Chương 2928:
Sau khi ông lão dứt lời, Mục Hoa đẩy ông lão rời đi.
Sau khi họ đi, trong phòng chỉ còn mấy người Dương Chấn.
Lão Cửu trầm giọng nói: “Mục thành chủ cũng là con cáo già, không ngờ ông ta lại nghĩ tới việc nhận Tiểu Uyển là cháu gái nuôi”.
Dương Chấn cười nói: “Cho dù thế nào, đối với tình cảnh của chúng ta bây giờ, việc ông ta nhận Tiểu Uyển làm cháu gái nuôi lại là chuyện tốt.
Lão Cửu gật đầu: “Đúng thế! Bề ngoài, chắc chắn ông ta sẽ hết mực bảo vệ chúng ta, nhưng chúng ta vẫn không thể mất cảnh giác được”.
“Tôi chỉ sợ tin cậu có linh khí sẽ bị lộ, một khi tin tức này bị tiết lộ, có lẽ Mục thành chủ cũng sẽ động lòng”.
Bây giờ, trừ việc Mục phủ chủ động lấy lòng ra, họ dám trốn ở Mục phủ cũng vì một nguyên nhân hết sức quan trọng, đó là tin tức Dương Chấn có dao găm linh khí chưa bị tiết lộ.
Khi năm giữ dao găm linh khí, Dương Chấn với thực lực Siêu Phàm Thất Cảnh đỉnh phong có thể đánh trọng thương Đỉnh Xương – người sở hữu thực lực ngang với Siêu Phàm Cửu Cảnh sơ kỳ, có thể tưởng tượng được sự giúp đỡ của linh khí với cao thủ võ thuật lớn đến đâu.
Nếu một cao thủ Siêu Phàm Cửu Cảnh đỉnh phong cầm dao găm linh khí thì sẽ mạnh tới mức nào chứ?
“Trừ khi người nhà họ Đinh bị ngu, bằng không họ sẽ không tiết lộ thông tin về dao găm linh khí đâu”.
Hoài Lam nói: “Đương nhiên, vẫn có khả năng họ sẽ tiết lộ thông tin này”.
“Khả năng gì cơ?”
Dương Chấn và lão Cửu đều nhìn về phía Hoài Lam.
Hoài Lam nói: “Nếu nhà họ Đinh đến thời khác diệt vong, không chừng nhà họ Đinh sẽ hoàn toàn từ bỏ linh khí để bảo vệ gia tộc, sau đó tiết lộ thông tin này”.
Nghe thấy thế, lão Cửu nhíu mày: “Tức là không thể để nhà họ Đinh diệt vong”.
Hoài Lam gật đầu: “Phải xem ý của Mục phủ, nếu chân Mục thành chủ khỏi hẳn, chắc chắn thực lực của ông ta sẽ tăng mạnh, đến khi đó, nếu ông ta ra tay với nhà họ Đinh, liệu nhà họ Đinh có tiết lộ thông tin này cho Mục thành chủ biết không?”
Nghe thấy cô ta nói thế, Dương Chấn và lão Cửu đều sầm mặt.
Dương Chấn cười khổ: “Không ngờ sức hút của linh khí lại lớn đến thế, chẳng biết con dao.
găm này nằm trong tay tôi là tốt hay xấu đây”.
Lão Cửu nói: “Là phúc thì không phải họa, là họa thì không tránh khỏi! Bây giờ đừng nghĩ nhiều nữa, chúng ta phải nghĩ cách nhanh chóng khôi phục thực lực, tôi đoán nhà họ Đinh và phủ Hoài Thành sẽ bắt tay với nhau để gây áp lực cho Mục phủ, nếu chúng ta không có thực lực thì sẽ nguy hiểm đấy”.
Dương Chấn gật đầu, siết chặt nắm tay: “Ông Cửu nói đúng, bây giờ chúng ta vẫn nên trông cậy vào bản thân thì hơn!”
Lúc này, Mục Hoa đã đẩy Mục thành chủ về tới phòng.
Mục Hoa hỏi: “Thành chủ, ông định nhận cô gái kia làm cháu gái thật ư?”
Mục thành chủ cười hỏi: “Sao thế? Ông nghĩ cô ấy không có tư cách đấy à?”
Mục Hoa lắc đầu: “Cô Phùng còn trẻ mà đã có y thuật lợi hại như thế, ông nhận cô ấy làm cháu gái cũng là chuyện tốt với Mục phủ chúng ta.
Mục thành chủ mỉm cười: “Ông nói không sai, có được cô ấy là vinh hạnh của Mục phủ”.