Chàng Rể Chiến Thần

Chương 2917






Chương 3122

“Cậu… cậu là cao thủ bán bộ Siêu Phàm Cửu Cảnh sơ kỳ!”

Bách Lý Trường Không bỗng run rẩy nói.

Nghe thấy lão ta nói thế, các cao thủ Võ Minh mới nhận ra Dương Chấn mạnh như vậy, anh chưa đây ba mươi tuổi mà đã bước vào bán bộ Siêu Phàm Cửu Cảnh sơ kỳ rồi à?

Dương Chấn cười lạnh: “Tôi giống ông, đều đạt đến Siêu Phàm Bát Cảnh đỉnh phong, nhưng tôi có thể giết ông bäng một chiêu!”

Bách Lý Trường Không chỉ cảm thấy người lạnh toát, lão ta không hề nghi ngờ Dương Chấn, từ khí thế mà Dương Chấn phóng ra, lão ta có thể cảm nhận hai người chênh nhau tới mức nào.

Đến giờ lão ta mới nhận ra, khó trách sau khi Dương Chấn cướp Huyết Nộ Đan đi, Aoki Yamato đã đạt đến bán bộ Siêu Phàm Cửu Cảnh sơ kỳ lại không giành về mà còn rời đi.

Thì ra Aoki Yamato không sợ người của Võ Minh mà kiêng dè Dương Chấn nên mới từ bỏ Huyết Nộ Đan.

Lão ta không đỡ nổi một đòn của Aoki Yamato, còn Dương Chấn lại là cao thủ mà ngay cả Aoki Yamato cũng e ngại, nếu Dương Chấn tung đòn sát thủ, lão ta còn đường sống chắc?

Nghĩ tới đây, Bách Lý Trường Không không hề do dự, bỗng giậm mạnh chân, nhanh chóng lùi lại.

Cao thủ Võ Minh nhìn mà sững sờ, Bách Lý Trường Không đang định chạy trốn ư?

Họ vẫn chưa hoàn hồn từ nồi khiếp sợ khi thấy Bách Lý Trường Không chạy trốn thì đã thấy Dương Chấn hóa thành bóng mờ, bắt kịp Bách Lý Trường Không gần như trong nháy mắt.

“Xin Cậu Chấn tha mạng!”

Bách Lý Trường Không đang chạy không cần quay đầu lại cũng đã cảm nhận được một luồng sát khí đáng sợ đang nhám vào mình, lập tức sợ hãi cầu khẩn.

“Rầm!”

Lão ta vừa dứt lời, Dương Chấn đã xuất hiện đăng sau lão ta, đá vào lưng lão ta. Tiếng động nặng nề vang lên, trước sự khiếp sợ của mọi người, Bách Lý Trường Không lập tức bay ra xa.

Sau khi rơi xuống đất, khóe miệng Bách Lý Trường Không rỉ máu, cơ thể co quắp mấy lần rồi bất động, trợn trừng mắt, trong mắt tràn ngập vẻ sợ hãi và hối hận mãnh liệt, chết không nhăm mát.

Tĩnh lặng!

Phòng tiệc rộng lớn lặng ngất như tời Mọi người đều im lặng, không dám thở mạnh, nhìn về phía Dương Chấn với vẻ không dám tin.

Một cao thủ Siêu Phàm Bát Cảnh đỉnh phong lại bị Dương Chấn giết chỉ với một đòn.

Trên đời này thực sự có thiên tài như thế chäc?

Đinh Văn Trác đến từ nhà họ Đinh – một trong năm gia tộc lớn phía Bắc cũng sững sờ, không ngừng run rẩy vì sợ hãi.

Ông ta nghĩ đến việc mình bị Dương Chấn bẻ gãy một tay trước đó, cảm thấy quá may mắn so với Bách Lý Trường Không.

Nhưng hồi nấy ông ta đã bày tỏ sự trung thành với Bách Lý Trường Không, tuyên bố sẽ bảo Bách Lý Trường Không đánh Dương Chấn tàn phế, liệu Dương Chấn có giết ông ta vì việc này không?

“Đinh Văn Trác tôi đề nghị, không cần bàn bạc rồi lựa chọn minh chủ Võ Minh nữa, nên để Cậu Chấn trở thành minh chủ Võ Minh đời thứ nhất luôn!”

Đinh Văn Trác chợt nói rồi vội nhìn về phía Dương Chấn: “Xin Cậu Chấn đồng ý trở thành minh chủ Võ Minh đời thứ nhất!”

Nghe thấy Đinh Văn Trác nói thế, các cao thủ Võ Minh mới hoàn hồn, mọi người đều khinh bỉ nhìn Đinh Văn Trác.

“Xin Cậu Chấn đảm nhiệm chức minh chủ Võ Minhil”

Đỗ Trọng sững sờ một lát rồi vội nói.