Chương 2621:
Lúc này, Bách Lý Yến lạnh lẽo nhìn thẳng vào Phùng Hoàng, nói: “Ông đã biết tôi là ai, cũng đã biết tôi và Bách Lý Thu Nguyệt có quan hệ thế nào, vậy hẳn ông cũng nên hiểu, ngày hôm nay tôi tới đây với mục đích gì. Tôi không có ý định nhằm vào Hoàng tộc họ Phùng mà chỉ muốn xử lý chút huyết mạch không thuần khiết của gia tộc Bách Lý mà thôi”.
Phùng Hoàng không lên tiếng, không biết lão ta đang nghĩ gì, sắc mặt lộ vẻ phân vân khó xử.
Dương Chấn trước sau vẫn đứng bên cạnh Mã Siêu, anh đã bị thương nhưng vẫn che chắn trước mặt Mã Siêu, dù phải chết, anh cũng muốn chết trước Mã Siêu.
Mã Siêu đã cực kì giận dữ, hai tròng mắt nhìn chằm chằm vào Bách Lý Yến, thì ra người này tới đây là để giết mình.
Nhưng những điều này không phải thứ anh ta quan tâm, điều làm anh ta quan tâm là, người phụ nữ tên Bách Lý Thu Nguyệt kia rốt cuộc có quan hệ gì với mình?
Trước đây, khi bị Phùng Chí Viễn giam cầm, ông ta từng nói, mẹ của anh ta tên là Bách Lý Thu Nguyệt.
“Ranh con, tôi cho cậu một cơ hội cuối cùng, cút khỏi đây, tôi sẽ tha mạng cho cậu”.
Ánh mắt Bách Lý Yến lại rơi vào người Dương Chấn, giọng điệu lạnh lẽo như băng.
Đôi mắt Dương Chấn đã đỏ lên như máu, nhìn chằm chằm vào Bách Lý Yến, nghiến răng đáp: “Tôi cũng nói với ông một lần cuối cùng, Mã Siêu là anh em của tôi, bất kể kẻ nào muốn giết cậu ấy thì phải đạp lên thi thể tôi trước!”
“Hừ! Ranh con không biết tự lượng sức!”
Bách Lý Yến lạnh lùng bảo: “Nếu cậu đã muốn chết thì tôi sẽ giúp cậu toại nguyện!”
Dứt lời, hơi thở võ thuật của cao thủ Siêu Phàm bát cảnh lập tức bùng nổ từ trên người lão ta, nháy mắt đã tập trung về phía Dương Chấn.
Giây phút này, Dương Chấn chợt cảm thấy lạnh buốt tới tận xương, như bị cái chết nhìn chòng chọc vào người, anh cảm giác, chỉ cần Bách Lý Yến nảy sinh một ý tưởng trong đầu thôi là mình đã bị giết chết.
“Anh Chấn!”
Mã Siêu kích động hét lớn: “Kiếp sau em vẫn muốn làm anh em với anh!”
Vừa dứt lời, anh ta đã lướt qua Dương Chấn, lao về phía Bách Lý Yến: “Tôi liều mạng với ông!”
Lần này, Dương Chấn không ngăn cản anh ta, vì chính anh cũng biết rõ, nếu Phùng Hoàng không ra tay, anh và Mã Siêu đều sẽ chết dưới tay Bách Lý Yến.
Anh không nói một lời, ngay lúc Mã Siêu xông lên, thân thể anh cũng di động, tích tắc tiếp theo, anh đã vượt qua Mã Siêu, vọt thẳng tới trước mặt Bách Lý Yến.
Lúc này, huyết mạch cuồng hóa trong cơ thể anh đã bùng nổ trong nháy mắt, tầng thứ sáu trong phép hô hấp của Đại Đạo Thiên Diễn Kinh cũng được vận hành đến cực hạn.
Một hơi thở võ thuật cuồng bạo bùng nổ từ trên người anh, hội tụ cả lên nắm tay phải.
Đây là một chiêu tích lũy toàn bộ sức mạnh của anh, nói cách khác, đây chính là một đòn dùng hết sức bình sinh của anh rồi.
“Giết!”
Dương Chấn rít lên giận dữ, quyền phải hung hăng nện xuống Bách Lý Yến.
Ánh mắt Bách Lý Yến thoáng ngưng đọng lại, lão ta vừa cảm thụ được hơi thở cuồng bạo trên người Dương Chấn, sắc mặt lộ vẻ kinh ngạc.
“Cút!”