Chàng Rể Ma Giới

Chương 510: Hình ảnh hạn chế




Thành Bạch Linh, phủ thành chủ.
Lãnh chủ Sicari đang tiếp đón một vị khách quý, tên của vị khách quý này là Faki.
"Lãnh chủ đại nhân, kẻ hèn này mạo muội đến bái phỏng, xin lãnh chủ dại nhân thứ lỗi." Trần Duệ khẽ cười, nói bằng giọng không kiêu ngạo không siêm nịnh, cung kính khom người.
Sicari cũng mỉm cười: "Nếu như mỗi vị khách nhân đến thăm đều 'mạo muội' như Faki các hạ đây, thì ta hoan nghênh cũng không kịp nữa là. Ngược lại, các hạ nhiều lần tiêu pha, khiến cho lòng ta bất an."
Trần Duệ là thi triển Tinh Không chi môn từ Locker yếu tắc nháy mắt đến Bạch Linh lãnh địa. Tinh điểm của Tinh Không chi môn có thể thiết trí hai cái, một là khi hắn đi tới Bạch Linh lãnh địa thiếp lập, một cái khác đặt tại Ám Nguyệt thành.
Nếu như bây giờ hắn muốn quay về Ám Nguyệt thành, thì chỉ cần thời gian trong nháy mắt là được, nhưng hắn vẫn còn rất nhiều sự tình chưa hoàn thành, nên không thể trở về.
Trần Duệ hiểu rõ năng lực của chính mình. Đầu óc hắn khá linh hoạt, có chút kế hoạch và khả năng tùy cơ ứng biến, còn về ý tưởng, thì cơ bản là phúc lợi đạo văn của người xuyên việt. Nhưng về tác chiến quân sự quy mô lớn thì hắn không biết tý gì, trong chuyện chỉ huy hắn tuyệt đối là gà mờ. Ở phương diện này, Athena và Mejia đều hơn xa hắn, hắn bây giờ trở về chẳng quả chỉ là thêm một chiến binh có năng lực chiến đấu thôi (sức chiến đấu như ma đế thì có mấy người), và không thể có tác dụng then chốt nào. Hiện nay Ám Nguyệt rất có khả năng lâm vào khổ chiến, nơi đó có người yêu, có đồng bọn, có bằng hữu, đúng là hắn lo lắng nhưng hắn cũng tín nhiệm lực lượng của bọn họ có thể cầm cự được. Một khi hắn ở bên ngoài có thể hoàn thành nhiệm vụ trong kế hoạch này thì tác dụng mang đến sẽ tuyệt đối lớn hơn khi hắn quay về nhiều.
Lúc Trần Duệ rời khỏi Bạch Linh thành tiến về phía Locker yếu tắc, từng phân phó Ám Ma lấy danh nghĩa "Faki" gửi tới thành chủ phủ một phần hậu lễ, trong ba ngày này, đã đưa ba phần. Bây giờ tự bản thân Trần Duệ tới bái phỏng, Sicari đã khắc sâu ấn tượng nên tự nhiên sẽ nhiệt tình đón tiếp.
Trong phân tích chi nhãn của Trần Duệ, thực lực chân chính của Sicari là A, ma hoàng trung đoạn, như vậy thì Sicari trước mắt là người ở sân đá bóng mà không phải Sicari từng tới thăm Ám Nguyệt.
Trong lòng Trần Duệ bỗng nhiên nghĩ ra một giả thiết lớn mật: Cho dù là tên Sicari từng đến thăm Ám Nguyệt, thì nhất định là Sicari đích thực sao?
Nhưng biến hóa tâm lý này chỉ trôi qua trong tức khắc, trên mặt Trần Duệ vẫn duy trì nụ cười, nói: "Lãnh chủ đại nhân khách khí rồi. Chẳng qua chỉ là tấm lòng mà thôi, bồi thường cho lúc trước ở phòng nghỉ cạnh kỹ trường có chút hành động mạo muội. Ta đã từng nói, ta sẽ tìm thời gian rảnh rỗi dùng lễ tiết đến nhà đăng môn bái phỏng, bắt đầu tình hữu nghị. Như vậy để làm bằng chứng cho tình hữu nghị của chúng ta, thỉnh đại nhân nhận kiện lễ vật này."
Trần Duệ lấy ra một chiếc hộp nhỏ, bên trong là một chiếc giới chỉ màu vàng. Trên giới chỉ được khắc một con rồng, tinh xảo mà mạnh mẽ: "Đây là một chiếc ma pháp giới chỉ truyền kì cấp, gọi là 'Ma tích chi hoàn' có thể tăng phúc ma pháp lực và tinh thần lực ba mươi lăm phần trăm, tăng cường tốc độ di chuyển ba mươi phần trăm, còn phụ thêm phòng hộ ma pháp 'Ma lực hộ tráo', mỗi ngày có thể sử dụng hai lần."
Ánh mắt Sicari chớp động, ánh mắt không rời nhìn vào "Ma tích chi hoàn". Tăng phúc ma pháp lực và tinh thần lực! Tăng tốc độ! Đây quả thực là trang bị vì hắn mà tạo ra. Hơn nữa còn phụ thêm ma pháp phòng hộ tráo, đối với hắn mà nói, giá trị cái giới chỉ này vượt xa trang bị truyền kỳ cấp bình thường.
"Đại nhân không ngại đeo lên thử một lần chứ!" Trần Duệ đem cái hộp đưa cho thị nữ đứng bên cạnh, trình lên Sicari.
Sicari lấy chiếc giới chỉ ra, đeo lên ngón trỏ, cảm giác được tinh thần lực và ma pháp lực quả nhiên trở nên dâng trào, lại dựa theo sự chỉ dẫn của Trần Duệ, dùng tinh thần lực kích hoạt vào điểm nào đó phía sau. Một ma pháp phòng hộ tráo trong suốt hiện ra quanh người, ma pháp phòng hộ tráo tự có ma lực riêng. Không cần phải tiêu hao ma lực của chủ nhân, tuyệt đối là đồ vật tốt giúp cứu mạng vào thời khắc quan trọng.
"Phần lễ vật này quá quý giá. Ta tiếp nhận cảm thấy có chút hổ thẹn." Sicari cảm thán không thôi, nhưng lại không có chút ý tứ nào lấy giới chỉ xuống..
"Càng quý giá càng đại biểu tình hữu nghị chân thành của chúng ta." Trần Duệ nói, rồi nhìn thị nữ xung quanh. Sicari hiểu ý, lệnh cho tùy tùng lui ra.
"Faki các hạ, ta đã cảm nhận được sự chân thành và… sự nhẫn nại của các hạ." Sicari khôi phục vẻ lạnh nhạt "Chỉ là, lãnh địa gần phía bắc đã phát sinh một số chuyện… Chắc các hạ cũng biết, cho nên trong lòng ta vẫn luôn không yên ổn, tính kiên nhẫn của ta cũng không được khá lắm. Bằng hữu của ta, các hạ có ý gì, cứ nói rõ, chỉ cần trong tình huống cho phép, ta nhất định sẽ hết sức trợ giúp."
Ý tứ của Sicari rất đơn giản, lễ vật ta nhận, có chuyện gì ngươi cứ nói thẳng, ta bây giờ không có thời gian dông dài cùng ngươi.
"Bất kỳ sự trợ giúp nào sao?" Trần Duệ hỏi lại một câu.
"Thu hoạch và nỗ lực đi đôi với nhau." Sicari trầm ngâm một lúc, cẩn trọng nói: "Chỉ có điều, năng lực của một lãnh chủ như ta có hạn, nếu như là một yêu cầu đặc biệt vượt quá năng lực, chỉ sợ là ta khó có thể làm được.
Trần Duệ cố tình thăm dò, thuận theo ngữ khí: "Ví dụ như?"
"Nói rõ đi, tuy ta là vương tộc, nhưng chỉ là một lãnh chủ thế tập, trong lòng chỉ muốn bảo vệ cho phiến lãnh địa này không đổi mà thôi." Sicari phất tay "Ta tuân thủ nghiêm ngặt bổn phận làm người, chưa bao giờ dám có nghĩ không an phận."
"Vì sao mà đại nhân cảm thấy ta sẽ ra loại đề nghị này?"
Sicari nhíu mày: "Faki các hạ, nếu như chúng ta đã là bằng hữu, còn quanh co lòng vòng làm gì. Nếu như các hạ có yêu cầu quá phận, thì xem như vì tình cảm bằng hữu, ta sẽ không truy cứu. Dù là… các hạ có là thế lực nào đó bị truy nã tại đế đô. Ta đã nói những lời này rồi, nếu như các hạ cứ vòng vo như thế thì ta chỉ có thể nghi ngờ thành ý của các hạ thôi."
Sự kiên trì của Sicari hình như ít hơn một chút so với lần đi thăm Ám Nguyêt. Dường như có chút nóng nảy, không biết có phải bực dọc vì chuyện Locker yếu tắc ở phía bắc Bạch Linh lãnh địa không, hay là vì chuyện khác. Nhưng mà, những lời nói kia khiến trong lòng Trần Duệ khẽ động, trong đầu lượt qua rất nhiều suy nghĩ. Thế lực bị truy nã ở đế đô Đọa Thiên Sứ? Chẳng lẽ là… Huyết Yên!
Như vậy xem ra, Sicari hiểu nhầm hắn thành người của Huyết Yên. Công nhận, đại thủ bút của Trần Duệ lần này giống lần Bạch Lạc lôi kéo hắn. Mà từ ngữ khí của Sicari, xem ra đã tiếp xúc qua với người của Huyết Yên, hoặc đã bị xúi giục để có "ý nghĩ không an phận".
Dã tâm của Huyết Yên rất lới, cái gọi là "ý nghĩ không an phận" khẳng định sẽ phá vỡ quan hệ của tam đại đế quốc…
"Ta không hiểu đại nhân đang nói gì." Trần Duệ quyết định tương kế tựu kế: "Ta chỉ có thể nói cho đại nhân là thế lực của ta cực kỳ to lớn, thành viên phức tạp. Có quý tộc hoàng thất, có cự long, cũng có hậu duệ vương tộc lụi bại… Như vậy sẽ khó tránh khỏi sẽ có nhiều bè phái, ta không thể nào nói cho đại nhân nhiều điều, cũng không biết đại nhân đã tiếp xúc với phe phái khác hay chưa, thậm chí là gia nhập phe phái nào đó… Nhưng ta có thể nói cho lãnh chủ đại nhân biết, phe phái của ta là phe phái cường đại nhất, chỉ cần đại nhân nguyện ý. Chúng ta có thể thỏa mãn bất cứ nguyện vọng nào của đại nhân!"
"Bất cứ nguyện vọng nào?" Quang mang trong mắt Sicari chợt lóe lên, hỏi lại y hệt câu hỏi trước kia của Trần Duệ.
"Đương nhiên, ví như... "ý nghĩ không an phận" trong lòng đại nhân chẳng hạn. Trần Duệ gật đầu rất ung dung: "Chẳng qua, hữu nghị là hỗ trợ lẫn nhau. Giống như tỉ lệ hồi báo sẽ có quan hệ trực tiếp với nỗ lực bỏ ra.
Sicari nhẹ gật đầu. Hình như đang suy xét điều gì đó.
Trần Duệ nhạy bén bắt được kỳ quang trong mắt Sicari, liền đứng dậy: "Đoạn thời gian này ta ở Bạch Khải lữ quán tại thành tây, nếu đại nhân muốn nói gì, bất cứ lúc nào cũng có thể triệu kiến. Đã vậy thì… ta sẽ không quấy nhiễu thời gian nghỉ ngơi của đại nhân nữa, xin cáo từ."
Sicari gật đầu, nhìn vào hình bóng Trần Duệ, lộ ra vẻ trầm tư.
Đêm khuya. Bên trong mật thất thành chủ phủ.
Thanh âm kêu thảm thiết của nữ tử mơ hồ truyền ra.
Dưới ma ánh sáng ma pháp đăng, có thể nhìn thấy trên vách tường treo một bộ dụng cụ tra tấn.
Một nữ tử có làn da trắng nõn, thân hình xích lõa bị giam cầm bởi một hình cụ kỳ dị. Thân người gập xuống, đầu và hai tay bị cố định trên gông xiềng, cái mông nhếch lên lộ hết cảnh xuân ra ngoài, như mời gọi người ta đến thưởng thức... Tư thế này không thể nghi ngờ là khiến cho hầu hết giống đực khó mà áp chế được hormone nam tính.
Có một nam tử đang đứng sau người nữ tử, trong tay quơ một chiếc roi kỳ quái. Nữ tử kêu gào thảm thiết, trên chiếc lưng và cặp mông trắng như tuyết xuất hiện thêm nhiều vết roi đan xen nhau.
Hình ảnh và âm thanh này đồng thời xuất hiện tại một phòng nào đó tại Bạch Khải lữ quán. Gian phòng đã được bày ra ma pháp trận, giống như mật thất ở phủ thành chủ, âm thanh sẽ không lọt ra ngoài.
Là người xem duy nhất, Trần Duệ nhìn vào đoạn "tin tức hình ảnh" rồi nhíu mày.
Nguồn gốc hình ảnh này là từ "Ma tích chi hoàn" đưa cho Sicari. "Ma tích chi hoàn" đúng là một ma pháp giới chỉ truyền kỳ cấp, nhưng còn có một tác dụng ẩn mà Trần Duệ không nói cho Sicari biết. Đó chính là bên trong còn gia cố một thượng cổ phù ngữ truyền tống kính tượng lục nguyên. Trong cự ly nhất định, nó có thể xuyên thấu ma pháp trận thông thường, truyền hình ảnh và âm thanh tới một bộ thu nào đấy. Ví dụ như thủy tinh cầu trong tay Trần Duệ. Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện FULL
Mục đích chính của Trần Duệ là muốn tìm Sicari chân chính, nhưng làm cho hắn không ngờ tới chính là, hắn tự nhiên lại có thể xem một bộ phim X-rated kinh điển thế này, hơn nữa lại còn là hiện trường trực tiếp.
Giữa thủy tinh cầu, Sicari đã chấm dứt việc quất roi. Hắn cởi quần dài, bóp chặt cái mông trắng như tuyết của nữ tử, rồi hung hăng đâm vào, động tác không chút nhẹ nhàng mà còn cực kì thô bạo.
Do hình chiếu thu lại toàn cảnh nên Trần Duệ nhìn được rất rõ nét, lãnh chủ đại nhân hình như... đang đi vào một cái "cửa" không tầm thường.
Thật ra tiểu yêu nữ cũng đôi khi dùng "cửa" này hầu hạ hắn, cái tư vị mới lạ và khác biệt này thật ra cũng cực kì kích thích (DG: công nhận kích thích – đã test ). Vừa nghĩ tới yêu nữ bốc lửa này, Trần Duệ xem từ nãy đến giờ cũng không chịu nổi mà liếm đôi môi khô khốc. Hay là đổi thời gian giám thị đi, cứ tiếp tục như vậy hắn sợ mình không chị được.
Từng giọt sáp nến từ cây nến trong tay Sicari nhỏ xuống lưng và mông của nữ tử, nhưng kỳ lạ chính là, tiếng rên rỉ phát ra từ nữ tử kia không phải là thống khổ mà là khoái lạc. Nhưng tiếng xưng hô phóng đãng lại làm cho Trần Duệ giật mình, tạm thời bỏ ý định tắt hình chiếu đi.
"Lão tử không can tâm!" Sicari điên cuồng khởi động piston vận động, vừa điên cuồng hét lên. Vẻ mặt phóng đãng vặn vẹo, so sánh với biểu tình phong độ thường ngày tựa như hai người khác nhau.
"Ta muốn trở thành chúa tể chân chính!"
"Sicari Lucifer chỉ có một mà thôi. Đó chính là ta!"
"Hera chi luân đáng chết…"
Sicari điên cuồng "đẩy xe" một hồi, rồi ném cây nến trong tay, đi về phía trước mặt nữ tử, túm tóc nàng, ấn mặt nàng vào thân dưới của mình. Trên người nữ tử kia có nhiều vết thương chồng chất, nhưng lại lộ ra nhãn thần nũng nịu, trong miệng thì ngậm chặt đồ vật dưới thân nam tử, ra sức mà "hành hạ"!
(DG: Dịch đoạn này xong mới có cảm nhận rằng mình không hợp với mấy cảnh sắc)
(Biên: Anh thấy chú là điển hình của đã được đồ ngon còn khoe mẽ)
Mặc dù mặt nữ tử đã bị nước mắt và mồ hôi rửa sạch đến mức không nhìn ra hình dạng gì, nhưng Trần Duệ vẫn còn nhận ra gương mặt kia. Lòng hắn chấn động, quả nhiên là nàng!
Em gái hắn!
Phi! Quả thật là em gái hắn!
Trong bộ phim này không chỉ là SM, còn có cả thể loại loạn luân này nữa…
Sicari không chút thương hoa tiếc ngọc nào, túm chặt tóc nữ tử, ấn sâu tiểu jj của hắn vào cổ họng nàng. Làm cho nữ tử kia mấy lần khó chịu suýt ói, nhưng trong mắt nàng lại tràn ngập vẻ quyến rũ. Cuối cùng, Sicari cũng nổi giận mà phát tiết ra tinh dịch, cả người hắn giống như bị vắt khô, ngửa mặt lên trời ngã xuống đất, miệng thở hồng hộc.
Hình cụ tự động giải khai, nữ tử kia cũng xụi lơ mà ngã ra đất.
Một lúc lâu sau, nữ tử lại vặn vẹo thân hình, bò qua giống như một con rắn. Dùng lưỡi liếm thân dưới đã ỉu xìu của Sicari rồi nói "Ca ca tốt, thêm lần nữa đi…"
"Con kỹ nữ! Không biết tự trọng!" Sicari ngồi dậy, tóm chặt tóc nàng, giống như phát điên dùng tay kia bóp chặt cổ họng nữ tử, nói: "Lão tử sẽ kéo ngươi cùng chết!"
Đột nhiên, giữa hư không mật thất xuất hiện một bóng người, hắn vung tay lên, tay của Sicari liền rời ngay khỏi cổ nữ tử, đồng thời thân thể không tự chủ được mà bay ra mấy thước, nặng nề đập vào vách tường.
Người này thân thể cao lớn, khuôn mặt giống Sicari như đúc. Trần Duệ hơi nhíu mày, từ lực lượng mà hắn vừa phát ra mà xem, thì có thể thực lực "Sicari" kia là ma hoàng đỉnh phong.
Nữ tử kia ho khan vài tiếng, sờ sờ cổ, chậm rãi đứng dậy, uốn éo vòng eo rồi tới phía Sicari ma hoàng đỉnh phong, thân thể xích lõa không chút e dè nào: "Thì ra là ca ca càng tốt hơn này."
"Cút ra, ta không muốn ngươi gọi ta là ca ca!" Sicari có thực lực ma hoàng đỉnh phong dùng ánh mắt lạnh như băng, liếc nàng một cái, nữ tử kia không kìm nổi rùng mình một cái, nhất thời không dám đến gần nữa.
Ánh mắt của Sicari ma hoàng đỉnh phong đảo qua người nữ tử, rồi dừng lại trên người Sicari, lạnh lùng nói: "Chuyện của ngươi ta không quản, nhưng chuyện gì cũng có một mức độ nhất định, chắc là ngươi nên hiểu!"
Sicari ngã trên mặt đất hình như vẫn chưa khôi phục thần trí, chậm rãi đứng dậy, cắn răng nói: "Ngươi tự lừa dối mình như vậy làm gì? Ta hôm nay, chính là ngươi mai sau! Ngươi cho rằng ngươi có thể trốn thoát khỏi vận mệnh của Hera chi luân sao?"
Sicari ma hoàng đỉnh phong trầm mặc trong chốc lát, không thèm để ý "bản thân mình" ở đối diện, nhìn về nữ tử kia nói: "Ngươi đi theo ta!"
"Không phải ca bảo muội cút đi sao?" Nữ tử cười lạnh một tiếng, rồi uyển chuyển đi về phía Sicari đối diện "Ca, muội còn chưa chơi đùa xong đâu đấy!"
Sicari ma hoàng đỉnh phong hừ lạnh một tiếng rồi xoay người, thân ảnh nháy mắt liền tiêu thất.
"Chúng ta tiếp tục nào, ca ca tốt, muội biết thời gian của ca không còn nhiều…" Nữ tử đi tới trước mặt Sicari, từ từ quỳ xuống, nhẹ nhàng khuấy động dục vọng nam tính ở trước mặt.
Tròng mắt của Sicari có hơi huyết hồng, nhìn về nơi tên ma hoàng đỉnh phong biến mất, rồi bỗng nhiên gầm lên một tiếng, đè nữ tử lên trên giường, trong gian phòng lại một lần nữa vang lên tiếng thét và rên rỉ.
Tâm niệm Trần Duệ vừa động, tắt hình chiếu đi, không có nhìn xuống phía dưới nữa, im lặng suy nghĩ ở trong phòng.