Chàng Rể Đào Hoa

Chương 410




Chương 410: Chiến đấu với Đông Bắc Vương!

Vừa rồi Đông Bắc Vương tụ khí thành dao, anh ta nhìn lướt qua đã thấy con dao dài hai mét sáu tấc. Nói cách khác, Đông Bắc Vương có thực lực của Thần Cảnh tầng sáu. Hiện giờ anh ta đang là Thần Cảnh tầng bốn, cách tầng năm một khoảng không xa.

Cho nên, vì lý do an toàn. Tốt nhất vẫn nên hòa giải. “Ha ha ha!”

Không ngờ, khi Đông Bắc Vương nghe những lời Trần Hoàng Thiên vừa nói, liền ngẩng đầu lên cười ngông cuồng. “Nhóc con, cậu có bị ngốc không đấy? Nghĩ rằng xung quanh có võ sĩ Thần Cảnh tầng ba, tôi sẽ sợ cậu sao? Tôi sẽ không dám giành Sâm hoàng đế trên tay cậu sao?” “Đúng!” Hắc Tỉnh Địa Vương Tôn Sơn Trung đứng ra: “Đông Bắc Vương chặn đường cậu thì đã làm sao? Người ta là Thần Cảnh tầng sáu, ông cụ bên cạnh cậu là Thần Cảnh tầng ba, Đông Bắc Vương giết ông ta dễ như chọi gà.” “Cũng xem như là có quen biết, hãy giao Sâm hoàng để ra đây, Đông Bắc Vương sẽ tha cho cậu con đường sống, nếu không thứ đang chờ đợi cậu ở phía trước sẽ rất thảm khốc! Cần phải biết những vật giá trị như thế không xứng đáng dành cho người có thân phận bình thường đâu!”

Những người khác cũng bắt đầu thuyết phục anh ta.

Ngay cả Trương Bản cũng nói: “Trần Hoàng Thiên, đừng nghĩ Thần Cảnh tầng ba với Thần Cảnh tầng sáu chỉ cách nhau ba cảnh giới, thực ra đó là cả một bầu trời khác biệt đó. Nói một câu khó nghe nhé, ông nội tôi hoàn toàn có thể giết cao thủ bên cạnh cậu dễ như giết một con gà đó.” “Vì vậy, vẫn nên đưa Sâm hoàng đế cho ông nội tôi thì tốt hơn, để còn bảo về được cái mạng của mình” “Hừ!”

Miyazaki khịt mũi: “Tôi có thể đánh không lại ông nội của cậu, nhưng ông chủ của tôi thì chưa chắc. Nếu như thật sự muốn đánh, ông nội cậu sẽ không chắc chắn có thể thắng được ông chủ của tôi đâu.”

Minami Miya Suzuki Thần Cảnh tầng năm, nhưng lại chết dưới tay Trần Hoàng Thiên Thần Cảnh tầng bốn. Chính mắt ông ta đã chứng kiến điều đó, mà Trần Hoàng Thiên lúc đó cũng không phải sử dụng hết sức lực của mình nữa.

Vì vậy, khi đối mặt với Đông Bắc Vương của Thần Cảnh tầng sáu, ông ta vẫn cho rằng nếu Trần Hoàng Thiên không thể thắng, thì cùng lắm họ cũng chỉ ngang tài ngang sức với nhau. “Ông chủ của ông là ai?”

Nghe những lời đó của Miyazaki, nhiều người đã nghi ngờ và nhìn xung quanh.

Ngay cả Đông Bắc Vương cũng cau mày.

Ông cụ này Thần Cảnh tầng ba, là điều không nghi ngờ gì nữa, nhưng ông chủ của ông ta thực lực chắc chắn không chỉ là Thần Cảnh tầng ba.

Rốt cuộc ông chủ của ông lợi hại đến mức nào? Lúc này, Trương Bản đã hỏi điều mà mọi người đều đang thắc mắc: “Xin hỏi ông cụ, ông chủ của ông là ai thế?” “Đây chính là ông chủ của tôi.” Miyazaki chỉ vào Trần Hoàng Thiên.

Mọi người vô cùng sửng sốt. Sau đó họ cùng cười lớn. “Ông già này là đồ ngốc à?” “Thằng nhóc này được bao nhiêu tuổi, ông là ông chủ của anh ta thì tôi còn tin, còn nếu ông nói ông chủ của ông còn lợi hại hơn Đông Bắc Vương thì có đánh chết tôi cũng không thể tin được!” “Ông ta chắc chắn là đang muốn hù dọa Đông Bắc Vương. Thằng nhóc này có thể có chút thực lực đấy, nhưng cùng lắm là có nội lực, nhiều khi đến đan cảnh cậu ta còn không thể, muốn đánh chết Đông Bắc Vương, nghĩ cũng đừng hòng nghĩ tới!”

Ngay cả Đông Bắc Vương cũng thích thú nói: “Vậy ông nói ông chủ của ông xuất chiêu xem nào, tôi sẽ chứng minh cho ông thấy thực tế tôi có đánh lại cậu ta hay không.” “Nhóc con, lên đây nào, ông nội tôi nhất định có thể một phát đánh chết cậu!” Trương Bưu bò ra khỏi hồ tiên kêu lên.

Trần Hoàng Thiên không hề lên tiếng trước những lời bàn tán xung quanh, mà nhìn về phía Đông Bắc Vương, nghiêm túc hỏi: “Ông chắc chắn muốn giành lấy Sâm hoàng đế của tôi đúng không?” “Đúng!”

Đông Bắc Vương lớn tiếng đáp: “Sâm hoàng để có thể giúp tôi tăng tuổi thọ lên từ mười đến hai mươi năm. Cho dù có bao nhiêu tiền cũng không mua được. Hôm nay tôi nhất định phải có được Sâm hoàng đế” “Được thôi.”

Trần Hoàng Thiên nhẹ giọng nói: “Nếu đã như vậy thì phải xem xem ông có khả năng đó hay không.”

Sau khi dứt lời, Trần Hoàng Thiên giơ tay phải lên và đột nhiên đẩy chân khí của mình lên.

Ngay lúc đó.

Một thanh kiếm dài hai mét bốn tất sáng chói, xuất hiện trong tay anh ta. “Chết tiệt!”

Đột nhiên phát ra một loạt câu nói khó nghe.

Mọi người đều sững sờ

Mọi người đều nhìn Trần Hoàng Thiên với một cái nhìn đầy ma quái.

Thằng nhóc này mới ngoài hai mươi tuổi.

Làm thế nào mà anh ta có được trình độ tu luyện của Thần Cảnh tầng bốn chứ?

Không ai có thể hiểu được.

Ngay cả Đông Bắc Vương cũng kinh ngạc, trong mắt hiện lên vẻ khó tin. “Ôi trời ơi!”

Trương Bưu thậm chí ngã xuống đất.

Suy nghĩ kĩ về chuyện lúc nãy.

Nếu vừa rồi Trần Hoàng Thiên muốn giết anh ta, thì bây giờ e rằng anh ta đã là một cái xác lạnh! “Trần Hoàng Thiên, cậu cậu cậu…

Trương Bản không thể tin được bạn học ngồi cùng bàn với mình ngày nào, chỉ sau mấy năm không gặp, cậu ta lại trở thành một võ tôn của Thần Cảnh tầng bốn.

Thực lực này đủ để tạo ra một gia tộc mới đè bẹp nhà họ Trần ở thủ đô! “Cậu nhóc, cậu thật sự muốn đánh với tôi chứ?”

Đông Bắc Vương kiểm tra lại Trần Hoàng Thiên và nói: “Cậu là người có tài, tương lai nhất định vô hạn, tôi không muốn giết cậu. Vì vậy cậu hãy giao Sâm hoàng đế cho tôi, để mọi chuyện kết thúc tốt đẹp.” “Tuy rằng cậu có thực lực của Thần Cảnh tầng bốn, nhưng tôi đang đứng trước mặt cậu vẫn là cao thủ Thần Cảnh tầng sáu đấy, muốn giết cậu cũng chỉ trong vòng mười chiêu.”

Trần Hoàng Thiên thờ ơ nói: “Vì ông biết tương lai của tôi là vô hạn, nên ông càng không nên xúc phạm tôi mà hãy để tôi đi. Sau này gặp mặt còn có thể làm bạn, nếu không chỉ có thể là kẻ thù thôi”

Đông Bắc Vương híp mắt, sắc mặt lập tức trở nên nặng nề. “Cậu nói cái gì. Tôi hôm nay không thể để cho cậu sống sót, nếu không sẽ có rất nhiều phiền phức!” Sau khi dứt lời, ông ta lập tức tụ khí thành dao lớn tiếng hét lên: “Để mạng lại đây!” ТrцуeлАРР.cоm trang web cập* nhật nhanh nhất

Sau đó bất ngờ dùng dao chém xuống.

Đơn giản và gọn gàng! “Chỗ cao thủ đánh nhau, tránh ra!”

Nhìn thấy khí tụ trên dao quá mạnh, mọi người xung quanh đều hoảng sợ. Bọn họ lần lượt rút lui xuống núi, e rằng sẽ bị ảnh hưởng. “Chém!”

Trần Hoàng Thiên thản nhiên dùng kiếm chém ra.

Bùm!

Năng lượng của dao và kiếm va chạm trong không khí, nổ tung như một quả cầu bắn ra tia lửa. “Tốt lắm cậu nhóc, không ngờ cậu lại có thể đỡ được kiếm này của tôi, thật sự không tệ đó!”

Đông Bắc Vương nhìn với vẻ ngưỡng mộ Nhưng ngay sau đó, ông ta đã bật dậy. “Dao pháp chiêu thức thứ tư của nhà họ Trương, phá núi cắt sông!”

Khi giọng nói của ông ta trầm xuống, thanh kiếm trong tay ông ta càng thêm mở rộng, và chém thẳng về phía Trần Hoàng Thiên.

Roet!

Khoảng trống như bị xé ra thành một vết nứt.

Tốc độ của dao pháp cực nhanh, làm cho người khác không kịp phản ứng

Trần Hoàng Thiên không có thời gian để sử dụng Chân Võ kiếm pháp của mình, và ngay lập tức đưa kiếm lên đỡ ngay trên đỉnh đầu.

Giầy tiếp theo!

Keng!

Thanh đao rộng chém lên thanh kiếm dài, đánh ra tia lửa chói mắt, mũi đao bắn ra một đường ánh sáng, rơi xuống phía sau Trần Hoàng Thiên.

Bum!

Một khe nứt bị khoét ra trên mặt đất, kéo dài một đường đến tận hồ tiên. Cắt toàn bộ hồ tiên thành hai phần, mặt hồ không ngừng rung lắc sau sự chấn động đó.

Trần Hoàng Thiên cũng bị nhát dao này ép đôi chân anh lún sâu xuống đất hai mươi centimet. “Không hổ danh là Đông Bắc Vương. Thật sự uy lực hơn người, thật đáng sợ!”

Mọi người đều bị sốc trước cảnh tượng này. “Ha ha!”. Trương Bưu càng thêm kích động kêu lên: “Nhóc con, không biết tự lượng sức mình, dám khiêu chiến với ông nội tôi. Chờ xem ông nội tôi chém chết cậu như thế nào!”

Đông Bắc Vương dùng cả hai tay ấn dao một cách quyết liệt, đè xuống kiếm của Trần Hoàng Thiên, ông ta thật sự có ý muốn chém chết Trần Hoàng Thiên.

Nhìn thấy cảnh này, Cổ An Nhiên, Kim Yahi đều cảm thấy rất sợ hãi.

Trần Hoàng Thiên lúc này cắn chặt răng, dùng hết sức đẩy hơi thở ẩn long trong cơ thể. “Chà!”

Một tiếng rồng trống vang lên.

Ngay sau đó, một con rồng vàng từ trong cơ thể Trần Hoàng Thiên bắn ra, đâm sầm vào Đông Bắc Vương. “Trời ạ! Anh ta còn có thể thả con rồng ra nữa sao?”

Nhiều người choáng váng không được rồi!”

Đông Bắc Vương sắc mặt đột nhiên thay đổi, ông ta định né tránh, nhưng khoảng cách quá gần, đã không kịp tránh nữa, thậm chí còn không kịp phóng xuất ra cương khí của mình.

Bùm!

Con rồng vàng đập mạnh vào ngực Đông Bắc Vương. “A!”

Đông Bắc Vương hét lên một tiếng, cả người bay về phía sau.

Trần Hoàng Thiên nhân cơ hội và dùng kiếm đâm vào bụng của Đông Bắc Vương.

Máu vương vãi khắp xung quanh. “A!”

Tiếng la hét của Đông Bắc Vương càng thêm ác liệt. “Cậu nhóc, cậu dám lén tấn công tôi, tôi sẽ liều cái mạng già này với cậu!”