Chàng Rể Chiến Thần

Chương 1017: Đấu võ bắt đầu




Một tiếng nhanh chóng trôi qua, trong khuôn viên nhà họ Khương, đài đấu võ đã được chuẩn bị sẵn sàng.

Lúc này, bốn phía của đài đấu toàn là người.

Sáu nhánh bao gồm cả chủ nhánh chia nhau ngồi khắp bốn phía của sân khấu.

Điều làm mọi người ngạc nhiên là mỗi một nhánh đều ngập tràn hơi thở của cao thủ, hơn nữa nhóm người này toàn là người lạ mặt.

Ngay cả bên nhánh chính cũng có vài hơi thở của cao thủ mạnh mẽ.

"Nếu mọi người đã đến đông đủ thì bây giờ trận đấu sẽ bắt đầu ngay, thế nào?"

Khương Hùng hỏi.

"Được, bắt đầu đi!"

Các chủ nhánh lần lượt lên tiếng.

Bên phía nhánh chính, bên cạnh Khương Hùng, Dương Thanh cũng có mặt.

"Cậu Thanh, lát nữa…"

Khương Hùng chợt thì thầm bên tai Dương Thanh vài câu.

"Được!"

Sau khi nghe Khương Hùng nói xong, mắt Dương Thanh loé lên tia sáng kì lạ.

Bỗng nhiên anh khá thích Khương Hùng, người thế này mà không ở lại biên giới phía Bắc, đúng là đáng tiếc.

"Long Phi, con đi rút thăm đi!"

Khương Hùng dặn Khương Long Phi.

"Dạ!"

Khương Long Phi đi đầu, năm nhánh còn lại cũng cho người đi rút thăm.

Thoáng chốc đã có kết quả rút thăm.

"Nhánh chính VS nhánh ba!"

"Nhánh một VS nhánh năm!"

"Nhánh hai VS nhánh bốn!"

Trọng tài công khai tuyên bố kết quả: "Sau đây, đầu tiên mời tuyển thủ nhánh chính và nhánh ba lên bục dự thi!"

Mắt ông chủ nhánh ba loé sáng, dặn dò cao thủ bên cạnh: "Vòng đấu đơn, cậu lên đi, phải thắng trận đầu!"

"Vâng!"

Cao thủ nhánh ba vội vã trả lời.

Khương Hùng tuỳ tiện nhìn một người trẻ tuổi: "Trận này cậu lên đi!"

"Tôi?"

Người trẻ tuổi bị Khương Hùng chọn ngạc nhiên.

"Cậu đó, lên trêи nhanh đi, thắng thua không thành vấn đề, người không sao là được!"

Khương Hùng lạnh nhạt nói.

"Dạ!"

Cao thủ trẻ tuổi đứng thẳng người, những lời của chủ gia tộc làm hắn thấy ấm áp.

Chờ sau khi cao thủ trẻ tuổi lên đài, Khương Long Phi nhìn bố mình với vẻ mặt khó hiểu: "Bố, trận đầu là trận đấu quan trọng, sao bố lại xếp người này lên? Chắc chắn sẽ thua!"

"Vòng đấu đơn đội thắng sẽ được bao nhiêu điểm?"

Khương Hùng hỏi ngược lại.

"Nếu thắng trận đầu tiên thì được một điểm, được vào trận tiếp theo. Vào rồi thì đánh thêm hai trận nữa, nếu thắng hết sẽ được hai điểm”.

Khương Long Phi nói: "Nói cách khác, nếu là quán quân vòng đấu đơn thì tổng cộng được ba điểm!"

"Vậy quán quân vòng đấu nhóm thì sao?"

Khương Hùng lại hỏi.

Khương Long Phi buột miệng nói: "Ba mươi điểm!"

"Bây giờ đã hiểu ý của bố chưa?"

Khương Hùng cười cười hỏi.

Sau khi Khương Long Phi sững sờ một lúc mới sự tỉnh: "Bố ơi con hiểu rồi, bố định loại những người mạnh nhất rồi lấy được giải quán quân vòng đấu nhóm!"

Khương Hùng cười cười, không nói gì.

Có được đáp án của Khương Hùng, Khương Long Phi cực kỳ kϊƈɦ động.

Nếu Khương Hùng đã nói vậy, chắc chắn lão ta có cách trở thành quán quân trong trận chiến nhóm.

Nhưng Khương Long Phi vẫn hơi lo lắng.

Trong lúc nói chuyện, cao thủ nhánh chính và nhánh ba bắt đầu đấu với nhau.

Cao thủ trẻ tuổi của nhánh chính nhìn cao thủ trung niên của nhánh ba, mặt nghiêm túc tập trung.

"Nhóc con, cậu xin thua đi!"

Cao thủ nhánh ba nhìn cao thủ nhánh chính nói, mặt mỉa mai, ánh mắt đầy khinh thường.

"Ông muốn chết à!"

Cao thủ nhánh chính gầm lên rồi tấn công trước.

Cao thủ nhánh ba đứng tại chỗ, chẳng thèm trốn tránh, mặt khinh thường nói: "Tốc độ quá chậm!"

Khoảnh khắc khi cao thủ nhánh chính tấn công về phía này, cao thủ nhánh ba chợt chuyển động, tránh khỏi sự tấn công của cao thủ nhánh chính rồi xoay người đá một cái.

"Ầm!"

Mới có một chiêu mà cao thủ trẻ tuổi của nhánh chính đã bay lên không trung rồi ngã xuống dưới đài.

"Nhánh ba thắng!"

Đến khi trọng tài tuyên bố nhánh ba thắng, mọi người mới sực tỉnh.

"Nhánh chính mà thất bại dễ dàng vậy à?"

Rất nhiều người khϊế͙p͙ sợ, nhìn sang hướng chủ nhánh.

- ---------------------------