Chàng Rể Chiến Thần

Chương 3088






Chương 3299

Đỗ Bá và Đỗ Minh Viễn nhìn nhau cười, Đỗ Minh Viễn nói: “Các vị, những lời mà bố tôi nói đều là thật, cậu ấy tên Dương Chấn, lần này Đỗ Trọng quay về gia tộc cũng là vì Dương Chấn”.

“Bây giờ Dương Chấn đang ở Võ Tông chúng ta, đã được bố tôi thuyết phục rồi, cậu ấy đồng ý gia nhập Võ Tông”.

“Mặt khác, đúng là cậu ấy mới 28 tuổi, cũng đã đạt tới Siêu Phàm Cửu Cảnh trung kỳ, hồi nãy cậu ấy còn đánh bại tôi, tuy tôi khinh địch, nhưng thực lực của cậu ấy thực sự rất mạnh, cao thủ Siêu Phàm Cửu Cảnh đỉnh phong bình thường không phải đối thủ của cậu ấy”.

Nghe thấy Đỗ Minh Viễn nói thế, mọi người đều sững sờ, vì mới nãy, đúng là họ đã cảm nhận được một trận chiến vô cùng dữ dội.

Tuy họ không ở nơi chiến đấu, nhưng vẫn cảm nhận rõ trận chiến dữ dội đấy, hai người đang đánh đều có thực lực cực mạnh, hơn nữa họ cũng biết một người trong đó chính là Đỗ Minh Viễn.

Chẳng lẽ Đỗ Minh Viễn đã thua cao thủ Siêu Phàm Cửu Cảnh trung kỳ mới 28 tuổi kia thật ư?

Nhìn vẻ mặt kinh ngạc của mọi người, Đỗ Minh Viễn thầm cảm thấy nhẹ nhõm, ông ta bỗng hơi mong chờ phản ứng của mấy lão già này sau khi tận mắt chứng kiến sự mạnh mẽ của Dương Chấn.

“Tông chủ, cho dù ông muốn để dành suất tiến vào từ đường cuối cùng cho Dương Chấn thì cũng nên để chúng tôi mở mang tầm mắt một chút chứ? Chúng tôi thế nào cũng được, nhưng có những cao thủ đã chờ rất nhiều năm trong gia tộc đang mong đợi cơ hội bước vào từ đường, nếu họ biết suất cuối cùng đã bị một thanh niên chỉ 28 tuổi lấy mất, chắc chắn họ sẽ không phục”.

Có người đứng lên, nghiêm nghị nói: “Thế nên, tôi hy vọng Võ Tông sẽ tổ chức một cuộc so tài để tranh giành suất tiến vào từ đường cuối cùng, nếu Dương Chấn giành được suất tiến vào từ đường qua chiến đấu, tôi nghĩ sẽ không có ai phản đối nữa đâu”.

Có người mở đầu, những người khác cũng bày tỏ suy nghĩ của mình, trừ Đỗ Bá và Đỗ Minh Viễn ra, có thêm bảy trong số mười ba cao thủ Siêu Phàm Cửu Cảnh đỉnh phong đồng ý tổ chức một cuộc so tài để tranh giành suất tiến vào từ đường.

Hai bố con Đỗ Bá và Đỗ Minh Viễn không hề thấy bất ngờ, họ đã lường trước chuyện này, hơn nữa họ cũng muốn xác lập địa vị của Dương Chấn ở Võ Tông qua một cuộc đấu võ trực quan.

“Vậy quyết định thế đi, 9 giờ sáng mai sẽ tổ chức một cuộc so tài để tranh giành suất tiến vào từ đường ở sân đấu võ, trừ suất trong tay tôi ra, hai suất khác sẽ được xác định qua cuộc so tài này”.

Đỗ Bá nhìn quanh, lạnh lùng nói: “Làm thế rồi, các vị không có ý kiến gì nữa chứ?”

Thấy Đỗ Bá có vẻ tức giận, các ông lớn của Võ Tông đều hơi lo lắng, thi nhau nói mình không có ý kiến gì.

“Cuộc họp kết thúc!”

Đỗ Bá hùng hổ nói rồi quay người rời đi, Đỗ Minh Viễn cũng đi theo.

Sau khi hai bố con rời đi, mười ba ông lớn còn lại của Võ Tông đều có vẻ lo lắng.

“Xem ra tông chủ rất coi trọng thanh niên kia, chúng ta làm thế có hơi quá đáng không nhỉ?”

Có người đứng dậy, nói với vẻ lo âu.

“Thế này có gì quá đáng chứ? Tiến vào từ đường là mơ ước của mọi người trong Võ Tông, tông chủ đã nắm giữ một suất rồi, hai suất còn lại vốn nên được xác định qua đấu võ”.

“Đúng thế, phải đấu võ để xác định suất tiến vào từ đường, tôi cũng không tin một thanh niên mới 28 tuổi lại có thực lực đánh bại cao thủ Siêu Phàm Cửu Cảnh đỉnh phong”.

“Các vị cũng đừng giấu làm gì, cứ cử cao thủ có thiên phú mạnh nhất đi tham gia trận đấu sáng mai”.



Các ông lớn của Võ Tông bàn tán ầm ĩ.