Chàng Rể Bác Sĩ

Chương 2098




CHương 2111:

Vì vậy cô khéo hiểu lòng người, gật gật đầu nói: “Được rồi, chị sẽ dưỡng thương thật tốt, cậu cũng phải cẩn thận một chút.”

Diệp Phi (Phàm) phất phất tay mang Thái Linh Chi ra khỏi phòng bệnh.

“Miêu Kim Qua hay là Bắc Đình Xuyên?”

Diệp Phi (Phàm) vừa đi vừa hỏi: “Có phải họ đã ra tay không?”

Anh ấy đã quyết định rằng bất kể bọn chúng đang ở đâu, anh cũng sẽ chạy đến hạ gục bọn chúng.

“Sau sự việc ngày hôm qua, tôi đã làm theo lời anh, không chỉ thẩm vấn và điều tra Vương Thúy Hoa mà còn theo dõi tất cả những người khả nghi ở hiện trường.”

Thái Linh Chi nhỏ giọng đáp lại Diệp Phi (Phàm): “Sau một ngày theo dõi và lần theo dấu vết, chúng tôi bắt được một ninja trong đám người đó.”

“Tôi đã nhờ Hổ Nựu thẩm vấn. Người ninja này thừa nhận thuốc Tống Hồng Nhan uống là do Bắc Đình Xuyên làm, hắn ta cũng xác thực muốn mượn cơ hội này giết chết Tống Hồng Nhan.”

“Nhưng tên nhẫn giả còn chưa kịp ra tay thì Vương Thúy Hoa đã xông đến tấn công anh trước.”

“Hắn thấy Tống Hồng Nhan đỡ một đao cho anh cũng rơi vào hoàn cảnh thập tử nhất sinh nên không tấn công nữa mà lợi dụng lúc tình thế hỗn loạn rời đi.”

Cô báo cáo những thông tin thu thập được cho Diệp Phi (Phàm): “Đêm nay hắn ta định chạy trốn nhưng lại bị chúng ta bắt được.”

Ánh mắt Diệp Phi (Phàm) có chút lạnh lẽo: “Còn có người mượn gió bẻ măng nữa hay sao?”

“Đúng vậy!”

Thái Linh Chi gật gật đầu: “Có người biết Bắc Đình Xuyên muốn gây rối nên hắn ta nhân cơ hội phái Vương Thúy Hoa đến tấn công.”

“Chỉ là mục tiêu chính không phải là Tống Hồng Nhan, mà là khiến cho anh cạn kiệt sức lực sau khi cứu người.”

“Tâm tư của đối phương rất ác độc, đợi sau khi anh tiến hành chữa trị cho bệnh nhân xong sẽ kiệt sức. Nếu lúc này ám sát anh thì tỉ lệ thành công sẽ rất cao.”

“Cho dù ám sát không thành thì cũng có vấn đề do thuốc Hồng Nhan gây ra, anh cũng sẽ đi tìm Huyết Y Môn.”

“Không cần biết hắn có thành công hay không, hắn đều có thể núp sau lưng. Tổn thất lớn nhất chính là Vương Thúy Hoa chết mà thôi.”

“Điều duy nhất hắn không ngờ là anh lại bắt sống Vương Thúy Hoa.”

Thái Linh Chi cười rất tươi: “Người chết có thể không có manh mối nhưng người sống nhất định có thể hỏi ra chân tướng.”

Vương Thúy Hoa nói rất nhiều điều rất nhiều thứ gây nhiễu loạn thông tin nhưng Thái Linh Chi vẫn có thể tìm được thứ mình muốn.

Diệp Phi (Phàm) hỏi: “Miêu Kim Qua là người nhà của Đoan Mộc Xương sao?”

Thái Linh Chi cười tủm tỉm nói: “Cũng coi là người nhà của Đoan Mộc Xương nhưng cũng không hẳn là báo thù cho hắn.”

“Vậy thì là ai?”

Diệp Phi (Phàm) đứng ở cổng bệnh viện, hơn chục chiếc xe đã chờ sẵn.

Thái Linh Chi nói một tiếng: “Cậu chủ Đoan Mộc Thanh của ngân hàng Đế Hào!”

Diệp Phi (Phàm) giống như hết sức bình tĩnh: “Người đó đang ở đâu?”

“Hội nghị Thương mại Thế giới.”

Thái Linh Chi đưa địa chỉ của Đoan Mộc Thanh: “Tòa nhà Hồng Thuẫn.”

Diệp Phi (Phàm) lạnh giọng ra lệnh: “San bằng đi.”