Nhị trưởng lão cũng cười nói: “Chúng ta vừa rầu rĩ vì mấy chuyện phiền phức, người giải quyết phiền phức đã đến rồi, tên nhóc này tới đúng lúc thật!”
Tam trưởng lão cười lớn: “Kể từ sau khi rời khỏi biên giới phía Bắc, đây là lần đầu tiên thằng nhóc đó đến hội trưởng lão nhỉ?”
Trong lúc ba vị trưởng lão nói chuyện, Dương Chấn và Mã Siêu đã bước vào.
“Dương Chấn chào ba vị trưởng lão!”
Dương Chấn vội chào, tính ra ba vị trưởng lão cũng được xem như cấp trên của anh.
Mã Siêu cũng chào ba người một cách trịnh trọng.
“Ha ha, không cần câu nệ quá đâu! Mau ngồi xuống!”
Ba vị trưởng lão rất nhiệt tình, bảo Dương Chấn và Mã Siêu ngồi xuống.
Khi nhìn về phía Dương Chấn và Mã Siêu, mắt ba người đều tỏa sáng, như lưu manh đang nhìn chằm chằm vào cô gái xinh đẹp không mặc gì.
Dương Chấn cũng không ngờ ba vị trưởng lão lại nhiệt tình đến thế, trước khi tới đây, anh vẫn đang suy nghĩ liệu mình có bị từ chối khi tìm ba vị trưởng lão để hỏi về thế giới nhỏ không.
Dù sao thế giới nhỏ cũng được xem như bí mật quan trọng của hội trưởng lão, nhưng giờ xem ra, có vẻ đó cũng không phải vấn đề quá lớn.
Dương Chấn còn chưa kịp mở miệng, đại trưởng lão đã cười nói: “Dương Chấn, cậu tới đúng lúc lắm, chúng tôi vừa bàn nhau sẽ giao một nhiệm vụ cho cậu, kết quả cậu đến luôn”.
“Xem ra nhiệm vụ này dành riêng cho cậu rồi, ha ha ha ha!”
Dương Chấn nhìn đại trưởng lão với vẻ bất đắc dĩ: “Đại trưởng lão, giờ tôi còn khó bảo vệ bản thân mình, chấp hành nhiệm vụ kiểu gì đây?”
Với tình cảnh của anh bây giờ, nếu chấp hành nhiệm vụ của hội trưởng lão thật, không chừng chẳng những không hoàn thành nhiệm vụ mà còn liên lụy cả hội trưởng lão.
Đại trưởng lão cười nói: “Cậu lo về người của Hạ Giới giới Cổ Võ à?”
Dương Chấn gật đầu.
Ba vị trưởng lão nhìn nhau cười, đại trưởng lão lập tức nói: “Cậu cứ yên tâm, nếu chúng tôi đã quyết định để cậu chấp hành nhiệm vụ này, đương nhiên sẽ giải quyết phiền phức của cậu trước”.
Nghe thấy đại trưởng lão nói thế, Dương Chấn lập tức vui mừng, thật ra anh đến hội trưởng lão vì muốn vào thế giới nhỏ mà Đỗ Trọng đã nói cho anh biết, nhằm tránh khỏi sự đuổi giết của cao thủ Hạ Giới giới Cổ Võ.
Không ngờ đại trưởng lão lại nói sẽ giải quyết phiền phức của anh.
Dương Chấn chưa kịp hỏi gì, đại trưởng lão đã lấy một thanh trường kiếm ra, trên chuôi kiếm có chạm trổ hình rồng.
Đại trưởng lão cười ha hả: “Đây là Thiên Tử Kiếm, cậu từng là Chiến Thần của biên giới phía Bắc, chắc cũng hiểu ý nghĩa của Thiên Tử Kiếm nhỉ?”
Khi thấy Thiên Tử Kiếm, Dương Chấn không khỏi rùng mình, anh có thể cảm nhận rõ kiếm ý vô cùng sắc bén đang tràn ra từ Thiên Tử Kiếm.