Chàng Rể Chiến Thần

Chương 3797




Chương 3803

Mộ Dung Yên Nhi nói rồi quay người rời đi, lập tức biến mất khỏi tầm mắt Dương Chấn.

Khi Dương Chấn định cảm nhận vị trí của đối phương thì phát hiện đối phương đã biến mất.

“Nghe giọng cô ta thì chắc chỉ khoảng 30 tuổi, ở Hạ Giới giới Cổ Võ, hình như chỉ có một cô gái khoảng 30 tuổi đã bước vào Thiên Cảnh, lại hết sức am hiểu thuật ẩn nấp, đó chính là Mộ Dung Yên Nhi – đồ đệ của thủ lĩnh Hắc Sát Thượng Vân Phong!”

Dương Chấn lẩm bẩm.

Anh cũng đoán được ý đồ của Mộ Dung Yên Nhi khi đến đây, trước đó Hắc Sát đã cử sát thủ tới giết anh, kết quả lại bị anh giết, rõ ràng Mộ Dung Yên Nhi đến để báo thù cho người của Hắc Sát.

Nhưng Mộ Dung Yên Nhi phát hiện thực lực thật sự của Dương Chấn nên không ra tay.

Nếu thực lực thật sự của anh bị lộ, chắc chắn anh sẽ gặp phải phiền phức rất lớn, nhưng đối với anh, chuyện này cũng không quan trọng nữa, số người muốn giết anh bây giờ còn ít à?

Sau khi nghĩ thông chuyện này, Dương Chấn cũng không hối hận khi tha cho Mộ Dung Yên Nhi.

Anh bấm một số điện thoại, nói: “Thống lĩnh Diệp, ông cử người lên tầng thượng của khách sạn Trung Châu dọn dẹp chiến trường đi!”

Anh vừa cúp máy xong, sát khí khủng khiếp bỗng truyền đến từ phía sau anh.

Dương Chấn biến sắc, anh đã cất Thiên Tử Kiếm vào nhẫn chứa đồ, không kịp lấy ra nữa, chỉ có thể vô thức né tránh.

Anh vừa né tránh, một bóng người màu đen lập tức xông đến, đối phương cầm một con dao găm màu đen, đâm thẳng về phía tim Dương Chấn.

Lần này Dương Chấn đã nhận ra đối phương, đó chính là Mộ Dung Yên Nhi vừa được anh thả đi.

Dương Chấn lập tức nổi giận, đấm mạnh về phía Mộ Dung Yên Nhi.

“Ầm!”

Nắm đấm của Dương Chấn nặng nề nện vào ngực Mộ Dung Yên Nhi, Mộ Dung Yên Nhi kêu lên đau đớn.

Đến khi Dương Chấn định giết Mộ Dung Yên Nhi, bóng dáng cô ta đã biến mất tăm hơi, ngay cả khí thế cũng hoàn toàn biến mất.

Lần này Dương Chấn không dám chủ quan nữa, Mộ Dung Yên Nhi cũng không tiếp tục xuất hiện.

Cùng lúc đó. trong một ngõ tối cách khách sạn Trung Châu không xa, Mộ Dung Yên Nhi mặc áo đen xuất hiện, mạng che mặt màu đen đã biến mất, khóe miệng còn rỉ máu, sắc mặt trắng bệch.

Tuy cô ta đang bị thương nhưng vẫn không giấu nổi vẻ ngoài tuyệt thế của cô ta.

Cô ta cúi đầu nhìn ngực mình, nghiêm nghị nói: “Nếu mình không dùng linh khí ẩn nấp mà sư phụ đưa, có lẽ mình đã chết dưới tay Dương Chấn rồi! Quả nhiên hắn là thiên tài hàng đầu! Nếu hắn không thể làm việc cho mình thì nhất định phải chết!”

Trên khuôn mặt xinh đẹp của cô ta tràn ngập vẻ tàn nhẫn không xứng với tuổi.

Các nhân vật lớn của Trung Châu đứng kín ở cửa khách sạn Trung Châu, lúc này ai cũng khiếp sợ nhìn về phía tầng thượng.

Trong số họ có không ít cao thủ hàng đầu thế tục, tuy họ không có tư cách lên tầng thượng để quan sát trận chiến nhưng vẫn cảm nhận được có chuyện gì vừa xảy ra.

Chỉ sau mười mấy phút ngắn ngủi, khí thế của mười mấy cao thủ Thiên Cảnh đã biến mất hẳn, rõ ràng họ đều bị giết rồi.

Đúng lúc này, tiếng bước chân dồn dập vang lên, đám đông nhìn về phía đó, người của chiến vực đã trang bị súng ống đầy đủ đang đứng đông nghịt.

“Tất cả mọi người, lập tức rời đi!”