Chàng Rể Chiến Thần

Chương 3098






Chương 3309

“Ầm!”

Một tiếng động rất lớn vang lên, bụi đất bay mù mịt ở cửa hang, ngay sau đó, mấy cao thủ Siêu Phàm Cửu Cảnh hậu kỳ xông vào hang động.

“Nhiếp Thu, cuối cùng chúng tôi cũng tìm thấy ông!”

Cao thủ dẫn đầu lạnh lùng nhìn Nhiếp Thu.

Một cao thủ khác nhìn về phía Mã Siêu, hỏi: “Cậu là Mã Siêu à?”

Mã Siêu có vẻ ngạc nhiên, anh ta chỉ biết Thần Hành Tông đã bắt đầu đuổi giết Nhiếp Thu, chứ không rõ bên ngoài đã xảy ra chuyện gì.

Sau giây phút kinh ngạc ngắn ngủi, anh ta vội gật đầu: “Tôi chính là Mã Siêu!”

“Cứ yên tâm, có chúng tôi ở đây rồi, không ai làm hại cậu được nữa!”

Cao thủ dẫn đầu nói rồi nhìn về phía Nhiếp Thu, lạnh lùng nói: “Ông định đầu hàng? Hay để chúng tôi ra tay đây?”

Nhiếp Thu hừ lạnh: “Không biết tự lượng sức mình!”

Sau khi lão ta dứt lời, khí thế của lão ta lập tức bùng nổ, nhiệt độ trong hang cũng như giảm xuống mấy độ, áp lực đáng sợ bao phủ khắp nơi.

Đây là một đội bốn người, tất cả đều là cao thủ Siêu Phàm Cửu Cảnh hậu kỳ, người mạnh nhất đã rất gần với Siêu Phàm Cửu Cảnh đỉnh phong.

Nhưng Siêu Phàm Cửu Cảnh hậu kỳ vẫn chỉ là Siêu Phàm Cửu Cảnh hậu kỳ, cho dù thực lực rất gần với Siêu Phàm Cửu Cảnh đỉnh phong thì vẫn kém xa cao thủ Siêu Phàm Cửu Cảnh đỉnh phong.

Mã Siêu cũng không định chạy trốn, bởi vì anh ta biết rõ dù có trốn thì cũng không thoát được, bốn cao thủ Siêu Phàm Cửu Cảnh hậu kỳ này không thể là đối thủ của Nhiếp Thu.

“Nếu giết ông ta, chúng ta sẽ nhận được mười viên đan dược do Thần Hành Tông ban thưởng, còn cả mười viên đan dược từ Võ Tông nữa”.

Chẳng biết cao thủ dẫn đầu đang tự động viên mình hay động viên đồng đội, ông ta nói lớn.

Nghe thấy thế, ba cao thủ khác đều hừng hực ý chí chiến đấu.

Lần này, hai thế lực hàng đầu Ma Sơn lại cùng treo thưởng cho nhiệm vụ cứu Mã Siêu, đây đúng là nhiệm vụ có phần thưởng hậu hĩnh nhất Ma Sơn suốt trăm năm qua.

Nhiếp Thu đang định ra tay nhíu mày, lạnh lùng hỏi: “Tôi chỉ đắc tội Thần Hành Tông thôi, tại sao Võ Tông cũng định nhúng tay vào chuyện này chứ?”

“Sau khi chết, ông xuống âm phủ mà hỏi Diêm Vương!”

Cao thủ dẫn đầu hét lớn, xông về phía Nhiếp Thu.

“Hừ!”

Trong mắt Nhiếp Thu lóe lên sát khí, lão ta hơi nhích chân, lao tới chỗ cao thủ dẫn đầu.

“Rầm!”

Ngay sau đó, một tiếng va chạm nặng nề vang lên, cao thủ dẫn đầu bay ra xa, đập mạnh vào vách hang cách đó mười mấy mét, hộc máu, còn chưa rơi xuống đất đã mất mạng.

Sau khi cơ thể ông ta rơi xuống đất, ba cao thủ còn lại mới phát hiện, ngực ông ta đã lõm xuống, hay nói cách khác, đối phương đã chết từ khi bị Nhiếp Thu đấm trúng ngực rồi.