Chàng Rể Chiến Thần

Chương 3607





Ứng Song Thành và Nhậm Kiến Vinh cũng ngẩng đầu nhìn trời, trong mắt họ tràn ngập vẻ không dám tin.

Ứng Song Thành nói bằng giọng run rẩy: “Đây là… thiên kiếp à?”

Như trả lời ông ta, sau khi ông ta dứt lời, một tia sét kinh hồn giáng từ trên trời xuống.

“Đoàng đoàng!”

Tia sét giáng thẳng lên người Hồng Ma.

Hồng Ma vẫn đứng vững, không hề nhúc nhích, để mặc tia sét xuyên qua người mình.

“Đúng là thiên kiếp rồi! Mọi người cùng ra tay với tôi!”

Sau khi hoàn hồn, Ứng Song Thành hô lớn với cao thủ Bách Tộc vẫn đang khiếp sợ.

Ứng Song Thành nói rồi tấn công Hồng Ma trước.

Nhậm Kiến Vinh cũng hành động, linh khí trong tay ông ta điên cuồng tấn công Hồng Ma.

Các cao thủ Bách Tộc thấy thế, cũng vội lao về phía Hồng Ma.

Ai cũng hiểu, một khi Hồng Ma vượt qua thiên kiếp, trở thành cao thủ Thiên Cảnh, tất cả kẻ địch của Ma Tông ở đây sẽ phải chết!

“Bảo vệ Hồng Ma!”

Mục Thanh và Mạnh Khôn hét lớn, từ bỏ đối thủ của mình, lao tới chỗ Hồng Ma.

Không riêng gì họ, các cao thủ khác của Ma Tông cũng xông tới bên Hồng Ma.

Đối với Ma Tông, Hồng Ma không chỉ vượt thiên kiếp một mình, mà cả Ma Tông đều đang vượt thiên kiếp, nếu Hồng Ma thành công, nguy cơ mà Ma Tông gặp phải sẽ biến mất.

Nếu Hồng Ma thất bại, cho dù ông ta không chết dưới thiên kiếp thì cũng sẽ chết dưới tay kẻ địch.

Lệ Trần không ở đây, Hồng Ma chính là người mạnh nhất Ma Tông, một khi Hồng Ma chết, Lệ Trần lại vắng mặt, Ma Tông sẽ bị tiêu diệt hoàn toàn.

Ai cũng hiểu rõ điều này nên trận chiến đã lên đến cao trào.

Tần Y sốt ruột nói: “Sư phụ, để cao thủ dưới Siêu Phàm Cửu Cảnh đỉnh phong của Thánh Cung tham gia chiến đấu đi ạ!”

Trên mặt Bùi Thiên Âm tràn ngập vẻ đấu tranh, sau khi thoáng do dự, bà ta nghiến răng nghiến lợi: “Ma Tông là của Thánh Cung, cho dù phải tiêu diệt Ma Tông thì cũng là do Thánh Cung chúng ta tiêu diệt!”

“Truyền lệnh, tất cả cao thủ Siêu Phàm Cửu Cảnh của Thánh Cung tham gia chiến đấu!”

Cho dù muốn giúp Ma Tông, Bùi Thiên Âm cũng phải tìm lý do “hợp lý” cho mình, đây là niềm kiêu ngạo của chủ Thánh Cung.

Tần Y lập tức vui mừng, vội đáp: “Vâng ạ!”