Chàng Rể Bác Sĩ

Chương 1896




Chương 1896:

Tư Đồ Không ngay lập tức đổ mồ hôi lạnh ra rất nhiều, khuôn mặt nổi loạn bướng bỉnh trong khoảnh khắc trở nên hoảng loạn.

Chuyện xảy ra tối nay, trước tiên không phân biệt đúng sai, chỉ cần là việc cháu trai diều võ giương oai khoe mẽ, cũng đủ khiến Diệp Phi không hài lòng về ông ta rồi.

Thế mà Tư Đồ Thanh vẫn còn hung hăng gọi: “Chú, phải giết chêt cái khúc gỗ này trước mới được”

Chát— Còn chưa kịp nói cho dứt lời, Tư Đồ Thanh đã bị bản một phát té thắng.

xuống đất. Một trận kinh hoàng Tư Đồ Thanh ngầm hừm một tiếng, ôm vai khó khăn ngẩng đầu lên.

Sau đó anh ta đã bị choáng váng Người đánh anh không phải ai khác mà chính là Tư Đồ Không.

Tiền Gia Hân và Thư ký Mễ bọn họ cũng trừng to mắt.

Chuyện này là như thế nào vậy nè?

Tư Đồ Không tại sao lại đánh Tư Đồ Thanh vậy? Chẳng lẽ là vì sợ cái danh một kiếm đã có thể giết chết Thần tiên của Phác Anh Long?

Đúng rồi, nhất định là như thế, mặc dù Tư Đồ Không rất mạnh, nhưng khi nghe một kiếm đã có thể giết chết Thần tiên thì phải sợ hãi thôi.

“Chú, chú đang làm gì vậy?”

Từ Đồ Thanh cũng không ngờ đang yên đang lành thì tự nhiên Tư Đồ Không.

lại có thể bắn mình một phát như thế.

So với sự ngỡ ngàng của mọi người, Diệp Phi ở phía sau biểu hiện vô cùng thoải mái và mãn nguyện, còn nhàn nhã uống bia.

Chát!

Tư Đồ Không lại cho Tư Đồ Thanh thêm một cái tát nữa, tát anh ta đến nỗi trên máu bắn ra từ khóe miệng đầy ở trên sàn nhà.

“Làm gì hả? Mày nói xem là đang làm gì?”

Ông ấy quát mắng cháu trai của mình một câu.

“Mày đã làm một việc không nên làm, đã xúc phạm đến người không nên.

xúc phạm rồi đấy”

“Mau quỷ xuống xin lỗi và tự tát mình mười cái bạt tai đi”

“A..” tất cả mọi người có mặt ở hiện trường không khỏi ngạc nhiên khi nghe những lời nói vừa rồi của Tư Đồ Không.

Họ hoàn toàn không thể ngờ rằng Tư Đồ Không hung hăng hùng hổ xuất hiện, trong giây lát bỗng đột nhiên trở nên ăn nói khép nép đến như thế.

Ánh mắt từ những người của bên phía Tiền Gia Hân dừng lại ở Phác Anh Long, trong đáy mắt của họ hiện lên sự sùng bái và say mê.

Không còn nghỉ ngờ gì nữa, Tư Đồ Không đã khuất phục trước Phác Anh Long rồi.

Không hổ là Đệ nhất Mãnh Long ở Nam Quốc, ngay cả những người mới nổi như Tư Đồ Không cũng phải kiêng dè, võ công lẫn ngoại hình đều tuyệt vời đến như thế.

Biết bao nhiêu phụ nữ ánh mắt đều mê đắm hết cả lên.

“Chú..” Trước tiên Tư Đồ Thanh chợt sửng sốt, cũng không ngờ người chú ấy lại phải cúi đầu Đây là địa bàn của họ, có còn hàng chục khẩu súng đang chờ sẵn, vậy tại sao lại phải sợ Phác Anh Long cơ chứ?

“Chát” Không đợi Tư Đồ Thanh nói xong, Tư Đồ Không lại tát vào mặt anh ta một cái nữa rồi quát lên: “Còn không mau xin lỗi cô Tiền và những người khác đi?”

Việc gian lận lúc chơi bài bất kể là đúng hay sai, cháu trai kiêu ngạo như vậy chính là bởi vì bản thân đã không dạy dỗ nghiêm khắc, và cho dù thế nào thì cũng phải đưa ra một lời giải thích hợp lý cho Diệp Phi “Ơ..” Não bộ của Tư Đồ Thanh lại ngơ ngác, trên đôi má lại thêm một vết sưng đỏ ửng.

Anh ta có thể thấy được rằng Tư Đồ Không đang thực sự tức giận, vì vậy mau chóng chạy đến trước mắt đám người của Tiền Gia Hân, rồi quỳ xuống một cái bịch.

“Cô Tiền, anh Phác, tôi xin lỗi, là do tôi có mắt không tròng đã xúc phạm đến mọi người”