Chàng Rể Chiến Thần

Chương 1153: Đánh với tôi một trận




Mã Siêu siết chặt nắm tay, toàn thân tràn ngập sức mạnh khổng lồ.

Anh ta bỗng nhắm mắt lại, nói với vẻ hưởng thụ: “Cảm giác này tuyệt vời thật đấy!”

Mã Siêu là Vương mạnh nhất trong số chín vị Vương của biên giới phía Bắc, có thể phát huy sức chiến đấu của bán bộ Thần Cảnh từ khi còn ở Vương Cảnh trung kỳ.

Còn bây giờ, cảnh giới võ thuật của anh ta đã lên đến Vương Cảnh hậu kỳ, sức chiến đấu cũng tăng mạnh tới Thần Cảnh sơ kỳ.

“Rốt cuộc các cậu là ai?”

Long Chiến không ra tay, nghiêm nghị nhìn chằm chằm vào Dương Thanh.

Nếu đến giờ, lão ta vẫn chưa hiểu Mã Siêu đang mượn tay lão ta để vượt qua giới hạn đột phá thì đúng là ngu ngốc.

Lão ta có linh cảm, có lẽ thực lực của Dương Thanh đang bình tĩnh đứng đó sẽ càng khủng khϊế͙p͙ hơn.

Ngay cả Mã Siêu với thực lực Vương Cảnh cũng có thể sánh ngang cao thủ Thần Cảnh sơ kỳ, người đã đạt tới Thần Cảnh như Dương Thanh sẽ mạnh tới mức nào chứ?

Dương Thanh thản nhiên nhìn Long Chiến, ánh mắt bình tĩnh của anh khiến Long Chiến không sao nhìn thấu được.

“Chẳng phải Hoàng tộc họ Long đã điều tra rõ xem tôi là ai rồi ư?”

Dương Thanh chợt nói, anh là cao thủ đến từ biên giới phía Bắc, trong mắt người khác, cảnh giới võ thuật của anh đã đạt đến Thần Cảnh rồi.

Khắp biên giới phía Bắc có mấy cao thủ Thần Cảnh đâu cơ chứ?

Sao Hoàng tộc họ Long lại không đoán ra thân phận của Dương Thanh cho được?

“Cậu là…”

Con ngươi Long Chiến bỗng co lại, lão ta nói với vẻ không dám tin: “Cậu là Tướng quân của biên giới phía Bắc!”

Dương Thanh từ chối cho ý kiến, mỉm cười dí dỏm: “Ông thích đoán thế nào thì tùy, nhưng tôi không nhận đâu!”

Hoàng tộc và Vương tộc có thể dễ dàng đoán ra thân phận của anh, nhưng biên giới phía Bắc quá thần bí, không ai dám cam đoan chỉ có mình Tướng quân của biên giới phía Bắc đã đạt đến Thần Cảnh.

Lời đáp của Dương Thanh khiến Long Chiến càng khẳng định suy đoán của mình, lão ta bỗng cảm thấy ớn lạnh.

Nếu Dương Thanh là Tướng quân của biên giới phía Bắc thì đúng là lão ta không phải đối thủ của anh.

Lão ta nhìn về phía Mã Siêu.

Lão ta bỗng nhớ ra một việc, theo lời đồn, chín vị Vương của biên giới phía Bắc đều có thực lực Vương Cảnh, nhưng thiên phú võ thuật của chín người này rất cao, có thể phát huy sức chiến đấu của bán bộ Thần Cảnh.

Khi đánh với lão ta, Mã Siêu đã phát huy sức chiến đấu của bán bộ Thần Cảnh, nhưng lão ta có thể cảm nhận được cảnh giới võ thuật của Mã Siêu chưa đạt đến mức đó.

Nghĩ tới đây, rốt cuộc Long Chiến cũng chắc chắn, Mã Siêu chính là một trong chín vị Vương. Người được Vương của biên giới phía Bắc đi theo chỉ có thể là Tướng quân của biên giới phía Bắc, Dương Bất Bại.

“Thì ra là thế! Thì ra là thế!”

Long Chiến thở dài, nói với vẻ cay đắng: “Ngay cả cậu cũng đích thân ra mặt, trong cuộc chiến tranh giành Đế Thôn, làm gì còn ai có tư cách đấu với cậu nữa?”

Mọi người đều có vẻ kinh hãi, không ngờ cao thủ Thần Cảnh Long Chiến của Hoàng tộc họ Long lại nói không ai có tư cách đấu với Dương Thanh.

Rốt cuộc anh là ai chứ?

Chẳng lẽ Long Chiến đang nói về cậu thanh niên chưa đầy 30 tuổi kia thật ư?

Người của Hoàng tộc họ Long đều nhìn Dương Thanh với vẻ khϊế͙p͙ sợ.

Dương Thanh vẫn thản nhiên đứng đó, mở miệng nói: “Về đi!”

Nghe thấy thế, bóng Mã Siêu nhoáng lên, lập tức xuất hiện sau lưng Dương Thanh, nhưng anh ta vẫn có vẻ không cam lòng. Anh ta vừa lên đến Vương Cảnh hậu kỳ, rất muốn phá giải hết phong ấn để so chiêu với cao thủ Thần Cảnh sơ kỳ một phen.

Lúc này, Long Chiến hoàn toàn không còn ý chí chiến đấu nữa. Lão ta đã đoán được thân phận của Dương Thanh, còn ở đây đánh với Mã Siêu làm gì?

Cho dù lão ta thắng được Mã Siêu thì sao chứ?

Tướng quân của biên giới phía Bắc không phải người mà lão ta có thể đánh bại đâu.

“Ông Chiến, ông mau giết cậu ta đi!”

Long Thiên Vũ bất mãn nhìn Long Chiến.

Nhưng Long Chiến lại lùi về sau lưng Long Thiên Vũ, hơi cúi đầu: “Điện hạ, chúng ta nên đi thôi!”

“Đi á?”

Long Thiên Vũ vốn đã khó chịu khi thấy Dương Thanh và Mã Siêu có thể phát huy sức chiến đấu của Thần Cảnh.

Bây giờ Long Chiến lại nói thế, sao hắn ta có thể cam lòng chứ?

“Điện hạ, tôi vô dụng, không phải đối thủ của cậu Thanh!”

Long Chiến thấp giọng nói, cũng chưa giải thích thân phận của Dương Thanh.

Dù sao đây cũng chỉ là suy đoán của lão ta, còn về việc nó đúng hay không thì cứ kệ đi đã.

Bây giờ Mã Siêu đã nắm giữ sức chiến đấu ngang với Thần Cảnh sơ kỳ, ngay cả lão ta cũng không dám khẳng định mình sẽ thắng Mã Siêu.

Huống hồ phía sau Mã Siêu vẫn còn một Dương Thanh mạnh mẽ hơn nữa.

Nếu mâu thuẫn quá lớn, lão ta không dám chắc mình có thể cứu được Long Thiên Vũ từ tay Dương Thanh và Mã Siêu.

“Xem ra ông Chiến già thật rồi, nếu ông sợ thì lùi ra sau đi!”

Long Thiên Vũ nói rồi đi thẳng về phía trước.

“Điện hạ…”

Long Chiến đang định thuyết phục thì bị hai cao thủ bán bộ Thần Cảnh ngăn cản, họ lạnh lùng nói: “Long Chiến, đừng quên ai mới là người phụ trách lần này!”

Nghe thấy thế, Long Chiến thở dài, không ngăn cản nữa.

Lão ta là người của Hoàng tộc họ Long, sao lại không biết Long Thiên Vũ kiêu ngạo tới mức nào chứ?

Từ nhỏ, Long Thiên Vũ đã ngậm thìa vàng, có thiên phú võ thuật xuất chúng, áp đảo thế hệ trẻ ở Hoàng tộc họ Long.

Ở Hoàng tộc họ Long, Long Thiên Vũ là thiên tài võ thuật, nếu không có gì bất ngờ, hắn ta chính là Long Hoàng tương lai.

Sao đứa cháu đích tôn luôn gặp thuận lợi của Long Hoàng có thể chấp nhận chuyện có hai cao thủ trẻ tuổi mạnh hơn hắn ta chứ?

“Cậu, dám đánh với tôi một trận không?”

Long Thiên Vũ bỗng chỉ ngón trỏ về phía Dương Thanh.

Lúc này, Long Thiên Vũ đang hừng hực ý chí chiến đấu, trong mắt lóe lên sát khí dữ dội.

Hắn ta quyết không cho phép sự xuất hiện của một cao thủ trẻ tuổi có thiên phú vượt trội hơn hắn ta.

“Mạnh thật đấy!”

Người nhà họ Long ở Yến Đô cũng cảm nhận được khí thế mạnh mẽ từ Long Thiên Vũ, đều rất kinh ngạc.

“Đây chính là thiên tài võ thuật của Hoàng tộc họ Long ư? Đúng là danh bất hư truyền, chắc cậu ta đã bước vào Vương Cảnh đỉnh phong rồi nhỉ?”

“Cậu ta là cháu đích tôn của Hoàng tộc họ Long, tuy cảnh giới võ thuật mới đến Vương Cảnh đỉnh phong nhưng chắc chắn có thể phát huy sức chiến đấu ngang ngửa Thần Cảnh”.

“Cậu ta còn trẻ nhỉ, chắc mới 35 tuổi thôi đúng không? Ngay cả chủ của Vương tộc cũng chỉ đến thế thôi nhờ?”

Người nhà họ Long ở Yến Đô xì xào bàn tán.

Họ ngó lơ luôn Dương Thanh và Mã Siêu.

“Anh muốn đánh với tôi một trận à?”

Dương Thanh mỉm cười, nhưng trong mắt Long Thiên Vũ, Dương Thanh đang chế giễu hắn ta không bằng anh.

Trong lúc nhất thời, Long Thiên Vũ thẹn quá hoá giận: “Thằng nhãi, nếu cậu là đàn ông thì cút ra đây đánh với tôi một trận!”

“Anh chưa có tư cách đánh với anh Thanh đâu!”

Mã Siêu bước lên phía trước một bước, hừng hực ý chí chiến đấu.

Anh ta vừa bước vào Vương Cảnh hậu kỳ, đang cần một cao thủ để củng cố cảnh giới võ thuật của mình, không ngờ Long Thiên Vũ lại chủ động đâm đầu vào.