Chàng Rể Chiến Thần

Chương 3134






Chương 3345

Lời Lệ Trần nói khiến Mã Siêu có cảm giác bỗng dưng hiểu rõ.

Bây giờ anh ta rất muốn bảo vệ vợ con, muốn bầu bạn với họ, nhưng đúng như Lệ Trần vừa nói, khi bước lên con đường tu luyện, anh ta đã bước lên con đường không lối về.

Để khỏi liên lụy người thân của mình, Dương Chấn đã dùng cách lừa gạt để đưa người thân tới nơi an toàn, định chờ giải quyết phiền phức bên cạnh xong rồi đón họ về nhà.

Nhưng anh không ngờ kế hoạch không theo kịp biến đổi, khi thực lực của anh mạnh dần, kẻ địch mà anh gặp phải cũng ngày càng mạnh hơn.

Bây giờ Mã Siêu cũng cảm thấy như thế, lần này đến Ma Sơn, anh ta vốn định khiến mình mạnh hơn trong vòng nửa năm, sau đó về bên vợ con.

Nhưng anh ta và Dương Chấn cũng có rất nhiều mối lo, có rất nhiều chuyện phải làm.

Chẳng hạn như mẹ của anh ta vẫn đang bị giam lỏng ở gia tộc Bách Lý tại giới Cổ Võ, trừ khi anh ta từ bỏ việc cứu mẹ, bằng không, anh ta nhất định phải bước tiếp trên con đường tu luyện.

Nhưng trong khoảng thời gian này, chắc chắn anh ta sẽ gặp phải những kẻ địch mạnh khác.

Mã Siêu im lặng một lúc lâu rồi mới nhìn Lệ Trần, nghiêm nghị nói: “Tiền bối Lệ, tôi hiểu rồi!”

Lệ Trần mỉm cười: “Cậu còn trẻ, thiên phú cũng vô cùng xuất chúng, bây giờ nghĩ thông cũng không muộn”.

Lão nói rồi nhìn Dương Chấn vẫn đang hôn mê, nói: “Với trạng thái bây giờ của Dương Chấn, có lẽ ít nhất 1 tuần nữa cậu ấy mới tỉnh lại, hồi trước khi mở lĩnh vực lần đầu, tôi hôn mê 10 ngày mới tỉnh”.

“Sau khi tỉnh lại, thực lực của tôi đã tăng vọt, chờ Dương Chấn tỉnh lại, có lẽ cậu ấy sẽ càng mạnh hơn”.

Lúc này Mã Siêu mới yên tâm, thầm mừng cho Dương Chấn.

“Tốt quá rồi!”

Anh ta kích động nói: “Anh Chấn đã có thực lực sánh ngang bán bộ Thiên Cảnh Nhất Phẩm sơ kỳ, nếu thực lực của anh ấy lại tăng nữa, có lẽ sẽ rất gần với cao thủ Thiên Cảnh Nhất Phẩm sơ kỳ thực thụ”.

Trong mắt Lệ Trần cũng có vẻ mong chờ, lão cười nói: “Tuy tôi chưa từng nghe nói đến ai có thực lực sánh ngang với Thiên Cảnh Nhất Phẩm sơ kỳ dưới Thiên Cảnh, nhưng tình trạng của Dương Chấn rất đặc biệt, sức chiến đấu vốn vô cùng mạnh mẽ, có lẽ sẽ có khả năng này thật, chúng ta cứ chờ xem”.

Đúng lúc này, tiếng gõ cửa vang lên, một cao thủ Ma Tông bước vào, nhìn về phía Lệ Trần, nghiêm nghị nói: “Tông chủ, người của Thần Hành Tông đến, nói rằng muốn đưa Nhiếp Thu đi”.

“Hừ!”

Lệ Trần hừ lạnh, trên mặt xuất hiện sát khí, lão nói với thuộc hạ: “Bảo họ tới từ đâu thì cút về nơi đó, chưa có sự đồng ý của tôi, nếu cao thủ Thần Hành Tông còn dám bước vào Ma Tông thì đừng trách tôi không khách sáo”.

“Vâng!”

Thuộc hạ vội đáp rồi quay người rời đi.

Sau khi thuộc hạ rời đi, trên mặt Lệ Trần xuất hiện vẻ lo lắng, lão nhìn về phía Mã Siêu: “Nếu có ngày tôi bắt buộc phải rời Ma Tông, cậu phải chèo chống Ma Tông nhé”.

Nhìn vẻ mặt nghiêm nghị của Lệ Trần, Mã Siêu rùng mình, bỗng có linh cảm không lành.

Anh ta vội hỏi: “Tiền bối Lệ, có phải sắp xảy ra chuyện lớn gì không?”

Lệ Trần lắc đầu, cười khẩy: “Mỗi Thần Hành Tông thì có thể khiến Ma Tông gặp chuyện lớn gì chứ? Với thực lực của tôi bây giờ, cho dù Ứng Thiên Hành đích thân tới thì cũng không làm gì được tôi”.

Ứng Thiên Hành là tông chủ Thần Hành Tông, đã bước một bước vào Thiên Cảnh Nhất Phẩm sơ kỳ.