Chàng Rể Chiến Thần

Chương 1963






Chương 2165:

 

Nhất thời giao tranh nổ ra!

 

Thượng Quan Hoàng bị Lý Trọng nhìn chằm chăm kiềm chân, hoàn toàn không thể đối phó với cao thủ nhà họ Lý.

 

“Lý Trọng, ông sẽ hối hận, ông nhất định sẽ hối hận, tôi thề! Tôi thề!”

 

Sau khi tận mắt chứng kiến hai cao thủ Thần Cảnh đỉnh phong của Hoàng tộc bị giết chết trong nháy mắt, Thượng Quan Hoàng tức giận tới cực điểm.

 

Lão ta cũng không tùy tiện ra tay với Lý Trọng nữa, bởi vì lão ta hiểu rõ thực lực hiện giờ của lão †a hoàn toàn không thể làm gì được Lý Trọng, một khi ra tay, rất có thể lại để Lý Trọng tìm được cơ hội giết chết mình.

 

Hôm nay, lão ta chỉ có thể gửi gắm tất cả hi | Vọng vào Dương Chấn.

 

Khi cuộc chiến Hoàng tộc họ Thượng Quan và nhà họ Lý bùng nổ, trong biệt thự của Dương Chấn.

 

Anh chỉ ngồi khoanh chân, một luồng khí thế võ thuật điên cuồng không ngừng tẩy rửa cơ thể anh.

 

Cùng với luồng khí thế trong cơ thể càng ngày càng mạnh, anh cảm giác dường như đang mất đi lý trí nhưng anh vấn căn chặt răng, cố gắng không để mình tiến vào trạng thái mất kiểm soát.

 

Hơi thở võ thuật trong cơ thể anh cũng càng ngày càng mạnh, chỉ còn một bước nữa là đến Siêu Phàm Nhị Cảnh nhưng chỉ cao thủ đã thật sự bước vào Siêu Phàm Nhị Cảnh mới biết muốn đột phá từ Siêu Phàm Nhất Cảnh lên Siêu Phàm Nhị Cảnh khó đến nhường nào.

 

“Phá cho tôi!”

 

Dương Chấn chợt nổi giận gầm lên một tiếng, hơi thở điên cuồng trong cơ thể tăng vọt, mắt anh đỏ tươi, trông như sắp mất kiểm soát.

 

“Tôi là Tướng quân của biên giới phía Bắc, tôi là chiến thần của biên giới phía Bắc, một mình có thể chiến đấu với một nửa quốc gia, sao tôi lại mất kiểm soát được?”

 

“Tôi là tôi, Dương Chấn tôi sẽ không bị cơn điên cưồng này chiếm đi lý trí, phá cho tôi!”

 

“Đột phá cho tôi!”

 

Dương Chấn rống giận liên tục, cơn tức càng ngày càng tăng, khí thế điên cuồng trên người anh càng lúc càng mạnh.

 

Giờ phút này nếu có ai ở bên cạnh anh, chắc chăn người đó sẽ sợ ngây người.

 

Người anh đầy máu tươi, mắt cũng đỏ rực, tròng trắng hoàn toàn biến mất.

 

Anh của bây giờ giống như ác ma đến từ địa ngục làm người ta sợ hãi.

 

Khí thế điên cuồng tiếp tục tăng vọt, điên cuồng tấn công vào lý trí của anh, muốn anh đánh mất chính mình nhưng Dương Chấn vẫn kiên trì với ý định ban đầu, cố gắng kiểm soát lý trí của mình, không để nó mất kiểm soát.

 

Anh năm rõ tình hình bây giờ của Hoàng tộc họ Thượng Quan, biết hai cao thủ Thần Cảnh đỉnh phong của Hoàng tộc Thượng Quan đã bị giết, cũng biết rõ cụ tổ của nhà họ Lý là cao thủ Siêu Phàm Tứ Cảnh.

 

Với thực lực bây giờ của anh, anh hoàn toàn không phải là đối thủ của cụ tổ nhà họ Lý. Nếu muốn đánh bại Lý Trọng, anh chỉ có thể đột phá đến Siêu Phàm Nhị Cảnh, sau đó cộng thêm sức mạnh điên cuồng mới có thể đánh bại đối phương.

 

Nếu không bây giờ anh sang đó, chỉ có con đường chết.

 

Người bảo vệ quy tắc của Hoàng thành chỉ bảo vệ Hoàng tộc chứ sẽ không bảo vệ anh.

 

Đúng lúc này, khí thế võ thuật trên người Dương Chấn đạt đến đỉnh điểm, cuối cùng khí thế điên cuồng cũng ngừng tăng.

 

Điều làm anh vui là, đây là lúc anh rất có thể sẽ tiến vào trạng thái điên cuồng, nếu là lúc trước thì trong trạng thái như thế này, anh đã mất trí lâu rồi.

 

Nhưng lần này anh có thể giữ vững được trạng thái tỉnh táo.

 

Mặc dù hơi thở điên cuồng trong cơ thể vẫn đang không ngừng ăn mòn lý trí anh nhưng vẫn trong phạm vi anh có thể khống chế được.

 

“Chẳng lẽ mình đã hoàn toàn khống chế được sức mạnh điên cuồng?”

 

Mặt Dương Chấn vui vẻ.