Chương 3980
“Nếu không do hắn, nhà họ Cố sẽ không thể đạt được quyền đại lý đan dược, cũng không có tư cách thay thế nhà họ Hà”.
“Nếu đã vậy, sao chúng ta phải sợ hắn chứ?”
“Giờ nhà họ Hà đã phục tùng gia tộc Cổ Võ họ Khương, người thừa kế nhà họ Khương là Khương Kiếm cũng đang ở đây, Dương Chấn không làm gì được nhà họ Hà”.
Nghe thấy Hà Chí nói thế, Hà Hồng Viễn nhíu chặt mày hơn, trầm giọng nói: “Con đang đánh cược bằng cả tương lai của nhà họ Hà đấy, một khi thua, nhà họ Hà sẽ gặp kết cục rất thê thảm”.
Hà Chí ngạo nghễ nói: “Bố, kiểu gì cũng thắng thôi, sao có thể gọi là đánh cược được? Hồi trước Dương Chấn ỷ vào thân phận tứ trưởng lão để ra tay với cao thủ của thế gia Cổ Võ, nhưng không có nghĩa là hắn dám ra tay với người thừa kế của thế gia Cổ Võ”.
“Khương Kiếm là người thừa kế tương lai của nhà họ Khương, nếu Dương Chấn dám động vào Khương Kiếm, chắc chắn nhà họ Khương sẽ không bỏ qua cho hắn”.
“Đã vậy thì sao chúng ta phải sợ?”
“Chẳng những chúng ta cho Hạ Hà đi hầu hạ cậu Khương mà còn phải tiết lộ tin tức này, cố tình để Dương Chấn biết”.
Hà Hồng Viễn nhíu mày, lạnh lùng nói: “Con định khiêu khích Dương Chấn à, nếu chọc giận hắn, hậu quả sẽ rất nghiêm trọng!”
Hà Chí cười nói: “Bố, đúng là con muốn chọc giận hắn, phải chọc giận hắn thì hắn mới dám đến nhà họ Hà chịu chết, nhà họ Khương cử tận mười hai cao thủ Thiên Cảnh đi theo người thừa kế nhà họ Khương, chắc chắn thực lực của họ sẽ rất mạnh”.
Hà Hồng Viễn lập tức im lặng, không thể không thừa nhận, phân tích của Hà Chí rất có lý, hơn nữa lão ta cũng đồng ý với những gì Hà Chí nói.
Nhưng lão ta vẫn thấy quá mạo hiểm, nhát kiếm chém trời của Dương Chấn hôm đó khiến lão ta vô cùng e dè.
Khương Kiếm có thể ngăn cản Dương Chấn thật ư?
Sau khi suy tư một lúc lâu, đôi mắt nhắm chặt của Hà Hồng Viễn chậm rãi mở ra, lão ta nhìn về phía Hà Chí: “Vậy chúng ta sẽ điên cuồng một lần, cược rằng Dương Chấn sẽ chết dưới tay Khương Kiếm!”
Ở phòng Hạ Hà, chi thứ hai nhà họ Hà, Trung Châu.
“Rầm!”
Cửa phòng bỗng bị phá tan, Hà Hùng tức giận xông vào.
“Bác hai!”
Thấy Hà Hùng hùng hổ như thế, Hạ Hà kinh ngạc, còn tưởng mình đã đắc tội Hà Hùng.
Hà Hùng nghiến răng nghiến lợi: “Tên khốn Hà Chí, không ngờ anh ta lại bảo với bố rằng sẽ cho cháu đi hầu hạ Khương Kiếm của gia tộc Cổ Võ họ Khương”.
“Sao cơ ạ?”
Hạ Hà biến sắc, cắn chặt môi, trên mặt tràn ngập vẻ tức giận và căm hận.
Cái chết của mẹ đã khiến cô ta căm hận nhà họ Hà, không ngờ nhà họ Hà vẫn tìm mọi cách để đổi lấy lợi ích bằng cô ta.
Hạ Hà nhìn Hà Hùng bằng đôi mắt đỏ hoe: “Bác, dù có chết, cháu cũng không hầu hạ người của thế gia Cổ Võ đâu ạ”.
Hà Hùng cũng vô cùng tức giận, sau khi thoáng im lặng, ánh mắt ông ta bỗng trở nên kiên định, ông ta nhìn Hạ Hà: “Giờ bác sẽ bảo người đưa cháu đi, sau này cháu đừng về nhà họ Hà nữa”.
Hạ Hà sửng sốt, hình như không ngờ Hà Hùng lại định cho người đưa mình đi.