Chàng Rể Chiến Thần

Chương 2119






Chương 2321:

 

Tuy Diệp Lâm lo Diệp Hoàng sẽ bị giết, nhưng lúc này cũng không thể đặt hết sự chú ý lên người Diệp Hoàng, nếu không dù lão ta mạnh hơn Dương Chấn, cũng sẽ bị Dương Chấn tiêu diệt.

 

Một khi lão ta chết, lão ta hiểu rất rõ Hoàng tộc họ Diệp sẽ gặp phải tai họa thế nào.

 

“Âm ầm ầm!”

 

Hai người nhanh chóng giao chiến, khí thế công kích đáng sợ khiến xung quanh chấn động.

 

Ban đầu mấy người Long Tấn và Thượng Quan Hoàng còn muốn giúp đỡ Dương Chấn, nhưng lúc này ngay cả cơ hội nhúng tay cũng không có, chỉ có thể trốn ở nơi xa xa, trơ mắt nhìn Dương Chấn đánh nhau với Diệp Lâm, và Lưu lão quái đánh nhau với hai anh em họ Tống.

 

Lúc Dương Chấn bộc phát toàn lực chiến đấu với Diệp Lâm, bên kia, hai anh em Tống Tả và Tống Hữu cũng đang dốc hết sức lực.

 

Dù một người chỉ có thực lực Siêu Phàm Nhị Cảnh, một người thì có thực lực Siêu Phàm Tam Cảnh, nhưng hai anh em tâm linh tương thông hợp tác, không ngờ lại có thể bộc phát ra sức chiến đấy Siêu Phàm Tứ Cảnh.

 

Điều này khiến Lưu lão quái thầm hoảng hốt, lão ta có thực lực Siêu Phàm Ngũ Cảnh, nhưng lão ta lại cảm nhận được sự uy hiếp rất lớn từ hai anh em họ Tống.

 

Thực lực hai anh em bộc phát ra có thể so với Siêu Phàm Tứ Cảnh, thậm chí là gần tới Siêu Phàm Ngũ Cảnh.

 

Còn Lưu lão quái cũng là gần đây mới nâng cao thực lực lên Siêu Phàm Ngũ Cảnh, nền tảng võ đạo còn chưa vững, bây giờ đối mặt với hai anh em mạnh như vậy, lão ta cảm thấy rất áp lực.

 

“Khốn kiếp!”

 

Lưu lão quái bị hai anh em phối hợp đánh cho liên tục lùi về sau, rõ ràng thực lực của lão ta mạnh hơn, nhưng lúc này lại bị áp đảo.

 

Điều này khiến lão ta cảm thấy rất nhục nhã, lần này hợp tác với Hoàng tộc họ Diệp vốn dĩ là nhằm vào Dương Chấn.

 

Nhưng bây giờ ngay cả sợi tóc của Dương Chấn cũng không chạm vào được, còn bị hai cao thủ Siêu Phàm Cảnh khống chế.

 

Đương nhiên Diệp Lâm cũng cũng cảm nhận được chuyện bên Lưu lão quái, lập tức không chút do dự căn dặn: “Diệp Hoàng, con đi giúp Lưu lão quái!”

 

“Vâng thưa bốt”, Diệp Hoàng vội vã đáp.

 

Ở bên chỗ Dương Chấn, lão ta cảm thấy áp lực của mình vô cùng to lớn, đã muốn rời khỏi từ lâu.

 

Diệp Lâm thấy Diệp Hoàng ở bên cạnh chẳng những không giúp được mình, ngược lại còn trở thành phiền phức của mình nữa, chẳng bằng bảo Diệp Hoàng đi giúp Lưu lão quái, có thể phân tán sự chứ ý của hai anh em họ Tống.

 

Không thể không thừa nhận, Diệp Lâm rất có năng lực sắp xếp, tất cả mọi chuyện đều nằm trong lòng bàn tay của lão ta, bảo Diệp Hoàng đi giúp Lưu lão quái thật sự là chiến thuật thích hợp nhất.

 

“Lưu lão quái, giao tên Siêu Phàm Nhị Cảnh này cho tôi!”

 

Diệp Hoàng hét to một tiếng, lập tức xông về phía Tống Hữu.

 

“Không biết tự lượng sức!”

 

Tống Hữu hừ lạnh, một luồng sát khí đáng sợ phát ra từ trên người lão ta, lão ta còn không thèm né tránh, thẳng thừng đấm ra một cú.

 

“Âm!”

 

Một âm thanh thật lớn vang lên, trong sự khiếp sợ của mọi người, Diệp Hoàng khi nấy còn cực kỳ hiếu chiến đã bị Tống Hữu đánh bay ra ngoài chỉ với một quyền.

 

Diệp Hoàng phun ra một ngụm máu, người bay xa ra ngoài tựa như diều đứt dậy.

 

Lúc này, đầu óc lão ta trống rỗng: “Vì sao? Vì sao? Vì sao?”