Chàng Rể Chiến Thần

Chương 2645






Chương 2849:

Nghe thấy Hoài Lam nói thế, Hoài Phượng trầm giọng hỏi: “Mày nói thật à?”

Hoài Lam lạnh nhạt nói: “Tin hay không tùy chị! Dù sao tôi cũng chỉ là người ngoài, nhưng về sau tôi vẫn phải ở phủ Hoài Thành, người của phủ Hoài Thành đều khinh thường tôi, nên tôi muốn có được sự ủng hộ từ hai mẹ con chị. Chỉ cần hai người đồng ý giúp tôi, tôi sẽ nói tung tích của Dương Chấn cho hai người biết”.

“Tôi còn có thể nói cho chị biết, sau khi chạy khỏi Hoài Thành, Dương Chấn và Miêu Cửu đã gặp phải cao thủ của Dược Vương Oốc, giờ đang bị thương nặng, đây là thời cơ tốt nhất để hai người báo thù”.

Sau khi nghe Hoài Lam nói xong, Hoài Phượng im lặng một lát rồi nói: “Ông nội đã cử mày chủ động tiếp cận Dương Chấn, bây giờ mày lại tiết lộ tung tích của Dương Chấn cho bọn tao, nếu Dương Chấn chết thì mày hoàn thành nhiệm vụ của ông kiểu gì?”

Hoài Lam nói: “Chị tưởng sau khi tôi chọn các người, tôi vẫn làm việc cho ông nội ư?”

Hoài Phượng hỏi: “Mày có ý gì chứ?”

Hoài Lam cười nhạt: “Hai mẹ con chị đã chuẩn bị lâu như thế, có lẽ chẳng mấy nữa, các người sẽ ra tay với ông nội nhỉ?”

Nghe Hoài Lam nói xong, Dương Chấn và lão Cửu đều sững sờ cả người.

Đầu bên kia, Hoài Phượng nghe xong cũng vô cùng khiếp sợ, hoảng loạn nói: “Hoài Lam, mày đang nói linh tỉnh gì thế? Ai bảo chúng tao định ra tay giết ông nội chứ?”

Hoài Lam lạnh nhạt nói: “Nếu tôi đã dám nói thẳng với chị như thế, chị còn tưởng rằng tôi không có chứng cứ gì sao?”

Hoài Lam vừa nói đến đó, Hoài Phượng đã im bặt.

Hoài Lam tiếp tục: “Vừa rồi tôi đã nói, các người luôn coi tôi là người ngoài, trước đây tôi được ông nội trọng dụng, là người phát ngôn của ông ở Hoài Thành này, nhưng ai mà biết được, thực ra không phải do ông nội đánh giá cao tôi mà vì ông cần một người phát ngôn thôi”.

“Hơn nữa, tôi cũng biết rõ, một khi vị trí thành chủ Hoài Thành đổi người, tôi sẽ lập tức bị đá ra khỏi phủ Hoài Thành”.

“Giữa tôi và chị mặc dù cũng có đôi chút ân oán nhưng còn chưa đến mức không đội trời chung, nếu đã thế, hai bên còn có thể hòa giải”.

“Tôi cho rằng, hiện giờ là cơ hội tốt nhất, một thời cơ phù hợp nhất để mẹ con chị có thể mau chóng ra tay, tôi sẽ giúp hai người năm giữ phủ Hoài Thành, chỉ xin hai người sau này cho tôi một cơ hội đặt chân ở phủ Hoài Thành này thôi”.

“Chỉ cần mẹ con chị đồng ý với điều kiện của tôi, tôi có thể gửi vị trí chính xác của Dương Chấn ngay cho hai người”.

“Thế thôi, điều gì cần nói tôi đã nói hết, bây giờ chị không cần phải trả lời tôi ngay, tôi cho chị mười phút để thảo luận với mẹ chị, nếu mười phút sau, chị còn không cho tôi câu trả lời cuối cùng thì thật xin lỗi, tôi đành gửi thông tin về vị trí của Dương Chấn cho Dược Vương Cốc vậy”.

Nói xong, Hoài Lam lập tức cúp điện thoại.

Cô ta nhìn về phía Dương Chấn, giải thích: “Anh Chấn, hi vọng anh đừng hiểu lầm, chẳng qua tôi là người biết rõ một sự việc liên quan đến Hoài Phượng và Hoài Tỉnh Vũ nên mới dễ dàng tìm được lí do khiến bọn họ tin tưởng tôi hơn”.

Dương Chấn cười nói: “Nếu không phải chính cô đã nói rõ mưu kế này cho tôi hay thì tôi cũng phải hoài nghỉ răng, liệu cô có phải là người do thành chủ Hoài Thành cố tình cài vào bên cạnh tôi không”.

Lão Cửu nhìn Hoài Lam, nói: ‘Đợi khi chuyện này kết thúc, cô có thể đến Miêu Thành, tôi nghĩ thành chủ chúng tôi sẽ vô cùng chào đón cô đấy”.

Hoài Lam mỉm cười nhìn về phía Dương Chấn, nói: “Nếu anh Chấn không cần tôi, tôi sẽ cân nhắc chuyện tới Miêu Thành.