Chàng Rể Chiến Thần

Chương 289




Một màn này đã kích thích mạnh đến trái tim của mỗi một người tại đây.

Đặc biệt là người của nhà họ Mạnh, toàn bộ đều ngây dại!

Đây chính là chỗ ỷ lại của nhà họ Mạnh ông sao?

Lời nói này của Dương Chấn, hết lần này đến lần khác vang vọng trong đầu bọn họ.

Không chỉ có người của nhà họ Mạnh, còn có nhà họ Trần và nhà họ Quan, cùng Vương Giả Chi Thành, tất cả mọi người đều mang vẻ mặt sững sờ.

Ngay cả Hàn Khiếu Thiên, cũng trợn to mắt.

“Áo choàng đen rút đao, máu chảy thành sông? Hừ! Cái gì mà áo choàng đen áo choàng trắng chứ, ở trước mặt cậu Dương chỉ là một đống shit!”

Trần Hưng Hải hoàn hồn sớm nhất, vẻ mặt vô cùng châm chọc nói.

Lúc này, ông ta đâu còn đặt nhà họ Mạnh vào trong mắt nữa?

“Thân là cường giả tọa trấn của nhà họ Mạnh, lại không chịu nổi một kích! Dùng đao ở trước mặt cậu Dương, xứng sao?”

Quan Tuyết Tùng cũng phản ứng lại, vội nói.

Sau đó, Vương Cường cũng bật cười ha hả: “Ở trước mặt cậu Dương, ai dám xưng thần thoại chứ? Lại có ai xứng?”

Có thể nói, nhìn thấy Dương Chấn dễ dàng đánh bại đệ nhất cao thủ của nhà họ Mạnh, người vui mừng nhất chính là nhà họ Quan và nhà họ Trần, còn cả Vương Giả Chi Thành.

Dù sao đây là hào môn đỉnh cấp ở Tỉnh Thành, nhà họ Mạnh!

Bọn họ cũng đã cược vận mệnh của gia tộc, một khi Dương Chấn bại, vậy gia tộc của bọn họ cũng sẽ bị nhà họ Mạnh tiêu diệt.

Nhưng nếu Dương Chấn thắng, vậy sau này, cho dù là hào môn đỉnh cấp của Tỉnh Thành, đối với bọn họ mà nói, có gì phải sợ chứ?

Lần đầu tiên, bọn họ cảm thấy mình cách hào môn đỉnh cấp ở Tỉnh Thành gần như vậy.

Vừa rồi Quỷ Nha cố thử đi cứu Dương Chấn, lúc này cũng mang vẻ mặt rất ngại ngùng, nghĩ tới những lời lẽ vô cùng ngược ngang vừa rồi mình nói ở trước mặt Dương Chấn đó thì gương mặt già càng đỏ bừng xấu hổ.

Thực lực của Áo choàng đen, ông ta rất rõ ràng, cũng từng ở trong tối nhiều lần giao thủ, thắng bại chưa phân.

Hiện nay, áo choàng đen không thể cản một cước của Dương Chấn, liền hoàn toàn hôn mê.

Điều này cũng nói rõ, nếu ông ta giao thủ với Dương Chấn, chỉ sẽ là kết cục như thế.

“Mạnh gia chủ, ông đừng trốn nữa! Tùy tiện sắp xếp một vai nhỏ thì muốn giết ân nhân cứu mạng của tôi sao?”

Tâm trạng của Hàn Khiếu Thiên bỗng chốc trở nên vô cùng tốt, mặt mày vô cùng châm chọc nhìn Mạnh Hoành Nghiệp nói: “Mau kêu cao thủ mạnh nhất của nhà họ Mạnh ra mặt đi! Nếu không, cháu trai của ông, sợ rằng thật sự phải bị dẫn đi rồi.”

Mặt mày Mạnh Hoành Nghiệp vừa thẹn vừa giận, ông ta sao nghe không ra lời châm chọc trong lời nói của Hàn Khiếu Thiên chứ?

Áo choàng đen đã là đệ nhất cao thủ của nhà họ Mạnh của ông ta rồi, ngay cả Áo choàng đen cũng bại rồi, nhà họ Mạnh còn có ai có thể ngăn cản được Dương Chấn?

“Ông im miệng cho tôi!”

Mạnh Hoành Nghiệp nghiến răng nghiến lợi tức giận quát lên, lập tức nhìn sang Dương Chấn: “Cậu rốt cuộc muốn làm cái gì?”

“Mạnh Huy giết mẹ vợ của tôi, thậm chí ngay cả thi thể cũng không chịu cho tôi, tôi chỉ cần anh ta, cái này không tính là quá đáng chứ?”

Dương Chấn mặt mày bình tĩnh hỏi.

Động tĩnh nháo ra của ngày hôm nay đã đủ lớn rồi, anh không muốn tiếp tục nháo sự việc to hơn nữa.

Nhưng Mạnh Huy, anh bắt buộc phải dẫn đi.

Lúc này, cả người Mạnh Huy đều run rẩy kịch liệt, anh ta biết Dương Chấn rất mạnh, nhưng không ngờ, anh sẽ mạnh đến mức độ này.

Ngay cả cao thủ tọa trấn của nhà họ Mạnh đều không chịu nổi một kích.

“Ông nội, ông đừng nghe anh ta, nếu thật sự giao cháu cho anh ta, anh ta nhất định sẽ giết cháu, sau này, mặt mũi của nhà họ Mạnh chúng ta sẽ để đâu?”

Mạnh Huy cuống cuồng nói.

Anh ta thật sự sợ rồi, thân là cậu chủ của nhà họ Mạnh, lần đầu tiên cảm thấy sợ hãi như thế.

“Bốp!”

Mạnh Hoành Nghiệp giơ tay tát mạnh một cái vào mặt của Mạnh Huy, mắt đỏ ngầu tức giận quát: “Tất cả đều là phiền phức cháu gây ra, cháu còn mặt mũi nói với ông thể diện của nhà họ Mạnh sao?”

Mạnh Hoành Nghiệp tức đến mức toàn thân đều đang run rẩy.

Hiện nay, nhà họ Hàn thực lực tương đương với nhà họ Mạnh, đã tuyên bố khai chiến với nhà họ Mạnh, còn cả nhà họ Trần độc tôn ở Châu thành, cũng tuyên chiến với nhà họ Mạnh, trừ điểm này ra, còn cả nhà họ Quan và Vương Giả Chi Thành ở Giang Châu, lần lượt tuyên chiến với nhà họ Mạnh.

Cho dù chỉ là đối diện với sự liên thủ của nhiều hào môn như vậy, cũng đủ khiến nhà họ Mạnh xảy ra biến động cực lớn, càng huống chi, bây giờ còn có một Dương Chấn.

Ngay cả cường giả mạnh nhất của nhà họ Mạnh, hiện nay cũng bị một kích đánh bại, đến nay sống chết chưa rõ.

Nếu Dương Chấn muốn giết anh ta thì có ai có thể ngăn cản chứ?

Đây mới là chuyện khiến Mạnh Hoành Nghiệp cảm thấy khủng khiếp nhất, có thể nói, tất cả mọi chuyện hiện nay đều không do ông ta, vận mệnh của nhà họ Mạnh, hoàn toàn bị Dương Chấn khống chế.

Nếu Dương Chấn muốn, hoàn toàn có thể giết hết dòng chính của nhà họ Mạnh ở đây, sau đó chiếm mọi thứ của nhà họ Mạnh thành của mình.

“Bụp” một tiếng, Mạnh Huy quỳ ở dưới chân Mạnh Hoành Nghiệp, mặt mày vô cùng kinh sợ nói: “Ông nội, cháu sai rồi, cháu thật sự biết sai rồi, xin ông hãy cứu cháu, đừng bỏ rơi cháu, cháu thật sự biết sai rồi!”

“Sai thì phải trả giá!”

Mạnh Hoành Nghiệp bỗng nhắm hai mắt lại, mặt mày rất đau khổ nói ra lời này.

Mạnh Huy là hậu bối mà ông ta một tay bồi dưỡng thành, đối với hậu bối này, đã dốc bao nhiêu tâm huyết, chỉ có bản thân ông ta hiểu.

Thậm chí cho anh ta tư cách cùng chú bác tranh đoạt vị trí gia chủ tương lai, mà thực tế chứng minh, Mạnh Huy quả thật rất ưu tú.

Những năm nay, đã cống hiến không ít cho gia tộc.

Chính người cháu trai mà ông ta yêu quý, lại bởi vì một sai lầm, suýt nữa đã hủy đi cả nhà họ Mạnh.

Cho dù trong lòng ông ta không nhẫn tâm nữa, cũng không thể không hạ quyết tâm.

“Từ nay trở đi, Mạnh Huy bị đuổi khỏi nhà họ Mạnh, không còn bất cứ quan hệ gì với nhà họ Mạnh nữa!”

Ánh mắt của Mạnh Hoành Nghị đột nhiên quét qua tất cả, lớn tiếng nói. . truyện đam mỹ

“Cái gì?”

“Gia chủ vậy mà muốn đuổi Mạnh Huy ra khỏi gia tộc!”

“Vậy há không phải là nói, gia chủ thật sự muốn từ bỏ Mạnh Huy rồi?”

“Mạnh Huy là người được xem trọng nhất trong thế hệ trẻ chúng ta! Gia chủ từng nói, cho dù người thừa kế chức vị gia chủ tiếp theo không phải là anh ta, vậy người thừa kế chức vị gia chủ kế tiếp nữa, cũng bắt buộc phải là anh ta!”

Người của nhà họ Mạnh, khi nghe thấy lời của Mạnh Hoành Nghiệp, đều mang vẻ sửng sốt.

Mạnh Huy mặt mày sững sờ, cả người ngẩn ra, anh ta thế nào cũng không ngờ, Mạnh Hoành Nghị vậy mà thật sự sẽ từ bỏ mình.

“Ông nội, ông không thể làm như thế, cháu là người ưu tú nhất của nhà họ Mạnh, vì gia tộc bỏ ra nhiều như vậy, cũng vì gia tộc mà cống hiện nhiều như thế, ông sao có thể đuổi cháu ra khỏi gia tộc chứ?”

Mạnh Huy hoảng rồi, quỳ bò đến bên chân của Mạnh Hoành Nghiệp, ôm chân của Mạnh Hoành Nghiệp, lớn tiếng gào lên.

“Cút!”

Mạnh Hoành Nghiệp một cước đạp Mạnh Huy ra.

Sau đó, ánh mắt của ông ta bỗng dừng trên người Dương Chấn, lạnh lùng nói: “Chuyện này ngày hôm nay, tôi nhận thua! Mạnh Huy, cậu dẫn đi đi!”

“Nhưng tôi hy vọng, nhà họ Hàn và nhà họ Trần cùng các gia tộc khác ở đây, vừa rồi nói muốn tuyên chiến với nhà họ Mạnh, chuyện này có thể kết thúc ở đây!”

“Đương nhiên, ngàn vạn lần đừng xem tôi là đang cầu xin cậu, nếu thật sự phải chiến, nhà họ Mạnh tôi cũng không sợ, chỉ là, trận chiến sống mái của nhà họ Mạnh tôi cũng có thể khiến bọn họ trả ra cái giá nghiêm trọng!”

Mạnh Hoành Nghiệp không muốn khai chiến, thái độ lại vẫn cứng rắn.

Dương Chấn cười lạnh một tiếng: “Được, tôi đáp ứng ông!”

Anh vốn sợ chuyện này nháo to sẽ tạo thành ảnh hưởng quá lớn, sẽ bạo lộ bản thân, tự nhiên sẽ không từ chối đề nghị đình chiến của Mạnh Hoành Nghiệp.

Nhà họ Trần và nhà họ Quan, còn cả Vương Giả Chi Thành, ngược lại không thấy sao cả.

Mấy thế lực này, sớm đã quy phục anh, nhưng hiện nay vì chuyện này kéo nhà họ Hàn vào, đây là chuyện anh không muốn nhìn thấy.

“Ông nội, cứu cháu!”

Thấy Dương Chấn từng bước đi về phía mình, Mạnh Huy thật sự bị dọa sợ đến phát khóc rồi, khóc rồi gào to.

Tuy nhiên, Mạnh Hoành Nghiệp lại không thèm liếc nhìn Mạnh Huy, xoay người đi về phía biệt thự xa hoa của mình.

“Nói, thi thể của Chu Kim Hảo ở đâu?”

Dương Chấn bước tới, một chân đạp trên ngực của Mạnh Huy, tức giận chất vấn.