Chàng Rể Chiến Thần

Chương 1949






Chương 2151:

 

“Ông nội, người bảo vệ quy tắc cũng chỉ có thể xuất hiện khi Hoàng tộc sắp huỷ diệt. Nhưng ông có từng nghĩ tới nếu nhà họ Lý lại ngóc đầu dậy, chuyện vừa rồi xảy ra lần nữa nhưng không còn cậu Chấn ở đây, chúng ta sẽ phải đối phó thế nào không?”

 

“Đến lúc đó cao thủ hàng đầu đều bị giết sạch, Hoàng tộc còn là Hoàng tộc nữa không?”

 

“Khi đó, sợ là chẳng cần cụ tổ nhà họ Lý ra mặt, Hoàng tộc đã chỉ còn cái vỏ rỗng. Coi như nhà họ Lý kiêng ky người bảo vệ quy tắc, không tiêu chúng ta, Hoàng tộc cũng không thể tiếp tục kiểm soát Hoàng thành được nữa!”

 

Thượng Quan Nhu tận tình thuyết phục: “Chúng ta chủ động tấn công đi!”

 

“Gâm miệng!”

 

Thượng Quan Hoàng quát: “Ông tự biết phải đối phó nhà họ Lý thế nào!”

 

Dứt lời, lão ta giận dữ rời đi.

 

Từ đầu đến cuối, Dương Chấn chẳng nói năng gì. Đây là chuyện riêng của Hoàng tộc Thượng Quan, không liên quan đến anh. Nếu không vì nể mặt Thượng Quan Nhu, vừa rồi anh cũng sẽ không âm thầm ra tay.

 

“Cậu Chấn nghĩ Hoàng tộc có nên chủ động tấn công không?”

 

Một lúc lâu sau, Thượng Quan Nhu chờ mong nhìn Dương Chấn.

 

Anh lắc đầu đáp: “Tôi không biết rõ thực lực thật sự của Hoàng tộc. Gó lẽ vừa rồi dù tôi không ra tay, nhà họ Lý cũng sẽ không được như ý. Tôi không thể trả lời chị được”.

 

Nghe thấy thế, Thượng Quan Nhu lập tức thất vọng tràn trề.

 

Nhưng cô ta cũng biết lời anh nói là thật.

 

Hoàng tộc có thể nắm giữ Hoàng thành trăm năm nay, sao có thể dễ bị đánh bại như vậy được?

 

Nếu Dương Chấn không ra tay, cô ta cũng không biết Thượng Quan Hoàng có cách nào giải quyết nhà họ Lý hay không. Nhưng cô ta có thể xác định nếu không có anh, cao thủ hàng đầu của Hoàng tộc Thượng Quan sẽ phải chết rất nhiều.

 

Cùng lúc đó trong một chiếc Rolls-Eoyce, Lý Giang Hùng sa sầm mặt, nghiến răng nghiến lợi nói: “Chết tiệt, không ngờ thực lực của Dương Chấn lại mạnh như vậy, đến cả lão tổ tông cũng không dám tuỳ tiện ra mặt”.

 

“Chủ gia tộc, cao thủ thần bí giết Lý Mục thật sự là Dương Chấn sao?”

 

Một cao thủ Thần Cảnh đỉnh phong khó tin hỏi.

 

Người nhà họ Lý đều đã nghe danh Dương Chấn, chưa tới ba mươi tuổi đột phá Siêu Phàm Cảnh đủ để khiến người ta khiếp sợ. Thế nhưng khí thế Dương Chấn vừa thể hiện rõ ràng vượt xa Siêu Phàm Nhất Cảnh.

 

Lý Giang Hùng cắn răng nói: “Ngoài cậu ta ra còn ai vào đây nữa? Chẳng lẽ Hoàng tộc Thượng Quan vẫn còn cao thủ Siêu Phàm Cảnh khác à?”

 

“Liệu có phải là người bảo vệ quy tắc không?”

 

Cao thủ Thần Cảnh đỉnh phong kia dè dặt nói: “Biết đâu Dương Chấn chỉ là một quân cờ. Người bảo vệ quy tắc tồn tại là để bảo vệ quyền uy của Hoàng tộc. Nói không chừng người giết Lý Mục chính là người bảo vệ quy tắc”.

 

“Dù có người truy cứu trách nhiệm, bọn họ cũng sẽ đổ lên đâu Dương Chấn. Dù sao cậu ta cũng là cao thủ Siêu Phàm Cảnh”.

 

Lý Giang Hùng kinh ngạc hỏi: “Ý ông là, người bảo vệ quy tắc đã ra tay sao?”

 

“Phải!”

 

Người kia vội vàng gật đầu.

 

Lý Giang Hùng không nói không rằng, mãi lâu sau mới nghiến răng nghiến lợi nói: “Nếu thật sự là vậy, chúng ta làm gì còn phần thắng?”

 

“Vẫn nên đợi gặp được cụ tổ xem ông ấy nói gì, người kia cũng là dòng chính nhà họ Lý, bèn nói.