Chàng Rể Chiến Thần

Chương 2761






Chương 2966:

Đinh Vũ nói lớn: “Bởi vì thành chủ Hoài Thành đã đồng ý với tôi, sau khi tiêu diệt Mục phủ xong, ông ta sẽ giao Dương Chấn cho tôi xử lý”.

Đỉnh Vũ nói đến đây, thoáng ngừng lại rồi mới thận trọng nói: “Mục thành chủ, tôi biết một bí mật của Dương Chấn, tôi bảo đảm bí mật này hết sức quan trọng, nếu tôi nói cho ông, ông có thể cho tôi một con đường sống chứ?”

Nghe thấy Đinh Vũ nói thế, Mục thành chủ hơi híp mắt, khí thế của ông lão vẫn bao trùm lấy Đỉnh Vũ.

Đỉnh Vũ vội nói tiếp: “Mục thành chủ, tôi bảo đảm bí mật này rất quan trọng với ông, nếu ông biết bí mật này, chắc chắn thực lực của ông sẽ tiến thêm một bậc đấy”.

Mục thành chủ bỗng bật cười, nhưng trong tiếng cười lại tràn ngập sát khí mãnh liệt.

Mục thành chủ chợt hỏi: “Vậy ông nói xem, rốt cuộc cậu ấy có bí mật gì đây?”

Đỉnh Vũ thoáng ngừng lại rồi nói với vẻ cầu khẩn: “Thành chủ, tôi chỉ xin ông cho tôi một con đường sống, chỉ cần ông đồng ý thả tôi đi, tôi hứa ba ngày sau, sau khi bảo đảm mình an toàn, tôi sẽ nói ngay bí mật này cho ông biết”.

Mục thành chủ híp mắt nhìn chằm chằm vào Đinh Vũ, cười lạnh: “Ông tưởng tôi ngu à?”

Đinh Vũ vội nói: “Thành chủ, tôi thực sự biết sai rồi, sở dĩ tôi liều mạng như thế, đồng ý sẽ đối phó Mục phủ với thành chủ Hoài Thành cũng vì tôi biết được bí mật này, nên mới đánh cược bằng cả nhà họ Đinh”.

“Xin thành chủ hãy tin tôi! Chỉ cần tôi bảo đảm mình đã an toàn, chắc chắn tôi sẽ nói thông tin này cho ông biết, hơn nữa tôi đồng ý với ông, tôi chỉ nói cho mỗi mình ông, ngay cả thành chủ Hoài Thành cũng không biết bí mật này”.

Mục thành chủ lạnh lùng nói: “Cho ông mười giây, nói bí mật ngay, bằng không tôi sẽ giết ông luôn đấy!”

Nghe thấy thế, Đinh Vũ cuống cả lên, liên tục dập đầu, cầu khẩn: “Thành chủ, xin ông cho tôi một con đường sống! Tôi bảo đảm sẽ không lừa ông đâu, ông nhất định phải tin tôi!”

“Đã hết giờ, nếu ông không chịu nói, tôi cũng không thể làm gì khác ngoài việc tiễn ông lên đường thôi”.

Sau khi Mục thành chủ dứt lời, khí thế mạnh mẽ cũng bùng nổ từ người ông lão.

Đá vụn xung quanh ông lão lập tức bay lên không trung.

Đỉnh Vũ sợ hết hồn, vội nói: “Tôi nói! Tôi nói ngay đây! Trong tay Dương Chấn có một con…”

“Phập!”

Đúng lúc lão ta vừa nói “một con”, mấy viên đá vụn lập tức băn vào người lão ta.

Chỉ trong nháy mắt, Đinh Vũ đã bị vô số đá vụn đánh trúng, người như cái sàng, chết không nhắm mắt, chậm rãi ngã xuống vũng máu.

Đến giờ, nhà họ Đinh từng hết sức hùng mạnh ở Thiện Thành đã hoàn toàn bị tiêu diệt!

“Thành chủ, sao ông không chờ ông ta nói bí mật kia ra thế?”

Mục Hoa nhìn Mục thành chủ với vẻ khó hiểu.

Mục thành chủ lạnh nhạt nhìn lão ta, lạnh lùng nói: “Sao thế? Ông cũng muốn có được bí mật của Dương Chấn à?”

Mục Hoa sợ hết hồn, vội quỳ xuống đất, cuống quýt nói: “Thành chủ bớt giận, tôi không có ý đó đâu”.

“Nếu không có thì thôi!”

Mục thành chủ thản nhiên nói: “Nếu tôi đã nhận Tiểu Uyển làm cháu gái nuôi, còn đưa Dương Chấn lên làm trưởng lão danh dự của Mục phủ chúng ta, cũng có nghĩa cậu ấy chính là người của Mục phủ, ai dám có ý đồ với cậu ấy thì cũng là có ý đồ với Mục phủ nốt”.

Mục Hoa lau mồ hôi lạnh trên trán, vội cúi đầu: “Vâng, tôi hiểu rồi!”