Chương 3113
Sắc mặt Bách Lý Trường Không khó coi tới cực điểm, với tư cách là người của gia tộc Cổ Võ, lão ta mới là người thích hợp nhất cho chức minh chủ Võ Minh, nhưng bây giờ, mọi tiếng tăm đã bị Dương Chấn cướp hết rồi.
Dương Chấn cảm thấy ấm áp, anh cứ tưởng cao thủ Võ Minh đều là ngụy quân tử ra vẻ đạo mạo, thì ra không phải thế, vẫn có rất nhiều người muốn hợp sức đối phó cao thủ nước Dương.
Dương Chấn chợt nói lớn: “Được, tôi sẽ gia nhập Võ Minh!”
Nghe thấy thế, tất cả cao thủ Chiêu Châu đều reo hò, sắc mặt Bách Lý Trường Không càng thêm u ám.
Lão ta bỗng cười lạnh: “Dương Chấn, tôi đã giao Huyết Nộ Đan cho ông Aoki, bây giờ viên Huyết Nộ Đan này thuộc về ông ta, tôi khuyên cậu nên trả Huyết Nộ Đan lại thì hơn, bằng không trong cơn nóng giận, chẳng những ông Aoki giết cậu mà còn giết hết mọi người ở đây đấy”.
Lão ta nói rồi nhìn cao thủ Chiêu Châu, lạnh lùng nói: “Các người vội để cậu ta gia nhập Võ Minh như thế, không sợ bị cậu ta liên lụy ư?”
Quả nhiên, sau khi nghe lão ta nói khích xong, một số cao thủ Võ Minh cũng có vẻ lo lăng.
Nhưng điều khiến Dương Chấn vui mừng chính là, không có ai đứng ra vào lúc này, đòi đuổi Dương Chấn vừa gia nhập Võ Minh đi.
Đỗ Trọng lạnh lùng nói: “Bách Lý Trường Không, ông đừng châm ngòi ly gián ở đây nữa, Cậu Chấn gia nhập Võ Minh là vinh hạnh của Võ Minh chúng ta, nếu người nước Dương dám ra tay, Võ Minh cũng dám liều mạng một trận!”
“Đúng thế, liều mạng một trận!”
“Liều mạng một trận!”
Lời Đỗ Trọng nói đã dấy lên sĩ khí của Võ Minh, tất cả cao thủ Võ Minh đều khoát tay, hô lớn.
Chuyện này khiến Bách Lý Trường Không càng thêm giận dữ, lão ta nhìn chằm chằm vào Dương Chấn, đều do anh cả.
Dương Chấn nhìn về phía Aoki Yamato, híp mắt: “Ông nghĩ sao rồi? Dẫn người cút đi? Hay đánh ngay bây giờ đây?”
Trong mắt Bách Lý Trường Không tràn ngập vẻ khinh thường, lão ta không tin Aoki Yamato sẽ bị Dương Chấn đe dọa.
Lão ta đã tự cảm nhận sự mạnh mẽ của Aoki Yamato, ông ta chỉ cần dùng một tay để dễ dàng đánh bại lão ta.
Dương Chấn là cái thá gì chứ?
Nếu Aoki Yamato muốn giết Dương Chấn thì dễ như bốn, sao có thể bị một câu của Dương Chấn quát lui được.
Trong lúc Bách Lý Trường Không nghĩ thế, Aoki Yamato bỗng mỉm cười, nhìn về phía Dương Chấn: “Tôi nghĩ Cậu Chấn nói không sai, thời điểm người luyện võ nước Dương chúng tôi khiêu chiến cao thủ Chiêu Châu là ngày mai, nếu đánh bây giờ thì mai nên làm gì chứ?”
“Đã vậy thì tôi sẽ nể mặt Cậu Chấn, hẹn mai gặp!”
Ông ta nói rồi quay người rời đi, các cao thủ nước Dương vừa hùng hổ đến cũng theo sau Aoki Yamato.
Aoki Yamato cũng không nhắc đến Huyết Nộ Đan mà Bách Lý Trường Không đưa cho ông ta nữa, như thể viên đan dược này không hề tồn tại.
Chỉ còn người của Võ Minh; trong lúc nhất thời, phòng tiệc rộng rãi lặng ngắt, mọi người đều có vẻ kinh ngạc, Aoki Yamato dẫn người rời đi thật à?
Nhất là Bách Lý Trường Không, lão ta càng ngạc nhiên hơn, có vẻ không dám tin, Aoki Yamato nói đi là đi luôn, không cần cả Huyết Nộ Đan có giá trị khổng lồ hả?