Chàng Rể Chiến Thần

Chương 277




Nghĩ đến việc Chu Kim Hảo có thể đã bị giết, sắc mặt Dương Chấn âm trầm tới cực điểm.

Bắt đầu từ tối hôm qua, anh đã sắp xếp người tìm kiếm Chu Kim Hảo, bây giờ đã đi qua mười mấy tiếng, vẫn không có bất cứ mạnh mối nào.

Hiện tại cho dù có nóng lòng cũng bất lực.

“Bất kể là ai, chắc chắn phải trả giá đắt!”

Dương Chấn hung hăng đánh một quyền xuống mặt bàn làm việc cứng rắn, lập tức xuất hiện một lỗ thủng.

Đúng lúc này, Tần Yên mang theo vẻ mặt vô cùng hốt hoảng vọt vào trong văn phòng Dương Chấn.

“Anh rể, anh nói cho em biết, mẹ em ở trên chương trình phát sóng trực tiếp nói những lời kia đều là giả đúng không?”

Tần Yên đỏ bừng hai mắt, cảm xúc vô cùng kích động.

Vừa rồi cô nhìn thấy trên chương trình phát sóng trực tiếp, lập tức gọi điện thoại cho Tần Nhã hỏi thăm.

Khi Tần Nhã cho biết rằng Chu Kim Hảo quả thật đã bị người của Dương Chấn đưa đi vào tối hôm qua, cả người cô đều choáng váng.

Dương Chấn nhìn về phía Tần Yên với vẻ mặt phức tạp, nói: “Nếu anh nói rằng những gì bà ta nói đều là bịa đặt thì em có tin không?”

“Em tin!”

Điều khiến Dương Chấn bất ngờ chính là khi Tần Yên nghe thấy lời mình nói này, vậy mà không hề do dự lựa chọn tin tưởng.

Đồng thời, trên mặt Tần Yên dường như thả lỏng một chút.

“Cám ơn em!”

Dương Chấn cảm động, vẻ mặt ngưng trọng ngay lập tức: “Tối hôm qua, anh sắp xếp người đưa ba ta rời đi, vốn muốn hộ tống bà ta về nhà họ Chu, nhưng nửa đường bà ta bị người khác cướp đi.”

“Cái gì?”

Tần Yên vừa rồi mới thả lỏng cảm xúc một chút thì lúc này thần kinh lại trở nên căng thẳng, cô khóc nức nở hỏi: “Có nghĩa là vừa rồi mẹ em ở trong chương trình phát sóng trực tiếp, rất có thể là bị người nào đó ép buộc?”

Dương Chấn gật đầu: “Tiểu Yên, anh không thể cam đoan điều gì với em, nhưng có thể chắc chắn rằng anh sẽ cố gắng hết sức để tìm được bà ta!”

“Bây giờ em là giám đốc chi nhánh của Tập đoàn Nhạn Chấn ở Giang Châu, hẳn phải biết rõ vừa rồi chương trình trực tiếp kia sẽ mang đến khủng hoảng lớn đến mức nào cho công ty!”

“Anh hoàn toàn giao lại công ty cho em, về phần mẹ, anh sẽ nghĩ tất cả mọi cách để tìm được bà ta!”

Vừa rồi Tần Yên chỉ vội vã hỏi thăm Dương Chấn về chuyện của Chu Kim Hảo, trong lúc bối rối, lại không để ý đến chuyện công ty có lẽ sẽ gặp phải thiệt hại lớn.

Hiện tại Dương Chấn nói như vậy, cô mới nhận ra ràng sắp tới công ty sẽ phải đối mặt với rất nhiều thách thức.

“Chủ tịch yên tâm, em nhất định sẽ toàn lực ứng phó, để bảo vệ công ty!” Tần Yên lập tức tiến vào trạng thái làm việc.

“Xin nhờ!”

Dương Chấn mang vẻ mặt nặng nề.

Vừa dứt lời, anh quay người rời đi.

Nhìn cảnh tượng Dương Chấn rời đi, Tần Yên hai mắt đỏ bừng, bỗng nhiên cô có chút đau lòng cho người đàn ông này.

Rõ ràng là Chu Kim Hảo không chào đón anh, khắp nơi làm hại anh.

Nhưng còn anh, khi Chu Kim Hảo gặp phải nguy hiểm, điều thứ nhất anh làm chính là lao ra cứu trợ.

Sau khi Dương Chấn rời khỏi Tập đoàn Nhạn Chấn, trực tiếp lái xe đến nhà họ Quan.

“Anh Dương!”

Quan Tôn Sắc trông thấy Dương Chấn đến, liền vội vàng tiến đến chào hỏi.

“Điều tra thế nào?” Dương Chấn hỏi thẳng vào vấn đề.

Quan Tôn Sắc nói: “Trên cơ bản xác định, chuyện này có liên quan đến Ngụy Tường của nhà họ Ngụy, chỉ là không có bằng chứng.”

“Nhà họ Ngụy!”

Dương Chấn nhắm hai mắt lại: “Nếu đã nghi ngờ, vậy thì không cần bằng chứng!”

Đôi mắt Quan Tôn Sắc lập tức sáng lên: “Ý của anh Dương là?”

“Nếu nhà họ Ngụy lựa chọn cái chết, vậy tôi sẽ thành toàn!”

Dương Chấn nghiến răng nói, vừa dứt lời, anh quay người lên xe đi về hướng nhà họ Ngụy.

Xe Dương Chấn đã rời khỏi nhà họ Quan, lúc này Quan Tôn Sắc mới lấy lại tinh thần, mặt mũi tràn đầy hưng phấn: “Sự phát triển của nhà họ Quan đang ở trong tầm tay!”

Bây giờ ở Giang Châu có bốn gia tộc xưng vương.

Nhà họ Trang và nhà họ Ngụy đều có ân oán với Dương Chấn, bây giờ Dương Chấn đằng đằng sát khí đi đến nhà họ Ngụy, nhà họ Ngụy bị hủy diệt, gần như không có bất cứ điều gì phải lo lắng.

Nhà họ Quan đã sớm thuần phục Dương Chấn, sau khi nhà họ Ngụy bị hủy diệt, tất cả sẽ đều giao cho nhà họ Quan quản lý.

Đến lúc đó, nhà họ Quan sẽ trở thành hào môn đứng đầu ở Giang Châu.

Cùng lúc đó, trong một khu nhà cao cấp xa hoa.

“Cậu Mạnh, vừa rồi chương trình phát sóng trực tiếp, ngài cũng đã thấy rồi chứ? Cảm giác thế nào?”

Ngụy Tường vừa cười vừa nói, trong giọng nói tràn đầy vẻ chờ mong, hi vọng có thể nhận được lời khen ngợi từ chủ nhân.

“Mẹ nó, cậu chính là đồ con lợn ngu ngốc!”

Ai ngờ, sau khi Mạnh Huy kết nối điện thoại, liền tức miệng mắng to: “Tôi để cậu hủy chi nhánh của Tập đoàn Nhạn Chấn ở Giang Châu, con mẹ nó cậu làm chương trình trực tiếp kia khiến cho giá trị thị trường của cả Tập đoàn Nhạn Chấn đều phải hứng chịu tổn thất rất lớn!”

“Cho dù nhà họ Ngụy có bồi thường cũng còn thiếu rất nhiều!”. Truyện Dị Giới

Mạnh Huy cũng vừa nhìn thấy chương trình trực tiếp kia, đang chuẩn bị gọi điện thoại cho Ngụy Tường chất vấn, không ngờ Ngụy Tường lại gọi điện thoại đến trước.

Ngụy Tường mang vẻ mặt mông lung nói: “Cậu Mạnh, tôi không để lộ ra tin tức Dương Chấn là chủ tịch Tập đoàn Nhạn Chấn, chỉ khiến cho Chu Kim Hảo nói, Dương Chấn là tổng phụ trách của chi nhánh Tập đoàn Nhạn Chấn ở Giang Châu.”

“Mẹ kiếp! Con mẹ nó cậu chính là đồ óc heo, cho dù Dương Chấn là chủ tịch hay là tổng phụ trách đều không thể thay đổi việc anh ta có liên quan đến Tập đoàn Nhạn Chấn!”

“Chương trình phát sóng trực tiếp mà cậu làm đã lan truyền khắp trên mạng internet, bây giờ người dân ở các nơi đều ồn ào muốn khiến chi nhánh của Tập đoàn Nhạn Chấn cút ra ngoài.”

“Con mẹ nó bây giờ cậu nói cho tôi biết, cậu có phải đồ con lợn hay không?”

Mạnh Huy phẫn nộ tới cực điểm, nếu như không phải Ngụy Tường trung thành với anh ta, anh ta hận không thể phái người đến để xử lý đồ cơn lợn này.

Người khác không rõ ràng, nhưng Mạnh Huy lại hết sức rõ ràng, Dương Chấn mặc dù là chủ tịch Tập đoàn Nhạn Chấn, nhưng ngoại trừ chi nhánh Giang Châu, ở tổng bộ, cũng không thực quyền.

Bây giờ ở Tập đoàn Nhạn Chấn kẻ nắm quyền lực khống chế thật sự vẫn là dòng chính của gia tộc Vũ Văn.

Buổi phát sóng trực tiếp vừa rồi của Ngụy Tường đã khiến cho giá trị thị trường của toàn bộ Tập đoàn Nhạn Chấn giảm mạnh, tổn hại đến lợi ích của những người nắm quyền khống chế phía sau Tập đoàn Nhạn Chấn.

Vậy nên, chi nhánh của Tập đoàn Nhạn Chấn ở Giang Châu có thể hủy diệt!

Nhưng lợi ích của Tập đoàn Nhạn Chấn, không thể tổn hại!

“Tôi không quan tâm cậu dùng biện pháp gì, nhất định phải xóa tất cả video phát sóng trực tiếp của Chu Kim Hảo khỏi các nền tảng trực tuyến lớn, đồng thời xóa khỏi hotsearch, nếu không, chờ đến khi có người tìm đến cửa đòi mạng, cũng đừng trách tôi không nhắc nhở cậu.”

Nói xong, Mạnh Huy trực tiếp cúp điện thoại.

Ngụy Tường đờ đẫn, trên khuôn mặt mập mạp xuất hiện vẻ nhăn nhó cùng nhau.

“Oanh!”

Đúng lúc này, bên ngoài bỗng nhiên vang âm thanh va chạm kịch liệt.

Anh ta vội vàng dẫn người xông ra ngoài biệt thự, đã nhìn thấy một chiếc xe Phaeton màu đen dừng ở trước cửa biệt thự.

Một dáng người trẻ tuổi chậm rãi bước ra khỏi xe.

“Dương Chấn!”

Trông thấy Dương Chấn, Ngụy Tường kinh ngạc.

Đây là lần thứ hai anh ta gặp Dương Chấn, lần đầu tiên là khi Mạnh Huy nhìn trúng Vân Phong Chi Đỉnh, yêu cầu Ngụy Tường cưỡng ép mua lại biệt thự, kết quả bị Dương Chấn từ chối.

Bây giờ, là lần thứ hai.

Nhưng lần này, Ngụy Tường vô cùng chột dạ, nhưng bên ngoài vẫn mang dáng vẻ bĩnh tĩnh, anh ta híp mắt nói: “Nhóc con, ngay cả địa bàn của tôi cũng dám xông vào, biết tôi là ai không?”

“Chu Kim Hảo ở đâu?”

Dương Chấn đi thẳng vào vấn đề, trực tiếp hỏi, hai mắt của anh từ đầu đến cuối vẫn luôn nhìn chằm chằm vào Ngụy Tường.

Khi nghe thấy cái tên Chu Kim Hảo này, con ngươi Ngụy Tường đột nhiên co lại, mặt mũi đều là vẻ chấn kinh, nhưng rất nhanh, anh ta đã thu lại biểu lộ của mình.

“Mẹ kiếp! Nhóc con, sợ là cậu đã tìm nhầm chỗ rồi! Ông đây là Ngụy Tường của nhà họ Ngụy, cậu nói Chu gì Hảo kia, ông đây không biết!”

Ngụy Tường cố ý dùng ngôn ngữ khinh bỉ để che giấu sự bối rối của mình.

“Tôi hỏi anh,Chu Kim Hảo ở đâu?”

Dương Chấn lần nữa đặt câu hỏi, từ sự thay đổi vừa rồi trên khuôn mặt Ngụy Tường, anh đã chắc chắn việc Chu Kim Hảo biến mất, hoàn toàn chính xác có liên quan đến anh ta.