Với thực lực bây giờ của anh, dù có dốc hết sức thì cũng không phải là đối thủ của Vũ Vũ Lan.
Quan trọng nhất là, Vũ Vũ Lan mà đến rồi thì có buông tha cho những người khác không?.
Đam Mỹ Hài
“Anh Thanh, xin lôi! Tại em hết, nếu không phải vì muốn cứu em thì anh đã không giết Đoàn Vô Viêm”.
Đoàn Ngữ Yên chợt nghẹn ngào, gương mặt xinh đẹp cực kỳ áy náy.
Dương Thanh khẽ lắc đầu: “Chuyện này không liên quan đến em, dù không có em thì anh vẫn sẽ giết Đoàn Vô Viêm”.
Không phải anh đang an ủi Đoàn Ngữ Yên mà trong tình huống đó, chỉ khi Đoàn Vô Viêm chết thì Đoàn Vô Nhai mới có cơ hội lên chức.
Vốn dĩ Dương Thanh định giúp Đoàn Vô Nhai thăng tiến.
Nhưng bây giờ mọi chuyện đã xong xuôi rồi, Hoàng tộc họ Đoàn sẽ không xem mình là kẻ thù nữa.
Bên cạnh anh có cao thủ Thần Cảnh đỉnh phong như Đoàn Vô Nhai và Thần Cảnh hậu kỳ như Độc Du.
Có điều kẻ thù phải đối mặt quá mạnh làm anh không biết phải đối phó thế nào.
“Cậu Thanh, tôi có một ý kiến”.
Đúng lúc này, Đoàn Vô Nhai chợt nói.
Dương Thanh nhìn ông ta: “Ông nói đi!”
“Bây giờ điều cậu Thanh lo nhất là Vũ Vũ Lan sẽ làm hại người nhà của cậu.
Nếu có thể bảo vệ sự an toàn của người nhà cậu thì cậu sẽ không còn phải lo nhiều thế nữa”.
Đoàn Vô Nhai nói.
Dương Thanh gật đầu: “Chẳng lẽ ông định đưa hết bạn bè người thân của tôi đi?”
Đoàn Vô Nhai lắc đầu: “Chuyện này không thực tế, Vũ Vũ Lan đã rời khỏi Hoàng tộc họ Đoàn, chẳng bao lâu nữa sẽ đến Yến Đô ngay thôi.
Bây giờ nếu dời bạn bè người thân của cậu Thanh đi, chưa nói đến việc có kịp hay không, dù kịp đi chăng nữa thì liệu họ có đồng ý đi không?”
“Ý kiến của tôi là Vũ Vũ Lan đến Yến Đô thì đương nhiên sẽ đến sân bay Yến Đô.
Cậu Thanh chỉ cần dẫn theo cao thủ bao vây sân bay.
Vũ Vũ Lan mà đến thì với tính tình điên cuồng của bà ta, chắc chắn chúng ta sẽ phát hiện”.
Nói đến đây, Đoàn Vô Nhai không nói tiếp nữa.
Dương Thanh lại lắc đầu: “Bà ta là cao thủ Siêu Phàm Tam Cảnh, trừ phi là cao thủ Siêu Phàm Cảnh, những người khác mà đi thì chỉ có con đường chết!”
Anh tự biết mình không phải là đối thủ của cao thủ Siêu Phàm Tam Cảnh.
Còn về các cao thủ khác, cùng lắm là Thần Cảnh đỉnh phong, trước mặt Vũ Vũ Lan, họ sẽ bị đánh bại trong vòng một giây.
“Ngoài ra còn một cách nữa!”
Sau khi Đoàn Vô Nhai im lặng một lúc, mặt trông dữ tợn nói: “Chỉ cần chặn bà ta ngoài Yến Đô thì cũng đủ thời gian đưa người nhà của cậu đử.
Nghe Đoàn Vô Nhai nói, Dương Thanh chợt im lặng.
Mặt anh không cam tâm, từ khi anh rời khỏi biên giới phía Bắc, vốn dĩ anh định sống cuộc sống bình yên nhưng không ngờ không thể bình yên được.
Bây giờ cao thủ Siêu Phàm Cảnh đã ra mặt rồi, anh muốn bảo vệ người thân để họ không bị ảnh hưởng nhưng cuối cùng vấn ảnh hưởng đến cuộc sống của họ.
“Đương nhiên, bây giờ còn một vấn đề, cậu định khuyên người thân tạm rời Yến Đô thế nào đây”.
Đoàn Vô Nhai lại nói.
Im lặng một lúc lâu, cuối cùng Dương Thanh cũng quyết định: “Bây giờ chỉ có thể tìm cách chặn Vũ Vũ Lan ở ngoài Yến Đô thôi”.
“Về phần những người thân xung quanh tôi, để họ rời đi cũng không thành vấn đề.
Tôi chỉ cần ông giúp tôi bảo vệ họ vài ngày là được”..