Chàng Rể Chiến Thần

Chương 1987






Chương 2189:

 

Thái Hiền âm thầm thở phào nhẹ nhõm, thản nhiên mỉm cười: “Bây giờ không phải là lúc để bàn luận ai mạnh ai yếu. Ông chủ Đậu, không biết ông có đồng ý với kế hoạch mà tôi đưa ra trước đó hay không?”

 

Sau một lúc im lặng, Đậu Hầu mở miệng nói: “Ông chủ Thái, tôi có một kế hoạch khác nữa, không biết ông có bằng lòng nghe thử một chút không?”

 

“Xin rửa tai lắng nghe!”, Thái Hiền đáp.

 

Bấy giờ Đậu Hầu mới nói ra: “Hoàng thành vốn nên là một khối hoàn chỉnh, nếu như chia nó ra thành Hoàng thành phía Nam và Hoàng thành phía Bắc thì Hoàng thành cũng chỉ tồn tại trên danh nghĩa”.

 

“Không chỉ vậy, e là Hoàng thành cũng sẽ bị những Hoàng tộc khác ngấp nghé. Dựa vào thực lực hiện nay của chúng ta, cho dù là Hoàng tộc nào xâm phạm thì chúng ta cũng không phải là đối thủ”.

 

“Cho nên tôi cho rằng nhất định phải đảm bảo được tính hoàn chỉnh của Hoàng thành”.

 

Nói đến đây, bỗng nhiên Đậu Hầu dừng lại, híp mắt nhìn chằm chằm vào Thái Hiền.

 

Chân mày của Thái Hiền nhíu lại: “Vậy thì ông chủ Đậu cho rằng ai nên thừa kế toàn bộ Hoàng tộc?”

 

Đậu Hầu vừa cười vừa nói: “Ông chủ Thái cũng biết rõ bây giờ trong Hoàng thành Thượng Quan chỉ có thực lực của hai gia tộc lớn chúng ta là mạnh nhất, nhưng mà rốt cuộc thì nhà họ Thái cũng không bằng nhà họ Đậu, lẽ ra quyền thừa kế Hoàng tộc nên thuộc về nhà họ Đậu chúng tôi mới phải”.

 

“Đương nhiên tôi cũng có thể hứa với ông chủ Thái, nếu tôi thừa kế vị trí Hoàng Chủ thì sau này nhà họ Thái sẽ là gia tộc đứng đầu ở Hoàng thành, ông và tôi cùng nhau quản lý Hoàng thành, chỉ có điều vị trí Hoàng Chủ thuộc về nhà họ Đậu”.

 

Đối với hai người, Hoàng tộc Thượng Quan của lúc này hoàn toàn không đáng sợ, hai gia tộc lớn cứ đứng ngay cửa Hoàng phủ họ Thượng Quan mà nghênh ngang bàn chuyện làm sao chia cắt Hoàng thành.

 

Nếu như để họ biết được tất cả những chuyện mình đang làm hôm nay đều nằm trong sự khống chế của Hoàng tộc Thượng Quan và nhà họ Lý thì sẽ cảm thấy như thế nào?

 

Đương nhiên, vốn dĩ họ cũng không ngờ được rằng Hoàng tộc Thượng Quan và nhà họ Lý đã làm lành với nhau.

 

Dù sao thì họ cũng đã xác nhận được chuyện Hoàng tộc họ Thượng Quan và nhà họ Lý đã tuyên chiến với nhau, mất đi vài cao thủ Thần Cảnh đỉnh phong.

 

Sao có thể ngờ được trong tình huống cả hai bên đều đã có cao thủ Thần Cảnh đỉnh phong chết mà vẫn có thể bắt tay với nhau.

 

Họ không ngu ngốc, vì nếu đổi lại là bất cứ gia tộc nào ngang vị trí với gia tộc của họ cũng sẽ không tin trong tình huống này mà Hoàng tộc Thượng Quan và nhà họ Lý còn bằng lòng hợp tác với nhau.

 

Thái Hiền nghe Đậu Hầu nói xong thì sắc mặt có chút khó coi. Dựa theo ý của bản thân lão ta thì muốn chia đều Hoàng thành với nhà họ Đậu, nhưng bây giờ nhà họ Đậu lại muốn nuốt trọn toàn bộ Hoàng thành một mình.

 

Nếu như thật sự để nhà họ Đậu thừa kế Hoàng tộc, vậy đến khi gia tộc này thống lĩnh toàn bộ các gia tộc trong Hoàng thành, họ còn có thể chứa chấp nhà họ Thái sao?

 

“Đậu Hầu, ông tưởng tôi là tên ngốc à? Đợi đến khi nhà họ Đậu thừa kế Hoàng tộc rồi thì Hoàng thành còn có phần của nhà họ Thái chúng tôi sao?”

 

Vẻ mặt của Thái Hiền tối sầm lại, lạnh lùng nói: “Cứ dùng kế hoạch mà tôi đã nói trước đó, nhà họ Đậu quản lý Hoàng thành phía Nam, nhà họ Thái quản lý Hoàng thành phía Bắc đi. Nếu như có một ngày thật sự có thế lực khác dám ngấp nghé Hoàng thành thì chúng ta hoàn toàn có thể kết hợp lại để đương đầu”.

 

“Nhưng nếu để nhà họ Đậu của ông thừa kế Hoàng tộc thì tôi không đồng ý, người nhà họ Thái chúng tôi cũng sẽ không đồng ý!”

 

Lão ta vừa mới nói dứt lời thì tám cao thủ Thần Cảnh đỉnh phong cùng tiến lên một bước, khí thế mãnh liệt giận dữ hét: “Không đồng ý!”

 

“Không đồng ý!”

 

“Không đồng ý!”