Chàng Rể Chiến Thần

Chương 1968






Chương 2170:

 

Sau khi cảnh giới võ thuật bước vào Siêu Phàm Cảnh, chênh lệch giữa hai cảnh giới bất kỳ đều giống như rãnh trời, huống gì giữa lão ta và Dương Chấn chênh lệch tới hai cảnh giới.

 

Trong mắt Dương Chấn lóe lên sát khí. Nếu anh đã ra tay với Lý Trọng, vậy hôm nay lão ta phải chết.

 

Bằng không, một khi để kẻ địch như thế sống sót rời đi, một ngày nào đó anh sẽ phải hối hận.

 

“Ông còn chưa có tư cách biết tôi là ail”

 

Dương Chấn vừa dứt lời thì chân đã di chuyển, trong giây lát lại xông về phía Lý Trọng.

 

Lý Trọng lập tức cảm giác được một khí thế cực kỳ cuồng bạo đang ép về phía mình.

 

Lúc này, đôi mắt của Dương Chấn đỏ như máu, quả thật giống như một con thú dữ không thể khống chế được.

 

Khi đối diện với đôi mắt của Dương Chấn, Lý Trọng tự nhiên thấy sợ hãi.

 

“Không biết tự lượng sức mình!”

 

Lý Trọng nghiến răng quát, sau đó chợt đạp xuống đất, đồng thời tập trung sức lực vào năm đấm bên phải, trong giây lát vung lên đập xuống: “Giết!”

 

“Âm ầm ầm!”

 

Một giây tiếp theo, cuộc chiến đấu của hai cao thủ Siêu Phàm Cảnh chính thức bắt đầu.

 

Hoàng tộc họ Thượng Quan và cao thủ Thần Cảnh nhà họ Lý đã bị cuộc chiến đấu của hai người dọa cho hoảng sợ. Lúc này, bọn họ đều vội vàng lùi lại, sợ mình đứng gần quá sẽ bị lực còn sót lại của cuộc chiến làm cho bị thương nặng.

 

“Cậu Chấn thật mạnh!”

 

Thượng Quan Nhu đứng bên cạnh Thượng Quan Hoàng, đôi mắt đẹp vô cùng chấn động nhìn về phía Dương Chấn đang chiến đấu.

 

Cô ta là thiên tài võ thuật hiếm có của Hoàng tộc họ Thượng Quan, mới ba mươi tuổi đã bước vào Thần Cảnh trung kỳ, phóng tâm mắt ra khắp Chiêu Châu đã được xem là thiên phú cực tốt rồi.

 

Nhưng vừa so sánh với Dương Chấn, thiên phú võ đạo của cô ta quả thật chỉ là rác rưởi.

 

Thượng Quan Hoàng cũng chấn động, bùi ngùi nói: “Tương lai của cậu Chấn chắc hẳn không thể đo đếm được!”

 

Lão ta vừa dứt lời thì ánh mắt chợt lạnh, đôi mắt hoàn toàn đỏ như máu căm tức nhìn các cao thủ nhà họ Lý và nghiến răng nghiến lợi nói: ‘Đã đến lúc để nhà họ Lý nợ máu trả bằng máu!”

 

Sau khi Thượng Quan Hoàng ra lệnh một tiếng, những cao thủ Hoàng tộc nãy giờ vốn đang uất ức không chịu nổi đều lao về phía cao thủ nhà họ Lý, điên cuồng tấn công.

 

Sở dĩ vừa nãy nhà họ Lý còn chiếm ưu thế, giết không ít cao thủ Hoàng tộc là do Thượng Quan Hoàng bị Lý Trọng kìm chế. Mà Lý Giang Hùng gần như sắp bước vào Siêu Phàm Nhất Cảnh quả thật chính là vô địch đối với những cao thủ Hoàng tộc kia.

 

Nhưng bây giờ, Lý Trọng bị Dương Chấn kìm chế, Lý Giang Hùng vừa nãy đã bị Dương Chấn đánh bay trong chớp mắt, gần như mất đi khả năng tiếp tục chiến đấu.

 

Hơn nữa bên phía Hoàng tộc, ngoài Thượng Quan Hoàng gần đạt Siêu Phàm Nhất Cảnh, những cao thủ khác đều là Thần Cảnh đỉnh phong.

 

Mà bên nhà họ Lý ngoài hai cao thủ Thần Cảnh đỉnh phong nắm giữ thực lực ngang với bán bộ Siêu Phàm Cảnh, cảnh giới của những người khác đều không cao.

 

Ở dưới sự dẫn dắt của Thượng Quan Hoàng, cao thủ Hoàng tộc điên cuồng chém giết giống như sói vào giữa đàn dê.

 

Lý Giang Hùng nhìn cao thủ nhà họ Lý liên tục bị giết chết, đôi mắt đã đỏ như máu, giận dữ hét lên: “Thượng Quan Hoàng, các người chán sống rồi! Các người chán sống rồi!”

 

“Giết giết giết!”

 

Người Hoàng tộc không bị ảnh hưởng bởi lời Lý Giang Hùng nói, trái lại càng đánh hăng hơn.