Chương 3038:
Kiếm khách Ảnh Tử vội thưa: “Vâng!”
Mục thành chủ bỗng hỏi: “Dương Chấn thế nào rồi?”
Kiếm khách Ảnh Tử lắc đầu, sắc mặt trở nên nặng nề: “Vẫn còn đang ngủ say, chỉ có điều, tôi cảm thấy rất kì quái, rõ ràng cậu ấy chưa tỉnh lại nhưng mỗi ngày đều có một lực tinh thần vô cùng mạnh mẽ tản ra từ trên người cậu ấy. Không chỉ có thế, mỗi ngày cậu ấy đều tu luyện sức mạnh nguyên tố Thủy, trong một tuần khi ngài bế quan tu luyện, lực tinh thần và sức mạnh nguyên tố Thủy của cậu ấy có thể nói là tăng vọt lên cũng không quá lời”.
Nghe vậy, Mục thành chủ trầm mặc hồi lâu mới nói: “Đi theo tôi qua thăm Dương Chấn.
“Vâng!”
Kiếm khách Ảnh Tử đẩy xe đưa Mục thành chủ tới phòng bệnh của Dương Chấn.
“Ông Mục, ông Ảnh Tử!”
“Mục thành chủ, Ảnh Tử tiền bối!”
Phùng Tiểu Uyển và Hoài Lam thấy hai người tới liền bước ra chào.
Mục thành chủ gật đầu, nhìn về phía giường bệnh của Dương Chấn, hỏi Phùng Tiểu Uyển: “Tiểu Uyển, tình hình hiện nay của Dương Chấn thế nào?”
Phùng Tiểu Uyển thở dài, lên tiếng: “Thực sự hì cháu cũng không rõ rốt cuộc anh Chấn bị làm sao, rõ ràng vết thương trên người đều đã khôi phục nhưng vần không sao tỉnh lại được, nếu không phải cháu biết anh ấy thật sự chưa tỉnh, có khi cháu còn nghi rằng anh ấy đang giả bộ ngủ đấy”.
Đúng lúc này, Mục thành chủ bỗng đứng dậy khỏi xe lăn, thong thả đi từng bước tới chỗ Dương Chấn.
Thấy ông lão có thể đứng lên đi lại, Hoài Lam kinh ngạc hô: “Mục thành chủ, chân ngài đã khôi phục rồi?”
† Mục thành chủ cười cười, giải thích: “Chỉ có hể duy trì trạng thái này trong một thời gian ngắn, muốn khôi phục lại hoàn toàn còn phải nhờ Tiểu Uyển tiếp tục trị liệu cho tôi”.
Nói xong, ông lão ngồi xuống bên cạnh giường Dương Chấn, đưa tay đặt lên vị trí đan điền của anh.
Mục thành chủ vừa định cảm nhận tình hình bên trong đan điền Dương Chấn lại đột nhiên bị một lực vô cùng hùng hậu đẩy bản ngược tay ra.
Sắc mặt ông lão trở nên vô cùng khẩn trương, nay cảnh giới võ thuật của ông lão đã đạt tới bán bộ Thiên Cảnh Nhất Phẩm, chỉ cần có cơ hội là sẽ bước vào Thiên Cảnh Nhất Phẩm rồi.
Thực lực mạnh như vậy mà vấn không cách nào do thám tình hình bên trong đan điền của Dương Chấn, trái lại còn bị khí thế cực kì mạnh mẽ bên trong đan điền của Dương Chấn đẩy văng tay ra.
Có thể đoán được, thực lực của người đã phong ấn đan điền Dương Chấn mạnh mẽ cỡ nào.
Phùng Tiểu Uyển vội hỏi: ‘Ông Mục, ông có biết tình trạng anh Chấn là thế nào không ạ?”
Mục thành chủ nghiêm túc nói: “Nếu tôi đoán không lầm thì nguyên nhân khiến cậu ấy không thể tỉnh lại dù thương tích đã khỏi hản là vì đan điền cậu ấy đã bị một cao thủ có thực lực vô cùng mạnh mẽ phong ấn lại rồi”.
“Lực phong ấn này, y thuật không thể trị liệu được, cho nên mới xảy ra tình huống như hiện tại, rõ ràng đã khỏi hẳn mọi thương tích nhưng lại không thể tỉnh”.
“Có điều, hiện giờ trừ việc không thể tỉnh dậy, tất cả mọi chức năng đều đang hoạt động bình thường, thậm chí có thể nghe hiểu nội dung cuộc trò chuyện của chúng ta’.
Nghe vậy, mọi người đều đổ dồn ánh mắt về phía Dương Chấn.
Hoài Lam và Phùng Tiểu Uyển chợt nghĩ tới điều gì đó, sắc mặt nhanh chóng đỏ lựng lên.
Phùng Tiểu Uyển xấu hổ hỏi Mục thành chủ: “Vậy có nghĩa là, nếu chúng cháu đụng vào người anh ấy, anh ấy cũng có thể cảm nhận được, có phải không ạ?”