Chàng Rể Chiến Thần

Chương 2234






Chương 2436:

 

Nếu có một chút ngoài ý muốn, với thực lực Siêu Phàm Tứ Cảnh, Lý Trọng hoàn toàn có thể giết chết anh dễ dàng như nghiền chết một con kiến.

 

Còn Lý Trọng, sau khi rời khỏi khu nhà Dương Chấn, sắc mặt lão ta đã âm trầm đến cực độ, đáy mắt còn lóe lên một tia sát khí mãnh liệt.

 

“Bố, thế nào ạ?”

 

Lý Trọng vừa trở về, Lý Giang Hùng vội vàng hỏi thăm.

 

Lý Trọng lắc đầu: “Lần này, Dương Chấn đã quyết tâm muốn cách xa nhà họ Lý, mỗi người một ngả, bất kể bố đã nói thế nào, cậu ta cũng không chịu cho nhà họ Lý một cơ hội khác”.

 

Lý Giang Hùng thở dài: “Nếu cậu ta cho chúng ta cơ hội nữa mới là vấn đề đấy”.

 

Lý Trọng gật đầu, lại nói: “Chỉ có điều, bố cảm thấy rất kì quái, vì sao bố hoàn toàn không thể cảm nhận được một tia hơi thở võ thuật nào từ trên người cậu ta? Dù cậu ta có mạnh đến đâu thì cũng không có khả năng ẩn giấu hoàn toàn hơi thở võ thuật của mình như thế chứ?”

 

Lý Giang Hùng thận trọng dè dặt hỏi: “Liệu có phải cậu ta đã dùng phương pháp bí ẩn nào đó để ẩn giấu thực lực không?”

 

Lý Trọng lắc đầu, sau đó nghiêm nghị nói: “Không biết, nhưng có thể khẳng định một điều, cậu ta hẳn đang bị trọng thương, tuy võ thuật vẫn còn nhưng lại không có cách nào phát huy thực lực cao nhất. Như vậy, lúc này chính là cơ hội tốt nhất để giết cậu ta, nếu bỏ lỡ cơ hội này, chỉ e ngày sau muốn giết cậu ta sẽ khó khăn vô cùng!”

 

Nghe Lý Trọng nói vậy, Lý Giang Hùng cả kinh: “Bố, bố muốn giết cậu ta?”

 

Lý Trong không đáp mà hỏi ngược lại: “Con nghĩ, chúng ta có nên cược lần nữa không?”

 

Câu nói muốn đánh cược của Lý Trọng khiến Lý Giang Hùng sững sờ.

 

“Bố, nếu là một tiếng trước có lẽ con sẽ muốn đánh cược, nhưng bây giờ con không muốn đánh cược nữa. Bởi vì có vô số dấu hiệu cho thấy Dương Chấn lúc này không hề bị phế võ công”.

 

“Dù cậu ta có bị thương nặng đi nữa nhưng nếu chúng ta có thể giết được cậu ta thì không sao, lỡ như giết không được thì sao? Một khi cậu ta sống sót rời đi, đợi đến khi cậu ta khôi phục trở lại đỉnh cao thì đó chính là ngày tàn của nhà họ Lý chúng ta”.

 

“Hơn nữa, nếu Dương Chấn đã dám dùng hai người bạn của cậu ta để thử nhà họ Lý thì chắc chắn cậu ta đã có cách đối phó chúng ta, vì thế con không tán thành việc ra tay với cậu †a”.

 

Lý Giang Hùng vội vàng nói ra phân tích của mình.

 

Lý Trọng không nói gì chỉ đi qua đi lại trong phòng, trên mặt ngập tràn sầu lo.

 

Giống như phân tích của Lý Giang Hùng, trừ khi nhà họ Lý giết được Dương Chấn, băng không chính là ngày tàn của nhà họ Lý.

 

Mấu chốt là lúc này Lý Trọng cũng không xác định được liệu có phải Dương Chấn đang thử nhà họ Lý hay không? Nếu không, vậy chỉ có thể chứng tỏ Dương Chấn đúng là đang cùng đường, sợ liên lụy bạn bè nên mới bảo Ngải Lâm và Phùng Tiểu Uyển rời đi.

 

Nhưng nếu Dương Chấn đang thử nhà họ Lý thì chỉ cần nhà họ Lý ra tay với anh, chắc chắc anh sẽ tiêu diệt bọn họ.

 

Một cao thủ có sức chiến đấu của Siêu Phàm Lục Cảnh muốn giết nhà họ Lý dễ như trở bàn tay.

 

Trong lúc Lý Trọng còn đang suy nghĩ có nên ra tay với Dương Chấn không thì một người làm chạy vào: “Ông tổ, ông chủ, Thượng Quan Tử Khiêm của Hoàng tộc họ Thượng Quan đến rồi”.

 

“Ồ2 Sao cậu ta lại đến đây?”

 

Lý Trọng nhíu mày nhìn Lý Giang Hùng nói: “Con đi tiếp cậu ta đi, xem thử cậu ta muốn gì?”

 

“Vâng, thưa bối”, Lý Giang Hùng nói xong liền theo người làm ra ngoài tiếp khách.

 

Chẳng mấy chốc Lý Giang Hùng đã nhìn thấy Thượng Quan Tử Khiêm trong phòng khách.

 

Lý Giang Hùng cười nói: “Tam hoàng tử đến nhà họ Lý đúng là rồng đến nhà tôm. Hoan nghênh, hoan nghênh!”