Chàng Rể Chiến Thần

Chương 2340






Chương 2543:

Dứt lời, Dương Chấn bóp tay thật mạnh. “Ầm” một tiếng, chiếc bình sứ trong tay vỡ tan tành để lộ ra một viên đan dược tròn trịa màu đen.

Dù Hoàng tộc có lỗi với mình, anh cũng không thể trơ mắt nhìn những người vô tội này chết trong tay Lý Trọng.

Đây là đan dược mà Phùng Tiểu Uyển đã đưa cho Dương Chấn. Khi uống, anh sẽ được trở lại trạng thái đỉnh phong của võ thuật ngay lập tức nhưng chỉ duy trì được trong mười phút, ngoài ra còn phải uống thêm một viên đan dược khác để ổn định thương thế trước khi tác dụng của thuốc mất đi.

Nhưng đan dược này lại đem đến tác dụng phụ cực lớn, rất có khả năng anh sẽ chết!

Tuy nhiên, Dương Chấn không bận tâm được điều gì nữa. Lý Trọng đã bị thương nặng, Thượng Quan Phó cũng đã chết, chắc ở trạng thái đỉnh cao, anh có thể dễ dàng giết Lý Trọng.

Không chần chừ nữa, Dương Chấn nuốt đan dược xuống bụng.

“Ầm!”

Anh vừa uống vào thì một luồng khí thế võ đạo kinh khủng bộc phát ra khỏi cơ thể.

Cùng lúc đó, xương cốt toàn thân cũng phát ra tiếng kêu bụp bụp như tiếng đậu nổ.

Kèm theo đó là cơn đau đớn tột cùng. Dương Chấn siết chặt hai quả đấm, hai cánh tay nổi đầy gân xanh trông tràn đầy sức mạnh.

Cảm nhận được trạng thái mạnh nhất của mình lần nữa, Dương Chấn đột nhiên có hơi hưởng thụ cảm giác này. Nhưng anh biết mình chỉ có thể duy trì trạng thái đó trong vòng mười phút sau. Mười phút sau sống chết của anh sẽ thế nào, không ai biết.

“Tất cả mọi người lùi ra sau nhanh lên!”

Dương Chấn quát lớn. Ngay sau đó, một nguồn sức mạnh kinh khủng từ anh quét ra bốn phương tám hướng.

Các cao thủ Thần Cảnh của Hoàng tộc cảm nhận được khí thế mạnh mẽ phát ra từ Dương Chấn thì tức khắc mừng rỡ, trong mắt tràn đầy sự kích động và cảm kích.

Họ đã sắp bị Lý Trọng giết sạch mà người bảo vệ Hoàng tộc vẫn chưa xuất hiện, trong khi đó, một người từng bị Hoàng tộc phụ lòng như Dương Chấn lại ra mặt đối đầu với Lý Trọng thay họ.

“Bành!”

Tốc độ của Dương Chấn nhanh đến mức chỉ để lại bóng dáng, trong nháy mắt đã xuất hiện trước người Lý Trọng, giơ tay tung ra một cú đấm thật mạnh. Một tiếng động lớn vang lên, Lý Trọng bay thẳng ra ngoài.

Cùng lúc đó, Dương Chấn cũng cảm giác được một lực tác dụng ngược lại. Dù sao anh đang bị thương nặng, lại uống đan dược cưỡng chế tăng sức mạnh nên trạng thái này gây tổn thương rất lớn cho cơ thể.

Nhưng hiện giờ Dương Chấn không còn quan tâm đến vấn đề sống hay chết nữa vì từ giây phút uống đan dược vào, anh đã không còn đường lui. Hoặc là giết chết kẻ địch, hoặc là chờ chết.

So với việc chờ chết thì dĩ nhiên anh sẽ chọn giết kẻ địch rồi.

“Chết đi!”

Dương Chấn thình lình đạp chân xuống đất, lại biến mất.

“Rầm rầm rầm!”

Lúc anh xuất hiện, mọi người chỉ nghe thấy những tiếng va đập nặng nề. Lý Trọng bị Dương Chấn áp chế và điên cuồng công kích như một quả bóng cao su.

Trước đó, việc những cao thủ của Hoàng tộc họ Thượng Quan và nhà họ Lý cùng nhau tấn công đã gây ra thương thế vô cùng nghiêm trọng cho Lý Trọng. Giờ đây Dương Chấn đã khôi phục cảnh giới võ thuật của mình, hoàn toàn là tranh giành từng phút từng giây mà công kích, mỗi một đòn đều dùng hết sức lực đánh ra.