Chàng Rể Bác Sĩ

Chương 691






Chương 691:

 

Thế nhưng khi trông thấy Diệp Phi thì nụ cười đó cứng đờ, sau đó ngạc nhiên gọi to: “Diệp Phi?”

 

Mẹ Lý Mạt Mạt, Liễu Nguyệt Linh.

 

Diệp Phi cười gọi: “Chào dì Nguyệt Linh.”

 

Tuy Liễu Nguyệt Linh vẫn khinh thường anh nhưng lâu rồi không gặp nên Diệp Phi vẫn khá là nhiệt tình.

 

Diệp Phi tiện thể liếc vào trong phòng, có bảy tám người ăn mặc rực rỡ bên trong nhưng không thấy Lý Đại Dũng và Lý Mạt Mạt đâu cả.

 

Liễu Nguyệt Linh rất bất ngờ: “Diệp Phi, sao cậu lại đến đây?”

 

Diệp Phi thoảng ngẩn người: “Chú Đại Dũng bảo Hoàng Quân đưa tôi tới đây.”

 

“Điên thật, lão già này cứ làm mấy chuyện thiếu não là thế nào đấy nhỉ, không hiểu sao tôi lại gả cho thứ vô dụng như ông ta”Liễu Nguyệt Linh mắng Lý Đại Dũng, sau đó giữ chặt Diệp Phi lại nói: “Diệp Phi, hôm nay là một buổi tiệc rất quan trọng của chúng tôi, tất cả những người góp mặt đều giàu có hoặc nắm giữ quyền thế, có cả những quản lý cao cấp của tập đoàn Như Ý nữa”

 

“Tôi biết quan hệ của bố cậu với chú Đại Dũng và biết rõ cậu rất thích con bé Mạt Mạt… Nhưng không nay không tiện, hôm khác dì lại chào đón cậu sau.”

 

“Cậu… Chắc không đến nỗi chống đối lại dì đâu ha? Mong cậu cho tôi chút thể diện.” Liễu Nguyệt Linh lấy ví tiền, rút mấy tờ tiền ra: “Dì cho cậu một trăm đồng, cậu sang KFC đối diện ăn gà nhé”

 

Diệp Phi khẽ nhíu mày.

 

“Diệp Phi, Diệp Phi, đến rồi hả?”

 

Đúng lúc đó thì sau lưng lại có giọng gọi to vang lên.

 

Sau đó cánh tay mạnh mẽ ôm chầm lấy Diệp Phi, còn ôm anh quay một vòng.

 

“Thằng nhóc này càng lớn càng cao, chú không ôm nổi cháu nữa rồi. Nhưng mà mặt mũi vẫn thế, gầy y chàng hồi xưa nên chú nhìn cái là nhận ra ngay” Một người đàn ông tâm bốn mươi năm mươi tuổi với hơi thở nam tính và vẻ mặt tươi cười xuất hiện sau lưng Diệp Phi, đó chính là Lý Đại Dũng đã lâu không gặp.

 

Lý Đại Dũng cười lớn buông Diệp Phi ra nhưng vẫn võ vai Diệp Phi không ngừng, cảm thán mãi.

 

Diệp Phi cũng vui vẻ chào: “Chào chú Dũng”

 

Lý Đại Dũng nhiệt tình hỏi: “Bố mẹ cháu có khỏe không?

 

Tình hình sức khỏe thế nào rồi?”

 

Diệp Phi thấy lòng ấm áp: “Bọn họ đều khỏe cả, cảm ơn chú Dũng đã quan tâm”

 

“Khỏe mạnh là được rồi, chú nói cháu nghe, lần này cháu tới đây nhất định phải chơi cho vui vẻ nhé” Lý Đại Dũng cực kì thoải mái: “Không cần phải lo lắng đến chuyện tiền bạc, chú Dũng nhà cháu có tiền”

 

Liễu Nguyệt Linh lập tức khó chịu ra mặt, ngày càng ngứa mắt Diệp Phi.

 

Diệp Phi lại cười lên nói: “Cảm ơn chú Dũng”

 

“Được rồi, đừng đừng ngoài này nói nữa, vào trong ngồi, vào trong ngồi đi”

 

Lý Đại Dũng tươi cười: “Chú còn lo bị tắc đường, không kịp tới ăn bữa cơm này đấy. Đến đúng lúc lắm, chú cũng vừa giải quyết công việc xong, vào đi, chúng ta cùng nhau ăn cơm”

 

Ông ấy dẫn Diệp Phi vào trong: “Nguyệt Linh, bà đứng đây chặn cửa làm gì thế? Vào ăn cơm đi chứ, Diệp Phi đói bụng lắm rồi đấy”

 

Diệp Phi thấy lòng mình ấm áp hẳn.

 

“Đại Dũng, ông bị hồ đồ rồi hả?” Nụ cười trên môi Liễu Nguyệt Linh tắt ngóm: “Chẳng lẽ ông không biết hôm nay tôi mời Vương Tông Nguyên ăn cơm ư?”

 

“Tôi biết chứ, thì cái thăng nhóc ăn mặc lòe loẹt đó chứ gì”

 

Lý Đại Dũng hừ hừ: “Tôi nói cho bà biết, bà đừng hòng ghép đôi ní với Mạt Mạt, cái thăng đó trông cứ âm u lắm nên tôi không thích”

 

“Ông thì biết cái gì, Tông Nguyên là cháu của phó hội trưởng Vũ Minh đấy, nó cũng là quản lý bộ phận quan hệ công chúng của tập đoàn Như Ý”

 

“Nam Lăng Vũ Minh vô chủ, Vương Đông Sơn có thể sẽ được thăng chức thành hội trưởng mà một khi ông ta thành hội trưởng thì chắc chắn Mạt Mạt sẽ thành con dâu nhà hội trưởng”

 

“Vũ Minh, t trăm tỷ chứ ít gì Liễu Nguyệt Linh đanh mặt, lạnh giọng quát: “Tới lúc đó chỉ cần bọn họ đặt một đơn hàng thôi là năm nào chúng ta cũng có mấy trăm triệu vào túi, đỡ phải cố gắng biết bao nhiêu năm”

 

Trưởng đoàn Như Ý, tổng cộng lại cũng phải mấy mấy Hội trưởng?

 

Diệp Phi cười cười, hội trưởng tương lai của Nam Lăng đang đứng đây này…