Chàng Rể Chiến Thần

Chương 2764






Chương 2969:

Nhưng Mục thành chủ đang đánh với Dược Vương thì hết sức kinh hãi.

Ông lão đã cảm nhận được, bây giờ Dược Vương đã hoàn toàn mất cảm giác, hai người đánh với nhau nhiều như thế, đòn tấn công nào cũng hết sức mạnh mẽ, nhưng trên mặt Dược Vương vẫn không hề có vẻ đau đớn gì.

Lúc này, rốt cuộc ông lão cũng kiểm chứng được suy đoán trước đó của mình, bây giờ Dược Vương chẳng khác gì cái xác không hồn, chỉ có ý chí chiến đấu điên cuồng, không những thế, Dược Vương còn không có cảm giác đau.

Nhưng lúc này, kiếm khách Ảnh Tử vẫn đang tiếp tục đột phá, khí thế của ông ta ngày càng tăng, nhưng vấn chưa đột phá được.

Phía bên kia, đám người Dương Chấn cũng cảm nhận được trận chiến đã nổ ra.

“Trạng thái của Dược Vương rất khác thường”.

Lão Cửu về tới phòng, nghiêm nghị nói: “Mắt ông ta đỏ ngầu, bây giờ chẳng khác gì cái xác không hồn không có cảm giác, cũng không biết đau, thực lực hết sức khủng khiếp”.

Ông lão vừa lén tới chỗ Dược Vương và Mục thành chủ đánh nhau.

Nghe thấy thế, đám người Dương Chấn biến sắc.

Dương Chấn nghiêm nghị nói: “Kiếm khách Ảnh Tử vẫn chưa đột phá, còn Mục thành chủ thì đang bị Dược Vương quấn lấy, một khi thành chủ Hoài Thành tới, Mục phủ sẽ gặp nguy hiểm ngay”.

Lão Cửu gật đầu: “Tuy Mục thành chủ có thể áp đảo Dược Vương, nhưng rõ ràng Dược Vương đã biến thành người khác, không có bất cứ cảm giác gì, nếu cứ tiếp tục, có lẽ Mục thành chủ sẽ kiệt sức”.

“Đến khi đó, cho dù Dược Vương bị Mục thành chủ giết, một khi thành chủ Hoài Thành đến Mục phủ, với tiêu hao to lớn sau khi chiến đấu với Dược Vương, Mục thành chủ không thể là đối thủ của thành chủ Hoài Thành nữa”.

Dương Chấn nhìn về phía Hoài Lam: “Đã có tin gì về thành chủ Hoài Thành chưa?”

Hoài Lam lắc đầu: “Chưa có tin gì cả! Nếu không có gì bất ngờ xảy ra, ông ta cũng đã biết tin chân Mục thành chủ chưa hồi phục, chắc chắn ông ta đang chạy tới Mục phủ rồi”.

Dương Chấn gật đầu, thoáng im lặng rồi nói: “Không được, chúng ta không thể ngồi chờ chết, nếu Mục phủ thua, chúng ta cũng đi đời!”

Lão Cửu nhìn về phía Dương Chấn: “Ý cậu là?”

Dương Chấn nói: “Chúng ta ra chỗ đánh nhau đi, cho dù thế nào, cũng không thể cam đoan sự an toàn của kiếm khách Ảnh Tử, Mục thành chủ đang bị Dược Vương quấn lấy, nếu lúc này có ai đó ra tay với kiếm khách Ảnh Tử đang đột phá thì hậu quả sẽ vô cùng nghiêm trọng”.

Nghe thấy thế, lão Cửu cũng biến sắc.

Ông lão là cao thủ võ thuật, đương nhiên cũng hiểu rõ khi một cao thủ đang đột phá, nhất là đột phá Siêu Phàm Cửu Cảnh đỉnh phong, nhỡ bị người khác cắt ngang thì họ sẽ gặp nguy hiểm rất lớn.

Nặng thì bỏ mạng, nhẹ thì bị thương nặng.

Lúc này, kiếm khách Ảnh Tử đang đột phá, ngay cả một cao thủ Siêu phàm Nhất Cảnh cũng có thể dễ dàng cắt ngang quá trình này.

“Không nên chần chừ nữa, chúng ta qua đó luôn đi!”

Lão Cửu cũng nhận ra sự quan trọng của việc này, vội nói.

Dương Chấn gật đầu, nhìn về phía Hoài Lam và Phùng Tiểu Uyển: “Nơi này rất an toàn, hai người đừng đi đâu, tôi và ông Cửu qua đó hỗ trợ”.