghe đến thôi cũng khiến da đầu tê dại.
Lúc này, người đứng đầu Đàn cung, vẻ mặt nghiêm nghị, đang ngồi đọc báo trên chiếc ghế sofa bọc da sang trọng, bên cạnh là một chú chó ngao Tây Tạng đang nằm nghiêng như một chú cún con.
Người bình thường sẽ không bao giờ nghĩ tới loại chó tính tình hung hãn này khi ở đây chúng lại sợ hãi đến run lên.
Chung quanh căn phòng được bảo vệ bởi những vệ sĩ áo đen với trang bị súng đạn thật, toàn bộ Đàn cung được canh phòng cẩn mật, có thể so sánh với một số khu vực đặc biệt.
Đột nhiên, trên bàn cà phê trước mặt người đàn ông, tiếng chuông điện thoại cố định kiểu cũ vang lên, trông nó giống như một món đồ cổ.
Sau khi vệ sĩ ở bên trả lời điện thoại, một lúc sau, anh ta hai tay cung kính đưa điện thoại, "Ngài Chu, cuộc gọi của anh."
Người đàn ông đặt tờ báo xuống chậm rãi trả lời.
Một giọng nói nữ tính đầy gợi cảm vang lên từ đầu dây bên kia: "Mọi chuyện thế nào rồi?"
Thanh âm xinh đẹp này có thể khiến cho bất cứ người đàn ông nào cũng phải rung động.
“Mọi việc diễn ra tốt đẹp, người của tôi đã được đưa vào rồi.” Người đàn ông nhẹ giọng nói.
“Làm tốt lắm, đã đến lúc anh phải xuất hiện rồi.” Đầu bên kia điện thoại, giọng nói quyến rũ gợi cảm vang lên, nếu Trần Xuân Độ ở đây, nhất định sẽ nói ngay lập tức người này không phải ai khác chính là Metis!
“Để tôi xuất hiện?” Người đàn ông hơi ngạc nhiên, cười khểnh một tiếng, vô cùng giễu cợt.
Đúng là hão huyền, hắn ta mà phải làm loại chuyện này? Làm sao có thể!
“Đúng vậy, muốn chơi game cho vui thì phải chơi cho đến cùng~ Đừng lo lắng, làm xong chuyện này, tôi sẽ phá bỏ thân phận đầy tớ của anh.” Đầu bên kia điện thoại, miệng của Metis hơi nhếch lên, thâm thúy và xinh đẹp, mang lại một cảm giác động lòng người.
Trong toàn thành phố T, e rằng ít người có thể ngờ rằng ngài Chu, kẻ thống trị thế giới ngầm của thành phố T, thực ra lại là nô lệ của Metis.
Chuyện này thực sự gây sốc! Không ai có thể nghĩ đến!
“Được.” Ngài Chu nghe thấy điều kiện của Metis, lập tức đồng ý, đằng sau cặp kính râm đen như mực, lóe lên ánh mắt đen sâu thẳm.
Cúp điện thoại, ngài Chu ngồi trên chiếc ghế sofa bọc da xa hoa, đột nhiên nói: "Đàn cung... tập trung toàn lực tấn công!"
Huh!
Ngài Chu đột nhiên đứng dậy, trong phút chốc, một luồng hơi thở lạnh lẽo đáng sợ tràn ngập căn phòng!
Con chó ngao Tây Tạng nằm dưới chân hắn đột nhiên run lên, trong đôi mắt dữ tợn của nó hiện lên vẻ sợ hãi, nó bắt đầu rên ư ử, toàn thân run rẩy, như thể nó đã cảm nhận được điều gì đó rất khủng khiếp.
Mệnh lệnh vừa phát ra, chỉ trong vài phút, những người mặc đồ đen lao ra khỏi tòa biệt thự, từng chiếc xe màu đen lao về phía tòa nhà Lê thị ở phía xa như một con rồng giận dữ.
Vô số ô tô màu đen tạo thành một mảng đông nghịt mênh mông, chiếm giữ những con đường rộng lớn, trở thành cảnh tượng kinh hoàng và khiếp sợ ở thành phố T.
Vô số khách bộ hành đi ngang qua đều hoảng sợ lui ra xa, bởi vì bọn họ biết thanh thế lớn như vậy nhất định là Đàn cung làm ra.
Ở thành phố T, chỉ có Đàn cung ngài Chu mới có tư cách này.
Ngay sau đó, một chiếc Mercedes Benz màu đen bao quanh bởi rất nhiều chiếc xe màu đen khác chậm rãi lái ra khỏi Đàn Cung, toàn bộ con đường gần như bị người của Đàn Cung chiếm hết, tràn về phía xa...
Lê Kim Huyên trở lại văn phòng, cô ngồi trên ghế tay đặt lên trên vầng trán xinh đẹp, đau đầu vì hai sơ mi hoa kia.
"Đã thẩm vấn cả ngày vẫn chưa tra được gì. Hai tên này quá kín tiếng." Tô Loan Loan nói, mặc dù vốn là xuất thân trong đội đặc chủng, có rất nhiều biện pháp thẩm vấn nhưng cũng đành bất lực với hai tên này.
“Bọn họ chỉ là một quân cờ, có lẽ chỉ đến để gây chuyện thôi, cũng không biết chuyện gì khác.” Lê Kim Huyên chậm rãi nói: "Chẳng qua tôi vẫn thắc mắc không biết ai chủ mưu chuyện này.”
Lê Kim Huyên không khỏi nghĩ đến Lê Thần Vũ, nhưng lại nhanh chóng loại trừ hắn, vì với sự kiêu ngạo của Lê Thần Vũ, hắn làm sao có thể làm ra chuyện điên khùng như vậy.
Hay là do đối thủ cạnh tranh của Lê thị gây ra?
Lê Kim Huyên thầm nghĩ, đột nhiên, điện thoại bàn trên bàn vang lên.
Sau khi Lê Kim Huyên bắt máy, chỉ nghe thấy giọng của trưởng phòng an ninh vội vàng nói: "Không ổn rồi tổng giám đốc Lê, có chuyện lớn rồi!"
“Có chuyện gì vậy?” Lê Kim Huyên bật dậy, đưa mắt nhìn ra ngoài cửa sổ, vô cùng ngạc nhiên.
Đôi mắt xinh đẹp của cô đờ đẫn nhìn con đường bên ngoài, vẻ mặt khó tin.
Lê Kim Huyên hơi thở gấp gáp, Lâm Trinh Tuyết cũng quay đầu nhìn ra ngoài cửa sổ, khuôn mặt như thiên thần cũng phải sững sờ trong chốc lát.
Mặc dù Tô Loan Loan đã từng xem qua rất nhiều cảnh đáng ngạc nhiên, nhưng sau khi nhìn thấy cảnh này, lông mày cũng phải nhướng lên, đôi mắt hiện lên tia hoang mang.
Bên ngoài tòa nhà Lê thị, trên con đường xa xa, có những chiếc xe màu đen đang ùn ùn kéo đến.
“Tổng giám đốc Lê, đây chắc chắn là người của Đàn cung. Chúng ta đã chọc phải Đàn cung rồi!” Đầu bên kia điện thoại, phụ trách an ninh lo lắng nói, giọng điệu vô cùng hoảng sợ.
Người đứng đầu thế lực ngầm thành phố T lần đầu tiên va chạm với nhà họ Lê.
"Làm sao có thể như vậy..." Khuôn mặt xinh đẹp của Lê Kim Huyên tái nhợt, thân người khẽ run lên.
…………
Lúc này, trong một quán bar cao cấp, một thanh niên mặc vest đang say sưa, chìm đắm trong không gian cùng vô số mỹ nữ.
Ánh đèn trong quán lung linh, nam thanh nữ tú đến đây chơi bời không biết mệt.
Đây là một trong những quán bar hàng đầu ở thành phố T, những người không có đủ tư cách ở thành phố T thậm chí không thể bước vào ngưỡng cửa ở đây.
Đột nhiên, điện thoại di động của thanh niên vang lên, anh ta lấy điện thoại ra, nhìn lướt qua màn hình, vẻ mặt đột nhiên trở nên nghiêm túc.
Sau khi nối máy, giọng nói điềm tĩnh và thâm thúy của Trần Xuân Độ vang lên từ đầu bên kia điện thoại: "Chơi có vui không?"
"Lão đại, chất lượng gái ở đây tốt thật. Anh có muốn đến xem thử không? Vui hơn nhiều so với những quán bar ở nước ngoài đó." Anh ta hào hứng nói.
"Chơi xong rồi thì việc cho cậu làm đây. Tập đoàn Lê thị đang gặp khó khăn, cậu đi giải quyết đi." Trần Xuân Độ nhàn nhạt nói.
Anh ta sửng sốt một chút, sau đó cong môi nói đùa: "Lão đại, không phải anh nên tự đi giải quyết chuyện này sao?"
"Nếu bây giờ cậu không đi, ngày mai tôi sẽ cho người đóng cửa quán bar. Sẽ vĩnh viễn không bao giờ mở nữa." Trần Xuân Độ thản nhiên nói, "Tôi còn có việc lớn phải làm. Nếu không làm xong những việc này, đến lúc vợ về vẫn chưa xong thì tôi nhất định không được ngủ trên giường... "
"Hầy, tôi cho tới bây giờ vẫn chưa thấy anh ngủ trên giường của cô ấy..." Thanh niên cúp điện thoại lẩm bẩm nói.
người thanh niên nhìn mỹ nữ đi về phía mình, lắc đầu, bước ra khỏi quán bar, mở cửa xe, ngồi vào trong chiếc Rolls Royce.
Khi Rolls-Royce đang phóng như bay, thì lúc này, trước cửa tòa nhà của Lê thị đã trở thành một đống hỗn loạn.
Những chiếc xe màu đen lần lượt dừng lại, từ trên xe lao xuống vệ sĩ áo đen, tay cầm gậy thép lao thẳng đến trước những nhân viên bảo vệ mà chúng nhìn thấy, đập phá như điên!
Cho đến khi nhân viên an ninh của tập đoàn Lê thị, không ai dám bước ra khỏi cửa của tòa nhà, trong mắt ai nấy đều ánh lên tia kinh hãi.
Hôm nay, đã có quá nhiều chuyện đã xảy ra, rất nhiều chuyện mà họ căn bản không thể chịu đựng được.
Lê Kim Huyên vội vã bước ra khỏi tòa nhà Lê thị, từ từ, một chiếc Mercedes màu đen xuất hiện trong tầm mắt của mọi người, làm cho đôi mắt đẹp của Lê Kim Huyên đanh lại.
Đây là……
Trong lòng mọi người đều có dự cảm chẳng lành, chiếc Mercedes-Benz màu đen này quá bá đạo, trong lòng mọi người đều không ngừng suy đoán.
Hàng chục vệ sĩ đứng dàn ra, toát ra khí chất dữ tợn và đáng sợ, như thể họ đang chờ đợi một điều gì đó.
Chiếc xe Mercedes màu đen dừng lại bên đường, sau đó, cửa xe mở ra, một đôi giày da bước xuống lề đường.
Một người đàn ông bước ra ngoài. Từ lúc anh ta xuất hiện, nhiệt độ trên quảng trường ở lối vào của tòa nhà Lê thị dường như đã giảm xuống vài độ.
Đôi mắt đẹp của Lê Kim Huyên giật lên dữ dội, cô hẳn đã nhận ra người đàn ông mặc vest đi giày da này là ai rồi.
Đàn cung —— Ngài Chu!
Ông chủ của Ác Chu Đường!
Lại đích thân đến đây.
Ai có thể ngờ rằng chỉ vì hai tên lạ mặt kia mà Đàn cung lại đến đây đông như vậy
Hai tên kia cũng chỉ là hai tên tay chân...mà sự việc trở nên nghiêm trọng như vậy.
Không ít người trong lòng run lên, biết rằng đây không phải chuyện đơn giản.
“Ngài Chu không biết anh đến đây có việc gì?” Lê Kim Huyên lên tiếng trước, cũng không khách sáo hỏi thăm sức khỏe gì thêm, khách đến không có thiện chí, cô cũng không muốn nịnh hót gì nhiều.
“Tìm người.” Hắn chậm rãi liếc nhìn rồi mở miệng, lúc này nội tâm Lê Kim Huyên buông lỏng một chút.
Vẻn vẹn chỉ là cần người, Lê Kim Huyên cũng không sợ..
“Hai người kia ngài Chu có thể đợi một lát để đưa họ đi.” Lê Kim Huyên bình tĩnh nói.
“Tôi không chỉ muốn bọn họ... mà còn cả cô nữa!” Ngài Chu nhìn lướt qua hai tên tay chân đang hấp hối, khóe miệng nhếch lên thật sâu, ánh mắt rơi vào trên người Lê Kim Huyên.
Người xem im lặng như tờ, ánh mắt của ngài Chu chiếu qua cặp kính râm đen và sâu, để lộ ra vẻ thâm thúy và trần trụi.
Khuôn mặt xinh đẹp của Lê Kim Huyên cứng lại, lạnh lùng nói: "Ngài Chu có ý gì?"