Chàng Rể Bác Sĩ

Chương 772






Chương 772:

 

“Chị cũng biết thất tinh tục mệnh đơn không thể có vấn đề: Tống Hồng Nhan tuyệt đối tin tưởng Diệp Phi: “Chỉ là lúc mẹ chị mang thuốc về, đúng lúc có hai đứa cháu dòng chính trúng độc”

 

“Trong tình trạng thay mấy người bác sĩ cũng không có tác dụng, mẹ chị liền lấy hai viên thuốc cho họ giải độc”

 

“Vì không biết kết quả lâm sàng, lúc đó mẹ chị đã nói là lấy được từ chỗ cao nhân”

 

“Sau khi hai người cháu đó uống thất tinh giải độc xong, sức khỏe có tiến triển tốt, còn bình yên trở lại nữa, mẹ chị rất vui khi thấy nó có hiệu quả.”

 

“Nhưng không ngờ rằng, sáng hôm sau, hai đứa cháu nhà họ Tống lại thất khiếu chảy máu, phát độc mà chết.”

 

“Bác sĩ chữa trị cho nhà họ Tống lâu năm kiểm tra thì nhận định là trong thất tinh tục mệnh đơn có chưa thành phần cỏ đoạn trường”

 

“Cũng chính vì thành phần này khiến hai đứa cháu vốn có thể sống thêm được vài ngày phải mất mạng”

 

“Cho nên cậu cả chị Tống Kim Ngọc đã bắt mẹ chị và bà Hùng lại” Trong mắt Tống Hồng Nhan lóe sáng lên: “Hai mươi †ám viên thuốc cũng bị ông ấy mang đi hóa nghiệm rồi.”

 

“Chị nhận được tin mẹ chị bị giam thì vội vã từ Trung Hải về Nam Lăng, kết quả là vừa vào nhà đã bị cậu cả bắt.”

 

“Ông ấy nói chuyện này đang trong giai đoạn điều tra, mặc dù chị không phải kẻ tình nghi, nhưng chị có quan hệ máu mủ với mẹ chị.”

 

“Cho nên nếu điều tra ra trong thuốc của mẹ chị có độc, chị sẽ phải gả cho Trịnh Tuấn Khanh để bù đắp tội lỗi của mẹ chị”

 

Cô bổ sung thêm một câu: “Vì sợ chị sẽ cá chết lưới rách, cậu cả chị cho chị sự tự do nhất định”

 

Diệp Phi lạnh lùng lên tiếng: “Cậu cả chị muốn mượn tay nhà họ Trịnh để dẹp yên Miêu Phượng Hoàng”

 

“Mẹ chị bị bắt giam, chị không có cách phản kháng, cũng không có cách nào giải thích với cậu”

 

Tống Hồng Nhan không biết phải làm dao nói: “Dù sao lúc đó chị còn ôm hoang tưởng có thể tìm ra sự trong sạch cho mẹ chị và bà Hùng, như vậy nhất định họ sẽ được thả ra nhanh thôi”

 

“Chị không cho cậu xen vào chuyện này, một là vì thuốc từ †ay cậu mà ra, không muốn mũi dùi nhà họ Tống chỉ vào cậu, hai là không muốn chuyện này trở nên phức tạp hơn.”

 

“Nhưng cậu lại chạy thẳng đến Nam Lăng, còn không ngừng bắt chị gặp cậu, chị biết tính cậu, hơn nữa cũng cũng phát hiện ra được mùi âm mưu trong đâi “Với khả năng của cậu cả chị, để điều tra ra kết quả chắc phải nhanh lắm, kết quả lại bỏ dở, nói thế nào cũng không rõ được”

 

“Không phải không nói rõ được mà là không muốn mấy người nói rõ.”

 

Diệp Phi liếc mắt đã nhìn ra vấn đề: “Không tìm ra sự thật của chuyện này, chị và mẹ chị sẽ mãi mãi là người có tội, cũng không còn tư cách để chia tài sản nữa”

 

Tống Hồng Nhan cúi đầu cười khổ, đương nhiên dũng nghĩ ra điểm này từ lâu rồi: “Chị chưa từng nghĩ sẽ chia tiền với bọn cậu cả”

 

“Chị vô tâm, họ hữu ý”

 

Diệp Phi cười: “Nhưng từ điểm này có thể nhìn ra là, ông ngoại chị rất coi trọng mẹ con chị, nếu không họ sẽ không vu khống mấy người như vậy đâu.”

 

Tống Hồng Nhan gật đầu nhẹ: “Ông ấy thật sự đối xử với chị không tệ, trước đây còn nói đùa sẽ để chị nắm quyền”

 

“Nói sau này chị nắm giữ nhà họ Tống, nhà họ Tống sẽ có thể giàu thêm một trăm năm nữa, đổi lại là bọn cậu chị, ít nhất cũng bại gia ba mươi năm”

 

“Chị không để trong lòng’“

 

Cô hiểu rõ tiếng lòng mình: “So với gia tộc nhà họ Tống phức tạp, chị thích tập đoàn Ngũ Hồ mà chị muốn làm gì thì làm hơn”

 

“Chị thấy chuyện điều tra kéo dài vô thời hạn mà sức khỏe của ông ngoại lại ngày một tệ, cộng thêm thông điệp cuối cùng cậu gửi cho chị”

 

Tống Hồng Nhan tiếp tục nói hết mọi chuyện của hôm nay: “Chị liền nhân lúc thay ca giữa trưa, bảo mấy người chú Trung sau đó chạy đi tìm cậu.”

 

“Nhưng không ngờ rằng lại bị Triệu Cái Thế phát hiện, anh †a đưa người đuổi theo.”

 

“Không, phải nói là, anh ta đã theo dõi chị chằm chằm rồi, chị có thể trốn ra được, khả năng cao là anh ta cố ý thả, mục đích là để thành lập tội danh bỏ trốn cho chị.”

 

“Anh ta còn giết chết bốn người gác cửa rồi đẩy tội cho chúng ta”

 

Tống Hồng Nhan đột nhiên hiểu ra những hành động hôm nay: “Tên khốn này, đúng thật là xảo trá vô sỉ”

 

“Yên tâm đi, anh ta cũng chỉ có thể thoi thóp được thêm mấy ngày nữa thôi.”