Chàng Rể Chiến Thần

Chương 2412






Chương 2616:

Dương Chấn chỉ cảm thấy tay mình như sắp gãy đến nơi, sức mạnh đáng sợ bắt đầu lan từ nắm đấm của anh ra khắp người.

Họng Dương Chấn ngòn ngọt, không sao kìm nổi nữa, anh hộc máu, cơ thể bay ra xa mười mấy mét, nặng nề rơi xuống đất như vừa bị xe tông.

“Anh Chấn?”

Lúc này Mã Siêu mới hoàn hồn, lập tức hét lớn rồi lao tới chỗ Dương Chấn.

“Ừm?”

Lão già tóc bạc có vẻ kinh ngạc, nhìn Dương Chấn bằng ánh mắt nghiêm nghị, trầm giọng hỏi: “Chàng trai, cậu là ai?”

Lão ta đã gặp quá nhiều thiên tài võ thuật, nhưng chưa từng thấy ai còn trẻ mà đã nắm giữ thực lực Siêu Phàm Ngũ Cảnh, thậm chí phát huy được thực lực ngang với Siêu Phàm Thất Cảnh như Dương Chấn.

Ngay cả gia tộc Cổ Võ cũng không có cao thủ trẻ nào sở hữu thiên phú võ thuật xuất chúng như thế.

Quá trình lão già tóc bạc ra tay, Dương Chấn chủ động tấn công rồi bị đánh bay chỉ diễn ra trong chớp nhoáng, đến giờ người của Hoàng tộc họ Phùng mới hoàn hồn.

Trong mắt Phùng Hoàng đang ngồi trên ngai vàng cũng có vẻ khiếp sợ, lão ta không ngờ bạn của Mã Siêu lại mạnh đến thế.

Lúc này, Dương Chấn đã được Mã Siêu đỡ dậy, ở khóe miệng vẫn còn vết máu. Anh nhìn chằm chằm vào lão già tóc bạc bằng đôi mắt sắc bén, trong mắt có vẻ điên cuồng. Anh nghiến răng nghiến lợi: “Xem ra ông cũng biết tôi có lai lịch không tầm thường, ông chưa đủ tư cách biết tôi là ai đâu, nhưng tôi có thể nói cho ông biết, nếu trêu vào tôi, chắc chắn ông sẽ hối hận!”

“Bây giờ, tôi sẽ dẫn anh em của tôi đi, về phần ông có ân oán gì với Hoàng tộc họ Phùng, đó là chuyện giữa các người, không liên quan gì tới chúng tôi hết”.

Anh nói rồi bảo Mã Siêu: “Chúng ta đi thôi!”

Trong tình huống này, anh chỉ có thể dùng thân phận có lẽ sẽ ghê gớm của mình để lừa lão già tóc bạc.

Tuy bây giờ anh rất mạnh, nhưng cũng chỉ tương đối mà thôi, khi ở trước mặt cao thủ Siêu Phàm Bát Cảnh, anh hoàn toàn không có sức phản kháng.

Hồi nãy đỡ được một đòn của lão già tóc bạc đã là cực hạn của anh rồi, nếu đối phương tung thêm chiêu nữa, rất có thể anh sẽ chết ngay.

“Vâng!”

Mã Siêu không hề do dự, rời đi với Dương Chấn.

Tuy anh ta tức giận nhưng cũng hiểu, anh ta còn chưa bước vào Siêu Phàm Cảnh, chỉ là sâu bọ trước mặt lão già này.

Cho dù muốn báo thù thì cũng phải chờ đến khi anh ta có thực lực đã.

“Hừ!”

Dương Chấn và Mã Siêu vừa bước xuống đài sắc phong, lão già tóc bạc đã hừ lạnh: “Chàng trai, tôi khuyên cậu đừng nên xen vào việc của người khác, nếu tôi muốn giết người, không ai ngăn cản được đâu”.

Rõ ràng lão ta đang nói với Dương Chấn.

Cuối cùng Dương Chấn cũng xác định, đối phương đến vì Mã Siêu thật, hơn nữa còn muốn giết Mã Siêu. Anh không khỏi cảm thấy bi thương, chẳng lẽ hôm nay anh thực sự không bảo vệ nổi Mã Siêu à?

Mã Siêu cắn răng: “Anh Chấn, anh đừng quan tâm đến em nữa! Đây là chuyện của Hoàng tộc họ Phùng, không liên quan gì tới anh!”

Dương Chấn quát: “Im ngay!”