Chàng Rể Chiến Thần

Chương 3729




Nhị trưởng lão cũng cười lớn: “Không ngờ, ngay cả ba trưởng lão như chúng ta cũng không thể khiến Thiên Tử Kiếm nhận chủ, nhưng Dương Chấn vừa cầm Thiên Tử Kiếm thì đã khiến nó nhận chủ rồi, ý trời! Đúng là ý trời!”

Tam trưởng lão nhìn Dương Chấn: “Dương Chấn, Thiên Tử Kiếm đã được truyền lại ở hội trưởng lão suốt mấy trăm năm, nhưng mấy trăm năm qua, thanh kiếm này chưa từng nhận ai làm chủ, hôm nay nó lại nhận cậu làm chủ, đủ để chứng minh cậu mới là chủ nhân thích hợp nhất với nó”.

Cõi lòng Dương Chấn dậy sóng, anh cũng không ngờ Thiên Tử Kiếm lại chủ động nhận anh làm chủ.

Cùng với việc sự hiểu biết của anh về giới Cổ Võ tăng dần, gần đây anh mới biết, ở giới Cổ Võ có rất ít linh khí đỉnh cao, những linh khí này đều có linh tính rất mạnh, có thể hòa hợp với người dùng nó, sau đó nhận chủ.

Nhưng nếu muốn linh khí nhận chủ, người đó phải sở hữu linh khí mấy chục năm, liên tục trui rèn bằng hơi người thì mới có thể tạo nên sự hòa hợp, khiến linh khí nhận chủ.

Nhưng hôm nay, anh mới nhìn thấy Thiên Tử Kiếm lần đầu tiên, vừa chạm vào nó thì Thiên Tử Kiếm đã chủ động nhận chủ.

Dương Chấn cũng vô cùng kích động, anh nhìn Thiên Tử Kiếm trong tay, nói với vẻ cảm khái: “Khó trách tôi vừa cầm Thiên Tử Kiếm đã cảm thấy nó như một phần cơ thể tôi, thì ra là kiếm thần nhận chủ!”

“Các vị trưởng lão cứ yên tâm, tôi sẽ không bôi nhọ thanh kiếm này đâu!”

Anh nói rồi nhìn về phía ba vị trưởng lão, nói: “Ba vị trưởng lão, giờ tôi đã tiếp nhận Thiên Tử Kiếm, có nhiệm vụ gì thì ba vị cứ dặn dò là được”.

Ba trưởng lão bình tĩnh lại, liếc nhau, sau đó nhị trưởng lão nhìn về phía Dương Chấn: “Từ sau khi kết giới giữa thế tục và Hạ Giới giới Cổ Võ tan vỡ, hai khu vực dần hòa làm một, trong khoảng thời gian này, các gia tộc và cao thủ ở Hạ Giới giới Cổ Võ không ngừng tiến vào thế tục, trong quá trình này, rất nhiều gia tộc và thế lực thế tục đã bị tàn sát đẫm máu vì từ chối phục tùng”.

“Sau khi biết kết giới không còn hy vọng khôi phục, hội trưởng lão đã liên lạc với Thủ Hộ Minh ở Hạ Giới giới Cổ Võ, đồng thời đặt ra rất nhiều quy định cho thế giới mới, Thủ Hộ Minh cũng đồng ý sẽ hợp tác với hội trưởng lão, cùng giám sát người luyện võ ở thế giới mới”.

“Theo giao hẹn của hai bên, sau khi kết giới giữa hai khu vực hoàn toàn biến mất, hai bên sẽ cùng công bố quy định mới, nhưng kết giới đã biến mất rồi, Thủ Hộ Minh vẫn chưa có động thái gì, cũng không muốn giám sát những cao thủ đã tiến vào thế tục và ra tay với người của thế tục, trái lại còn giữ thái độ ngầm đồng ý”.

“Nếu cứ thế này, các thế lực hàng đầu thế tục sẽ dần bị thế lực của Hạ Giới giới Cổ Võ thay thế, Thủ Hộ Minh mặc kệ chuyện này, nhưng hội trưởng lão phải quan tâm!”

Nghe nhị trưởng lão nói xong, Dương Chấn vô cùng tức giận.

Quả nhiên đúng như Đỗ Trọng đã nói, Thủ Hộ Minh sẽ nghĩ cách kéo dài thời gian ban hành quy định mới, nhưng Dương Chấn không ngờ Thủ Hộ Minh lại quá đà đến thế, chẳng những không giám sát các thế lực tiến vào thế tục mà còn ngấm ngầm đồng ý.

Tam trưởng lão tức giận nói: “Rõ ràng mấy tên khốn đó đang cố ý, nếu họ đã mặc kệ thì chúng ta sẽ quan tâm!”

Đại trưởng lão nhìn Dương Chấn, nói: “Giờ khắp thế tục, chỉ mình cậu có năng lực đối phó với cao thủ của Hạ Giới giới Cổ Võ”.