Chàng Rể Ma Giới

Chương 537: Dạ khúc (phần ba)




Dưới ánh trăng, tiếng nhạc dần nhỏ tới mức khó mà nghe được.

Mejia chậm rãi mở đôi mắt tím ra, hít sâu một hơi: "Isabella, khúc nhạc thật êm tai."

Isabella buông kinh cầm dưới mạng che mặt xuống: "Khúc nhạc tên là 'Ngày tận thế', có một nam nhân dạy ta đã từng nói qua, cho dù là ngày tận thế cũng sẽ ở bên cạnh ta."

"Vậy sao?" Công chúa tóc vàng cười lạnh lùng, sự băng lãnh trong mắt vừa được khúc nhạc hòa tan lại ngưng tụ lần nữa: "Như vậy ngươi cũng nên biết, mỗi một lời ngon tiếng ngọt mà hắn nói với ngươi, đều đã từng nằm ở trong ngực ta mà nói một lần rồi."

Những lời này có ngụ ý rằng ngươi chẳng qua chỉ ăn cơm thừa canh cặn. Đôi mi thanh tú của Isabella không nhịn được mà nhíu lại. Xem ra vị trưởng công chúa điện hạ này cũng không hồ đồ, trái lại, sự hiểu biết còn lớn hơn trong tưởng tượng nhiều.

Cặp mắt ngọc bích của thủ lĩnh tình báo tiểu thư đảo đảo, thở dài một hơi: "Ta sao có thể sánh với công chúa điện hạ tôn quý? Công chúa điện hạ bất kể thắng bại thì cũng vẫn là người thắng, tối thiểu còn có thể vớt được vị trí hoàng hậu điện hạ."

"Chỉ có công chúa chết trận, không có hoàng hậu tham sống." Cặp mắt tím của Mejia xẹt qua một tia kiên quyết, lại không hề nhượng bộ phản kích tình địch một câu: "Nói đến chết đi sống lại... tin tức hoa mạn đà la đã chết mà sống lại mới thật sự là tin tốt đối với đám ong bướm đế đô."

Ngươi tới ta đi, lời nói châm chọc lẫn nhau, hai nữ nhân đều có vẻ sôi sục ý chí chiến đấu. Mắt tím và mắt ngọc bích dường như có điện hoa bắn ra ầm ầm.

"Đã muộn thế này rồi, nếu còn không ngủ thì mắt sẽ bị thâm đó, còn câu dẫn nam nhân kia thế nào được?" Isabella ngáp một cái, cung kính hành lễ: "Ta cáo lui trước, công chúa điện hạ tỉnh táo nhé."

Thôi không để ý đến Mejia nữa, quay đầu rời đi.

"Isabella."

Bước chân dừng lại.

"Khúc nhạc rất êm tai."

Nhưng mà công chúa điện hạ thật háo thắng bỏ thêm một câu: "Ta sẽ bắt tên kia diễn tấu mấy chục lần mỗi ngày cho ta nghe."

Sau mạng che mặt, khóe môi màu tím nhếch lên, cũng không quay đầu lại mà bước liên tục về phía trước.

Tiếng đàn trước quân trướng đã kết thúc, bản nhạc ở đế đô cũng đã gần tới đoạn cuối. Mà ở tây bộ Ám Nguyệt, một dạ khúc khác đang lặng lẽ mở màn.

Đối với một lãnh địa rộng lớn mà nói, hiện tượng "mười dặm không đội chung trời" cũng không hiếm, phía trên Tây Lang sơn mạch không có ánh trăng, mà là mây đen dày đặc.

Trong mây mù mơ hồ lộ ra tia sét chớp giật, ngẫu nhiên cắt qua trời đêm, trong cơn gió lạnh lẽo, làn mưa bụi lất phất tạt qua.

Quân đội năm ngàn người dưới sự dẫn dặt của Geraint đang nương theo sự che giấu của đêm tối và mưa bụi, tiến nhập cảnh nội Ám Nguyệt.

Chi quân đội này là tinh nhuệ cốt lõi của quân đoàn Hổ Răng Kiếm tại cứ điểm Tekula được Geraint mang theo. Ngoại trừ sức chiến đấu kiệt xuất, quan trọng hơn là kỷ luật nghiêm minh, hoàn toàn phục tùng sự chỉ huy của Geraint, con trai Sergei của đệ nhị tướng quân Duolun Andrews cũng ở trong đó.

Sergei vốn ở quân đoàn Xích Ma giữ chức vị quan trọng, tuổi còn trẻ đã là ác ma cao giai. Nhưng bởi vì liên quan Athena mà "lỡ tay" giết chết kẻ đoạt tình, con trai Alan của đại thần tài chính, bị giải trừ chức vụ và phái đến cứ điểm Tekula, trở thành một gã thân vệ dưới trướng Geraint. Sau khi Sergei tới cứ điểm Tekula, làm lại từ đầu, nhờ khắc khổ tu hành mà cũng đạt đến cao giai ác ma trung đoạn. Lần này cùng xuất chinh Ám Nguyệt, cũng là để kiến công lập nghiệp, quyết tâm lập công lớn. Trước đó vẫn luôn không xuất chiến, rốt cuộc bây giờ cũng có cơ hội biểu hiện, tất nhiên là tinh thần sáng láng.

Mưa ngày càng nặng hạt, mưa lớn ở ma giới hầu hết đều mang theo ít tính chua, cho dù ma tộc có thân thể mạnh hơn loài người thì cũng không thể chịu được mưa trong thời gian dài. Nhưng trước mắt mưa to lại trở thành sự che giấu tốt nhất với quân đoàn Hổ Răng Kiếm (Kiếm Xỉ Hổ) đang muốn tập kích bất ngờ.

"Qua sườn núi này, phía trước chính là cứ điểm Walan!" Geraint thu hồi bản đồ ma pháp, nắm thật chặt Minh Huyết Thương trong tay: "Các dũng sĩ Hổ Răng Kiếm, kỳ công đánh tan Ám Nguyệt đang ở trước mắt chúng ta! Cho kẻ địch đang nằm mơ kia một cơn ác mộng đi! Trước bình minh, quân kỳ của Hổ Răng Kiếm sẽ cắm lên đầu tường của cứ điểm Walan!"

Cứ điểm Walan là một cứ điểm cỡ trung được xây dựa vào núi, sừng sững trên con đường lớn tất phải đi qua khi tiến vào Ám Nguyệt. Phía trước là một mảnh đất trống rộng rồi hẹp dần, địa hình giống như túi tiền dần co rút lại vậy. Thời gian kiến thành nơi này cũng không dài, phía sau cứ điểm là trấn Walan cũng vừa mấy xây, xét thấy bắc bộ Ám Nguyệt đang khai chiến, hơn nữa kể địch là liên quân đế đô cường đại, cho nên rất nhiều thương nhân của thành Ám Nguyệt đều rời đi, nhưng cũng chưa rời hẳn Ám Nguyệt, mà lại ôm thái độ xem xét, đi tới trấn Walan. Điều này lại là bước tiến nhanh hơn cho việc xây dựng và phát triển trấn Walan, đã trở thành một đầu mối quan trọng nhất để thông thương ở phía tây bộ.

Vượt qua sườn núi, Geraint xoa xoa nước mưa trên mặt, nhìn tòa cứ điểm đang phát ra ánh đèn dìu dịu phía trước. Bây giờ thật sự là ma thần phù hộ, thời tiết mưa to không chỉ giúp che giấu hành tung, mà còn làm cho uy lực và chính xác của ma tinh pháo khủng bố của Ám Nguyệt bị giảm mạnh.

Geraint chỉ Minh Huyết Thương, ba ngàn năm trăm bộ binh cố hết sức thu tiếng động lại, lặng lẽ đi về phía cứ điểm, kỵ binh thì cẩn thận giữ một khoảng cách đi phía sau. Geraint luôn luôn cảnh giác đối phương có mai phục hay không, yên lặng tính toán khoảng cách, cho đến tận khi quân đội bình yên vô sự vượt qua phạm vi hữu hiệu của ma tinh pháo thì trong lòng mới thả lỏng. Hạ lệnh binh lính đẩy nhanh tốc độ, chuẩn bị trèo thành đột kích.

Vừa lúc đó, Geraint chợt nghe thấy một loại thanh âm "vụt vụt vụt" kỳ dị nào đó trong tiếng mưa, trong lòng chợt thấy không ổn, quát to: "Phòng ngự!"

Đáng tiếc đã muộn rồi, lúc mà Geraint nhận ra được sát cơ không biết tên kia thì nó đã xuyên qua hắc ám, buông xuống người của bộ binh quân đoàn Hổ Răng Kiếm. Theo âm thanh thảm thiết này, ít nhất cũng tổn hao ba trăm người.

Ngay sau đó, từng quang cầu chiếu sáng nào đó bị máy bắn bắn lên, thi nhau nổ ra, sắp soi sáng toàn bộ chiến trường rồi. Đây là một loại đạo cụ ma pháp quen dùng khi đánh vào buổi đêm, nguồn sáng có thể duy trì một lát.

Geraint căng thẳng, không ngờ kẻ địch đã có chuẩn bị!

Vừa rồi dường như là loại mũi tên cường lực nào đó giết chêt binh lính bên mình, nhưng khoảng cách như thế này, cho dù là xạ thủ tinh linh cường đại nhất thế giới mặt đất cũng không làm được. Đáp án đã được đưa ra rất nhanh, cứ điểm Walan đã bắt đầu phóng đợt hai. Lúc này đây, Geraint thấy rõ hình dạng thật của vũ khí đáng sợ này.

Đây là một loại "tên" lớn giống như là trường mâu vậy. Dù là tầm bắn, lực lượng hay tốc độ đều cực kỳ kinh khủng, tấm chắn của đám bộ binh yếu ớt giống như tờ giấy trước loại "tên" khủng bố này. Một binh sĩ bị tên xuyên thấu lá chắn, đóng đinh trên đất, lập tức, trường mâu nổ mạnh, tuôn ra vô số mũi tên nhỏ. Binh lính xung quanh thi nhau phát ra tiếng kêu thảm thiết, không ít kẻ ngã xuống bỏ mình, dường như những mũi tên bị nổ ra còn mang theo kịch độc.

Đây là vũ khí gì? Không ngờ uy lực lại kinh khủng như thế! Geraint cực kỳ khiếp sợ, nỗ xa? Không, cũng không phải là nỗ xa bình thường!

Bởi vì khó lắp ráp, tốc độ chậm, nỗ xa đã dần dần bị quên lãng trên chiến trường, bị ma tinh pháo lật đồ. Vậy mà hôm nay vũ khí xuất hiện ở cứ điểm Walan lại mang bóng dáng của nỗ xa, phát huy ra lực sát thương vượt xa tưởng tượng, gần như phá vỡ quan niệm của quân giới ma giới hiện nay!

Trên mặt Geraint đã ướt sũng, không chỉ có nước mưa, còn có cả mồ hôi lạnh ròng ròng: loại nỗ xa đáng sợ này, không ngờ chưa được sử dụng trong chiến đấu với liên quân đế đô trước đó! Rốt cuộc Ám Nguyệt còn có bao nhiêu con bài chưa lật đây?

"Bộ binh tản ra! Kỵ binh theo ta xông lên!"

Tuy rằng nỗ xa lợi hại nhưng không đủ để ảnh hưởng đến quyết tâm chiếm cứ điểm Walan của Geraint. Hắn lập tức phát mệnh lệnh, bọn kỵ binh nhanh chóng phóng về phía cứ điểm. Lại một đợt tiếng rít vang lên, thời gian điều chỉnh và phóng nỏ đều rất nhanh, nhưng lúc này lại tạo thành thương vong không lớn, cũng không trúng trực tiếp nhiều. Nhưng uy lực của loại tên độc phát nổ vẫn kinh người như cũ, rất nhiều binh lính lần lượt ngã xuống.

Khoảng cách được thu hẹp, tên cứ bay ra đầy trời từ trong cứ điểm, xen lẫn tiếng mưa mà rào rào rơi xuống. Thỉnh thoảng có kỵ binh và ngựa ngã xuống, máu loãng xen lẫn với nước mưa bị giẫm đạp, bọn kỵ binh kéo cung nỏ trong tay bắn lại, hấp dẫn một đám hỏa lực, bộ binh phía sau theo sát tiến lên.

Phó tướng Lakatos bên người Geraint xông lên đầu tiên, trường kiếm trong tay đã nổi lên quang diễm màu lam mãnh liệt, cao giọng niệm chú ngữ. Từng đoàn gió xoáy mạnh mẽ xông về phía cứ điểm, nước mưa bị gió xoáy mang theo trở nên vô cùng lạnh lẽo, rất nhiều mũi tên bị thổi bay ra đã kết thành băng giữa không trung, dồn dập rơi xuống đất.

Một đoàn gió xoáy đi qua, tường thành của cứ điểm đã đông kết một tầng băng thật dày, không ít thủ quân đã trở thành tượng băng. Nếu đổi lại là một thế giới khác, băng thành sẽ càng khó cho bên công, nhưng nơi này lại là thế giới có ma pháp. Khi gió xoáy đi qua, không ngờ trước tường thành xuất hiện từng cái thang do băng ngưng cố thành.

Lakatos là ám tinh linh có huyết mạch biến dị song tu vũ kỹ và ma pháp, tinh thông hai hệ ma pháp phong, thủy, có thực lực ma hoàng sơ đoạn mạnh mẽ, hiệu quả kinh người trước mắt này chủ yếu là nhờ ưu thế của thời tiết mưa to. Bộ binh của Hổ Răng Kiếm đều mang theo bao tay đặc chế, đế giày cũng có phụ trợ đinh, đó là chuẩn bị từ trước để trèo thành.

Đáng tiếc là, bộ binh Hổ Răng Kiếm còn chưa tới gần, thang băng này đã nhanh chóng tan ra, biến thành cột nước mà phun ra. Dường như cột nước đã nhiễm độc tố, trên người binh lính bị dính nước phát ra khói xanh, liên tục kêu thảm thiết.

Lakatos nhíu mày, pháp lực của kẻ địch biến thang băng thành kịch độc này thực sự rất vụng về, nhưng năng lực nắm giữ thủy nguyên tố còn trên cả hắn. Có kẻ địch như vậy, nếu muốn dựa vào ma pháp để trèo thành thì thực sự khó khăn.

Tiếng của nỗ xa lại vang lên, binh lính của quân đoàn Hổ Răng Kiếm dồn dập ngã xuống. Càng đến gần cứ điểm thì địa hình lại càng hẹp, rất bất lợi với phe tấn công.

Geraint xẹt qua một ý niệm, quân địch phòng bị cực kỳ sâm nghiêm, hơn nữa lại phản ứng cực mạnh. Giống như là để đối chọi với kế hoạch tập kích bất ngờ của quân đoàn Hổ Răng Kiếm vậy, người và trang bị, binh lực vân vân đều cực kỳ khớp, chẳng lẽ...

Nội gián! Nhất định có kẻ tiết lộ toàn bộ tin tức của cuộc kỳ tập cho quân địch!

Đây căn bản là cái bẫy từ trước! Chỉ đợi quân đoàn Hổ Răng Kiếm tự lao đầu vào mà thôi!

Bao gồm cả Geraint cũng chỉ có ba người biết toàn bộ kế hoạch. Một là nhiếp chính vương Hắc Diệu, người kia... Geraint không nhịn nổi mà rùng mình một cái, không còn cái tham vọng chiếm lĩnh cứ điểm Walan nữa, bây giờ chỉ thầm nghĩ một chuyện, đó là trốn cho mau! Mặc dù chiến bại bị giáng tội thì cũng phải vạch trần nội gián đáng sợ nhất kia ra!

"Lui! Lập tức rút về trấn Rye!"

Ngay lúc Geraint mang theo số binh lính còn lại nhanh chóng rút lui thì một đám thân ảnh đông nghìn nghịt đột nhiên xuất hiện, chặn đường đi lại.

Nhờ tác dụng của quang cầu chiếu sáng, hắn nhìn thấy những kẻ địch này cao lớn cường tráng, thân mặc liên giáp, tay cầm các loại vũ khí hạng nặng như búa, chùy. Còn đầu là kỳ lạ nhất, đó là đầu trâu.

"Ngưu đầu nhân!" Geraint cả kinh, ngưu đầu nhân ít nhất cũng có hai ngàn, tương đương với một tộc đàn lớn, cũng không phải ngẫu nhiên xuất hiện. Chẳng lẽ Ám Nguyệt ngoại trừ Medusa và song túc phi long, còn có cả quân đoàn ngưu đầu nhân nữa sao?

Ngưu đầu nhân và Medusha đều là ma thú có trí tuệ cao, căn bản không dễ thu phục như song túc phi long. Cho dù là cả Đọa Thiên Sứ đế quốc cũng không có binh chủng đặc thù như thế, không thể ngờ được Ám Nguyệt lại có!

Lúc này cổng thành của cứ điểm Walan mở ra, một đại đội nhân mã vọt ra, hiên nhiên là chặn cả hai mặt, vây quân đoàn Hổ Răng Kiếm ở nơi này.

Geraint trong lòng trầm xuống, biết đã lâm vào tuyệt cảnh, giơ Minh Huyết thương lên, cả người bốc lửa, hóa thành hình thái chiến đấu của đại ác ma, quát to: "Toàn lực phá vây!"

Bọn kỵ binh giơ trường mâu lên, anh dũng phóng về phía ngưu đầu nhân cản đường. Đám ngưu đầu nhân cùng đấm ngực hét lớn, dưới chân xuất hiện một quầng sáng màu đỏ, nện những bước chân khiếp người nghênh tiếp kỵ binh.

Một kỵ binh xông đầu tiên đang định dùng trường mâu đâm xuyên kẻ địch thì đột nhiên một lang nha chùy to đùng ngã ngửa xuất hiện trên đầu hắn. "Rầm" một tiếng, còn chưa kịp kêu thảm thiết thì cả người lẫn ngựa đã thành một đống thịt nát. Một màn tương tự lại tiếp tục tái diễn trong chớp mắt. Những ngưu đầu nhân này có sức chiến đấu mạnh kinh người, mà trang bị hoàn mỹ của bọn họ làm người ta khó mà tin được. Bọn kỵ binh nương theo sức ngựa để đâm trường mâu, không ngờ không thể xuyên qua liên giáp trên người ngưu đầu nhân.

"Lakatos! Ngươi tận lực đột phá! Ta tới chặn hậu!" Geraint quát một tiếng, rung dây cương lên, mang theo kỵ binh thân vệ phóng về phía sau.

"Đã hiểu!" Lakatos trên tọa kỵ nhảy dựng lên, phiêu phù trong không trung, trường kiếm trên tay chỉ xéo lên không trung đang mưa lớn. Nhất thời có mấy đạo sấm chớp giáng xuống, bị lực lượng kỳ dị trên thân kiếm hấp thụ, Lakatos giơ cao trường kiếm bị sấm chớp quấn quanh, bay về phía đàn ngưu đầu nhân, lăng không chém một kiếm.

Trong phạm vi ước chừng hai mươi mét, toàn bộ ngưu đầu nhân chỉ thấy điện quang màu lam lóe ra, căn bản không kịp ngăn chặn đã bị điện cao thế đánh bay. Liên giáp có lực phòng ngự siêu cường trở thành chất dẫn điện tốt nhất. Ngưu đầu nhân bị tia chớp đánh bay ngã xuống đất, cả người run rẩy, mất đi sức chiến đấu. Đây là do ngưu đầu nhân có được thể chất kháng ma, nếu đổi lại là ma tộc bình thường thì đã thành than rồi.

Lakatos một kích đắc thủ, rơi xuống đất, đang định thi triển ma pháp tiếp thì lại sinh ra cảm giác nguy hiểm, quay người hoành kiếm! Ngăn một nhát, lửa văng khắp nơi, lảo đảo lui mấy bước. Sau lưng là một ngưu đầu nhân cao lớn bất bình thường, trong tay cầm một cái rìu lớn và một cự thuẫn. Xem khí tức, hình như là thủ lĩnh ma hoàng sơ đoạn biến dị.