Chàng Rể Chiến Thần

Chương 268




Chu Kim Hảo khóc như mưa, giống như Dương Chấn thật sự sỉ nhục bà ta vậy.

Tần Nhã hiểu Dương Chấn, Dương Chấn sẽ không nói mấy lời đó.

Nhưng nghĩ tới mấy ngày nay, đều là Chu Kim Hảo một mình trông nom Tần Đại Quang, Tần Nhã lại không đành lòng vạch trần.

“Mẹ, giờ con gọi điện thoại cho Dương Chấn ngay, dạy dỗ lại anh ấy!” Tần Nhã ra vẻ tức giận.

“Chỉ mắng nó thôi sao đủ!”

“Mẹ không muốn gặp nó, miễn cho nó sỉ nhục những thứ mẹ bỏ ra cho ba con.”

“Trong khoảng thời gian này, đừng cho nó đến bệnh viện! Nó không có tư cách!”

Chu Kim Hảo khóc nói, trong lòng lại rất vui mừng.

Bà ta gây chuyện như vầy, chính là vì không để Dương Chấn lại xuất hiện ở bệnh viện.

Vừa rồi Dương Chấn đến, tuy không nói thẳng, nhưng lời ra tiếng vào, đều nghi ngờ, chuyện của Tần Đại Quang có liên quan tới bà ta.

Quan trọng nhất là, Tần Nhã và Tần Yên phải đi làm, khi nào họ tới bệnh viện, bà ta biết rõ.

Nhưng Dương Chấn có thể đến bất cứ lúc nào, chỉ khi đuổi Dương Chấn ra khỏi bệnh viện, cơ hội bà ta ra tay với Tần Đại Quang mới tăng lên.

Từ khi Dương Chấn quay lại, Tần Nhã cũng trưởng thành hơn, đương nhiên sẽ không tin lời một phía của Chu Kim Hảo.

Cô làm trò trước mặt Chu Kim Hảo gọi điện thoại cho Dương Chấn: “Dương Chấn, anh tên khốn này, mẹ mỗi ngày canh bên cạnh ba, ngày đêm làm lụng vất vả, anh lại nói mát mẹ chính diện.”

“Sao anh lại như vậy? Em không nghe anh chống chế, anh nghe em nói đây, từ hôm nay trở đi, anh đừng đến bệnh viện nữa!”

Tần Nhã nổi giận đùng đùng nói một tràng trong điện thoại, rồi cúp máy.

Tập đoàn Nhạn Chấn, chi nhánh Giang Châu.

Vẻ mặt Dương Chấn mờ mịt cầm điện thoại Tần Nhã đã cúp máy.

Anh cười sót xa lắc đầu: “Người đàn bà Chu Kim Hảo này, chắc chắn lại nói bậy về mình trước mặt Tần Nhã.”

Cùng lúc đó, trong lòng anh cũng hơi mất mác.

Đúng lúc này, điện thoại của anh bỗng nhận được tin nhắn, là Tần Nhã gửi tới, nội dung ngắn gọn, chỉ có ba chữ: “Xin lỗi anh!”

Vốn dĩ trong lòng Dương Chấn có chút mất mát, nhưng khi nhìn thấy ba chữ này, những cảm xúc tiêu cực, tan thành mây khói trong nháy mắt.

Anh đương nhiên hiểu được, Tần Nhã sao phải giải thích, tất nhiên là cô biết Chu Kim Hảo nói bậy về Dương Chấn.

Trong mắt Dương Chấn hiện lên sát khí: “Chu Kim Hảo a Chu Kim Hảo, bà thật sự là ngu xuẩn tới tức cười mà, bà nghĩ không cho tôi đi bệnh viện, thì bà sẽ có cơ hội ra tay với ba sao?”

Ở bệnh viện, anh đã sắp xếp người trông chừng từ lâu, chỉ cần Chu Kim Hảo dám ra tay với Tần Đại Quang, thì đó cũng là lúc bà ta bại lộ.

Làm như vậy, sẽ đả kích Tần Nhã rất lớn.

Nhưng đau dài không bằng đau ngắn, nếu thật sự để Chu Kim Hảo giết chết Tần Đại Quang, kia mới là lúc đau khổ nhất.

Lúc này, có tiếng gõ cửa phòng làm việc.

“Vào!”

Dương Chấn vừa dứt lời, thì một dáng người quen thuộc bước tới, đúng là Tần Yên.

Lúc này, trên mặt Tần Yên có chút tức giận.

“Yên, làm sao vậy?”

Dương Chấn hỏi.

Tần Yên nghiến răng nghiến lợi nói: “Vừa rồi, mấy công ty hợp tác, bỗng nhiên cùng đưa ra, muốn giải trừ hợp đồng đã ký với chúng ta.”

Dương Chấn cau mày, anh lập tức cảm thấy kì lạ.

Tập đoàn Nhạn Chấn phát triển rất tốt, giờ ở Giang Châu, cho dù là bốn tộc đứng đầu ở Giang Châu, cũng không dám tranh đấu với Tập đoàn Nhạn Chấn.

Giờ bỗng nhiên lại có chuyện mấy công ty hợp tác cùng lúc đưa ra hủy hợp đồng.

“Mấy hạng mục này đều đã bắt đầu rồi, chúng ta đã đầu nhập số tiền lớn, một khi dừng hợp tác lúc này, tổn thất của chúng ta rất lớn.” Tần Yên nói tiếp.

“Một khi đã như vậy, vậy dựa theo trình tự pháp luật bình thường đi, dựa theo ước định của hợp đồng, bồi thường!” Dương Chấn nói.

“Tiền đã được bồi thường rồi!” Nét mặt Tần Yên rất khó coi.

Cô ta tức như vậy, chính là vì bên hợp tác vừa đưa ra hủy hợp đồng, liền lập tức tiến hành bồi thường theo hợp đồng.

“Bồi thường tuy bù đắp được tổn thất của chúng ta, nhưng mấu chốt là, những hợp tác đó, đều là ở Tỉnh, một khi hủy bỏ hợp tác, sẽ ảnh hưởng lớn đến tình thế của chúng ta ở Tỉnh.” Tần Yên bổ sung.

“Hủy bỏ hợp tác, tất cả đều là hợp tác bên Tỉnh?” Dương Chấn cau mày.

Tần Yên gật đầu: “Mấy đối tác hợp tác ở Tỉnh đều là xí nghiệp có tầm ảnh hưởng, bọn họ tình nguyện bồi thường, cũng muốn hủy hợp đồng với chúng ta, chắc chắn là bị ép.”

“Chuyện khai phá thị trường ở Tỉnh, trước hoãn lại, chờ ba ổn định rồi, anh tự mình xử lý.” Dương Chấn nói.

Chuyện công ty tuy quan trọng, nhưng so sánh ra, chuyện của Tần Đại Quang mới là chuyện lớn.

“Nhưng, ở thị trường của Tỉnh, chúng ta đã đầu tư rất nhiều vốn, lúc này đột ngột ngừng lại, sẽ ảnh hưởng lớn tới công ty.”

Tần Yên lập tức nóng nảy, người khác không rõ ràng, cô ta lại rất rõ, vì mở ra thị trường ở Tỉnh, công ty đầu nhập bao nhiêu công sức và tài lực.

“Ảnh hưởng lớn hơn nữa, thì lại thế nào? Chỉ là kiếm ít tiền chút thôi, so sánh với ba, này đó không đáng nhắc tới!”

Dương Chấn bình tĩnh nói.

Đối với anh, tiền chỉ là một chuỗi số thôi.

Tập đoàn Nhạn Chấn, là kỉ niệm duy nhất mà mẹ để lại cho anh ở trên đời.

Nếu không anh cũng sẽ không tận tâm phát triển Tập đoàn Nhạn Chấn như vậy.

Nhưng hiện giờ, Tần Đại Quang mới là quan trọng nhất trong những cái quan trọng, hơi vô ý, còn có thể mất đi sinh mệnh.

“Anh rể, cám ơn anh!”

Tần Yên cảm động, mắt đỏ hoe nói.

“Đừng nghĩ nhiều, có anh ở đây, Tập đoàn Nhạn Chấn sẽ không sụp đổ.” Dương Chấn cười an ủi.

“Yên, nếu có một ngày, em bỗng nhiên phát hiện, ba biến thành như bây giờ, là do mẹ làm em sẽ như thế nào?”

Dương Chấn do dự một lúc lâu, đột nhiên hỏi.

“Cái gì?”

“Ba nằm viện như giờ, là do mẹ làm?”

“Điều này sao có thể?”

Tần Yên hoảng hốt, nét mặt bối rối.

Dương Chấn vội vàng nói: “Em đừng vội, anh chỉ là giả thiết, cũng không phải thật sự.”

Tần Yên lúc này mới thở dài nhẹ nhõm một hơi, trong lòng còn sợ hãi nhìn Dương Chấn nói: “Anh rể, sao anh lại giả thiết như vậy a? Suýt nữa dọa em ra bệnh tim luôn.”

“Trên đời này, có rất nhiều chuyện, trước khi nó xảy ra không ai tin cả, nhưng nó lại thật sự đã xảy ra.”

Dương Chấn bình thản nói, nét mặt trầm trọng.

Thấy anh như vậy, Tần Yên bỗng có chút bối rối: “Anh rể, anh đã biết cái gì phải không?”

Dương Chấn mỉm cười, lắc đầu: “Không có gì, em đừng nghĩ nhiều, anh chỉ thuận miệng hỏi, em đi làm việc đi!”

Từ phản ứng vừa rồi của Tần Yên, Dương Chấn đã biết đáp án.

Tần Yên không vừa ý Chu Kim Hảo, nhưng dù không vừa ý hơn nữa, hai người vẫn là mẹ con.

Nếu có một ngày, bỗng nhiên phát hiện, Tần Đại Quang gặp chuyện không may, thật là do Chu Kim Hảo làm, Tần Yên và Tần Nhã, có lẽ không thể chấp nhận.

Tần Yên đi một nước tới cửa, mới dừng bước: “Nếu thật là do mẹ làm em sẽ rất đau lòng.”

“Nhưng em sẽ vẫn đưa ra lựa chọn như trước, giao bà ấy ra trước pháp luật!”

“Em nghĩ, nếu là chị, chị ấy cũng sẽ làm như vậy!”

Tuy cô ta không quay đầu lại, nhưng lại nói cho Dương Chấn, lựa chọn của cô ta.

Nhưng Dương Chấn không nhìn thấy, Tần Yên đã khóc.

Cô ta là một cô gái thông minh, Dương Chấn hỏi cô ta vấn đề này, ý là gì, cô ta rõ ràng.