Chàng Rể Bác Sĩ

Chương 889






Chương 889:

Mười một giờ đêm, Diệp Phi xuất hiện ở bến tàu của Nam Lăng, sau đó leo lên con tàu chở khách định kỳ tên “Sơn Tuyết Chi Đỉnh”.

Anh cầm lệnh bài chứng minh thân phận của Thanh Lang, cùng với thẻ chứng minh thân phận và ba triệu đô tiền mặt, sau đó tiến vào sòng bạc dưới tầng hầm của con tàu.

Thanh Lang cho biết, Sơn Tuyết Chi Đỉnh là nơi rửa tiền của thương hội Thiên Lang, nơi này cũng là nơi thu hút những dân cờ bạc vừa có tiền vừa có quyền.

Rượu ngon, gái đẹp, tiền bạc, để nơi này ngợp trong vàng son, cũng giúp cho Thiên Lang kiếm được đầy túi.

Mỗi ngày sòng bài này đều có khoảng vài chục nghìn tỷ chảy vào, lợi nhuận cũng tính từ cả gần trăm tỷ, đó chính là nguồn kinh tế quan trọng nhất của Thiên Lang.

Thanh Lang còn nói với Diệp Phi rằng, sòng bài trên du thuyền này là do Bạch Lang trông coi.

Người này mặc dù là một cô gái, nhưng dưới sự dạy dỗ của Kiều Thái Lang, kĩ năng bài bạc của cô ta cực kì giỏi, là tướng tài đắc lực của Lăng Thiên Thủy.

Lúc Diệp Phi đi vào một căn phòng nhỏ trên du thuyền, trong đó đã đèn đuốc sáng trưng, người đến người đi.

Rất nhiều cậu ấm cô chiêu đang tụ tập trước bàn đánh bạc, hăng hái ném chip đánh bạc lên bàn.

“Chào mừng anh đến chơi”

Một người đẹp mặc váy ngắn và áo cúp ngực nhiệt tình dẫn Diệp Phi đến chỗ đổi chip đánh bạc: “Thưa anh, xin hỏi anh muốn đổi bao nhiêu chip?”

Diệp Phi để tiền mặt lên bàn: “Đổi ba triệu đô la”

Người đẹp váy ngắn hiển nhiên là đã nhìn thấy rất nhiều số tiền lớn như vậy, cho nên không hề ngạc nhiên với ba triệu đô la này, cô ta tươi cười xán lạn dựa theo tỷ giá mà đổi chip cho Diệp Phi.

Chẳng mấy chốc, trong tay Diệp Phi đã là số chip có giá trị lên tới hai mươi mốt triệu đô.

“Nào nào nào, muốn mua lớn hay nhỏ”

Sau khi cầm được đống chip rồi, Diệp Phi bèn tới bàn chơi lớn nhỏ, sau đó thẳng tay đặt một triệu đô vào ô bên trái: “Tôi đặt lớn”

Xung quanh bàn chơi là năm sáu nam nữ mặc quần áo đẹp, nhìn thấy Diệp Phi như một tên nhà quê, trên mặt ai cũng toàn là vẻ khinh bỉ, chờ tên vừa đặt một triệu đô kia phải kêu lên sợ hãi.

Một triệu đô với bọn họ ở đây thì không nhiều, nhưng chơi lớn nhỏ mà đã đập cả triệu đô, nếu không phải đầu bị nhúng nước thì chính là nhà có mỏ vàng.

Người chia bài xinh đẹp nở nụ cười ung dung: “Đặt xong rồi mời anh đợi”

Sau đó, cô ấy mở cái lọ lên, để lộ xúc xắc bên trong ra.

“Hai ba ba, tám điểm, nhỏ!”

Số tiền một triệu đô của Diệp Phi lập tức bốc hơi.

“Vận may như thế vẫn chưa tốt”

Diệp Phi xắn tay áo lên quát: “Tiếp tục, tôi nhất định sẽ thắng”

Ván tiếp theo nhanh chóng bắt đầu, người chia bài lắc lắc mấy cái xong, vừa cười vừa nói: “Lớn hay nhỏ, mau chóng đặt đi nào”

Diệp Phi lại ném một triệu đô ra: “Lần trước đặt lớn, lần này tôi cược nhỏ”

Đám người xung quanh xôn xao, thằng nhóc này đúng là giàu có mà, đụng cái là ném ra cả triệu đô.

Không ít người thấy bên này có vẻ ồn ào cũng mò sang để tìm hiểu ngọn ngành.

Người chia bài lại cười, lên tiếng: “Đặt cược xong”

Mấy người khác có vẻ do dự mua đặt nhỏ cùng Diệp Phi, dù sao thì dáng vẻ ném ra cả triệu đô của Diệp Phi cũng rất tự tin.

Cái lọ được bỏ ra.

Người chia bài cười duyên một tiếng: “Ba năm sáu, mười bốn, lớn!”

Một triệu đô tiếp theo của Diệp Phi lại bốc hơi.

Mấy người đặt cược theo Diệp Phi tức giận không thôi, nhao nhao phỉ nhổ Diệp Phi: “Thật là xui xẻo”

Mà đám người đặt ngược với Diệp Phi thì lại vô cùng mừng rỡ, bọn họ thăng được không ít.

Một người khách lắc đầu khuyên Diệp Phi: “Chàng trai trẻ, cược lớn nhỏ, mấy chục nghìn, hoặc là vài trăm nghìn thì cũng được thôi, mỗi lần cậu cược cả triệu như thế khác nào cống tiền cho người ta”

Mấy vị khách nữ xinh đẹp cũng nở nụ cười kiều diễm, có vẻ nghiền ngẫm, có lế anh là một đứa con của nhà giàu mới nổi nào đó tới đây để ném tiền qua cửa sổ.

“Không sao cả, ván tiếp theo tôi nhất định sẽ thắng lại được”

Diệp Phi ảo não một lát, sau đó lại lấy ra đống chip đặt cược trị giá cả triệu đô: “Tiếp tiếp, ván thứ ba này nhất định là tôi sẽ thắng”