Trên khuôn mặt nhỏ nhắn của Phùng Tiểu Uyển tràn ngập vẻ kiên định.
Dương Chấn vội nói: “Tiểu Uyển, em chưa bao giờ là gánh nặng của anh, trái lại, anh đã liên lụy em, nếu không vì anh, em cũng không gặp phải nhiều nguy hiểm như thế”.
“Anh chỉ mong em được bình an vui vẻ là được rồi, chứ đừng bước lên con đường học võ vì anh, con đường đó quá gian nan, anh không muốn em phải khổ như thế”.
Phùng Tiểu Uyển kiên định nói: “Anh Chấn, anh không cần nói, em biết nên làm thế nào mà”.
Dương Chấn nhìn dáng vẻ kiên định của Phùng Tiểu Uyển, biết rằng không thể thay đổi suy nghĩ của cô ta.
Nhưng cũng tốt, nếu Phùng Tiểu Uyển có thể tu luyện, cho dù không trở thành cao thủ hàng đầu thì cũng có sức tự vệ, chứ không tới nỗi như bây giờ, không hề có tu vi, bất cứ người luyện võ nào cũng có thể bắt giữ cô ta.
Bây giờ kết giới giữa Hạ Giới giới Cổ Võ và thế tục đang dần biến mất, linh khí của thế tục cũng không ngừng tăng vọt, đúng là cơ hội tu luyện tuyệt vời, Phùng Tiểu Uyển lại là luyện đan sư, chắc hẳn không quá khó để đạt được thành tích khi luyện võ.
“Dương Chấn, cậu không sao chứ?”
Lúc này, Lệ Trần cũng bước tới, nhìn Dương Chấn, hỏi.
Dương Chấn lắc đầu, cúi người rất thấp trước Lệ Trần, Lệ Trần vội đỡ anh.
“Tiền bối, cảm ơn!”
Dương Chấn nói với vẻ cảm kích: “Cho dù thế nào, chuyện hôm nay xem như tôi nợ ân tình của tiền bối!”
Khi đối mặt với các cao thủ của Thủ Hộ Minh, Lệ Trần vẫn không lùi bước, sẵn sàng đứng về phía anh, chuyện này khiến Dương Chấn vô cùng cảm động.
Lệ Trần mỉm cười, nói: “Không cần khách sáo với tôi như thế”.
Lão nói rồi bảo bằng giọng hổ thẹn: “Nhưng thực lực của tôi quá thấp, không giúp được gì cho cậu khi đối mặt với cao thủ của Thủ Hộ Minh”.
Lệ Trần biết giờ Dương Chấn đã đột phá Thiên Cảnh, tuy hai người cùng là cao thủ Thiên Cảnh Nhất Phẩm sơ kỳ, nhưng sức chiến đấu của Dương Chấn vượt xa lão.
Lệ Trần bỗng nghiêm nghị nói: “Nếu là trước kia, theo quy định của Thủ Hộ Minh, cao thủ Thiên Cảnh không được phép bước vào thế tục, còn cao thủ thế tục bắt buộc phải đến Hạ Giới giới Cổ Võ sau khi đột phá Thiên Cảnh, nhưng giờ kết giới giữa hai nơi đã nứt ra, có lẽ không vá lại được nữa, chắc chắn sau này hai nơi sẽ hòa làm một”.
“Tiếp đến tình hình sẽ biến đổi mạnh, cậu lại ở trong tâm bão, phải chuẩn bị sẵn sàng để đối phó với chuyện lớn sắp xảy ra”.
Dương Chấn gật đầu, anh cũng hiểu, chắc chắn Hình Cực và các cao thủ của Thủ Hộ Minh sẽ không bỏ qua chuyện này, Ma Thần đã mượn cơ thể anh để xé rách kết giới, khiến kết giới không thể vá được, đối với Thủ Hộ Minh, đây chính là sự khiêu khích trắng trợn nhất.
Không riêng gì Thủ Hộ Minh, các thế lực hàng đầu Hạ Giới giới Cổ Võ cũng bị khiêu khích.
Trước khi ngủ say, linh hồn Ma Thần đã nói rõ rằng cao thủ dưới Thiên Cảnh Nhị Phẩm đỉnh phong có thể tìm Dương Chấn để báo thù.