Chàng Rể Chiến Thần

Chương 2166






Chương 2368:

 

Diệp Lâm nói: “Cứ yên tâm, tôi không để mọi người đi chịu chết đâu”.

 

Lão ta nói rồi lấy một cuốn sách cũ nát ra: “Ở chỗ tôi có một cuốn sách về thuật hợp kích, nội dung cũng như tên, cần rất nhiều cao thủ hợp sức với nhau để phát huy thực lực mạnh mẽ”.

 

“Thuật hợp kích này vô cùng đơn giản, chỉ cần nửa tiếng để học thành công, chúng ta không nói nhảm nữa, mọi người bắt đầu luyện tập đi, cố găng nắm giữ thuật hợp kích trong hai mươi phút, thời gian còn lại thì phối hợp với nhau cho nhuần nhuyễn trước khi Dương Chấn xuất hiện”.

 

Lão ta vừa dứt lời, mọi người đều có vẻ mừng rỡ.

 

Họ cứ tưởng Diệp Lâm sẽ bắt họ đi chịu chết, thì ra lão ta đã chuẩn bị trước rồi.

 

Ở đây có tổng cộng mười tám cao thủ Thần Cảnh đỉnh phong và bán bộ Siêu Phàm Cảnh, mười tám cao thủ nhanh chóng tiến vào trạng thái huấn luyện thuật hợp kích.

 

“Thuật hợp kích cần các cao thủ tham gia duy trì thực lực gần như ngang nhau thì mới có thể khiến thực lực của mười tám cao thủ chồng lên nhau, phát huy đòn mạnh nhất”.

 

“Trong số những người ở đây, có mười lăm cao thủ Thần Cảnh đỉnh phong, ba cao thủ bán bộ Siêu Phàm Cảnh, khi dùng thuật hợp kích, các cao thủ Thần Cảnh đỉnh phong hãy dốc hết sức mình, còn ba cao thủ bán bộ Siêu Phàm Cảnh thì chỉ cần giữ thực lực ở mức Thần Cảnh đỉnh phong thôi”. ` “Được rồi, mọi người tiếp tục đi!”

 

Diệp Lâm đích thân chỉ đạo.

 

Khi biết Dương Chấn sắp đến Hoàng thành Diệp, lão ta không sao bình tĩnh nổi, tuy Hoàng thành Diệp đã có người bảo vệ nhưng lão ta vẫn rất lo lắng.

 

Dù sao lần này, bên cạnh Dương Chấn còn có hai cao thủ Siêu Phàm Cảnh.

 

Tuy lão ta đã đột phá Siêu Phàm Lục Cảnh, nhưng thực lực mạnh nhất của Dương Chấn vào.

 

bảy ngày trước cũng đã ngang ngửa với Siêu Phàm Lục Cảnh rồi.

 

Lão ta có thể đối phó với Dương Chấn, nhưng anh em nhà họ Tống thì đành để mười tám cao thủ Thần Cảnh đỉnh phong và bán bộ Siêu Phàm Cảnh đối phó.

 

Thời gian trôi đi từng giây từng phút, mười tám cao thủ liên tục thi triển thuật hợp kích, Diệp Lâm định cho họ học xong trong hai mươi phút, nhưng đã một tiếng rồi mà họ vẫn chưa thành công.

 

Chuyện này khiến Diệp Lâm vô cùng tức giận: “Vô dụng! Rác rưởi! Tôi chỉ cần các người cố gắng giữ thực lực ngang nhau là được, chuyện đơn giản như thế mà các người cũng không làm được ư?”

 

Các cao thủ Thần Cảnh đỉnh phong và bán bộ Siêu Phàm Cảnh không dám cãi lại Diệp Lâm, chỉ có thể im lặng chịu đựng.

 

“Thành công rồi!”

 

Cuối cùng, sau một tiếng hai mươi phút, thuật hợp kích cũng thành công lần đầu tiên, chuyện này khiến Diệp Lâm hết sức mừng rỡ.

 

Theo sự cảm nhận của lão ta, mười tám cao thủ có thể phát huy thực lực ngang với Siêu Phàm Ngũ Cảnh.

 

Thực lực này đã vượt khỏi tưởng tượng của Diệp Lâm, lão ta cứ tưởng mười tám cao thủ chỉ có thể phát huy thực lực ngang với Siêu Phàm Tam Cảnh nhờ thuật hợp kích, thế đã là khá lắm rồi, nào ngờ họ lại đạt đến trình độ Siêu Phàm Ngũ Cảnh.

 

“Tốt lắm! Tiếp tục đi!”

 

Diệp Lâm vui vẻ nói.

 

Trong lúc Diệp Lâm đang đích thân huấn luyện mười tám cao thủ, chuyến bay mà Dương Chấn ngồi cũng đã xuất phát đến Hoàng thành Diệp.

 

Dương Chấn ngồi tại chỗ, nhắm mắt nghỉ ngơi.

 

“ÊI Đúng lúc anh đang nhắm mắt nghỉ ngơi, bỗng có người võ vai anh, lạnh lùng nói: “Thăng nhãi, mày ra sau ngồi đi”.

 

Dương Chấn nhíu mày, chỉ lạnh nhạt nhìn đối phương rồi nhắm mắt tiếp, như chưa có chuyện gì xảy ra.

 

“Thăng khốn, mày dám ngó lơ tao! Chán sống àt Thanh niên kia bị Dương Chấn coi thường, lập tức nổi giận, vung nắm đấm về phía đầu anh.