Chàng Rể Bác Sĩ

Chương 1870




Chương 1870:

Diệp Phi nhức hết cả đầu, anh ta không biết phải xử lý tình huống trước mất thế nào, anh ta tự nhận ra mình đã vô tình đùa với lửa.

Anh ta không ngờ rằng lần này chỉ vua đùa mà lại thành thật, không chỉ làm nổi tiếng giải quyết chuyện rủi ro, còn không cố ý làm Hàn Tử Thất rung động.

Dáng người Hàn Tử Thất uyển chuyển, cao ngạo mê người, lại là thiên kim nhà giàu, dáng vẻ và tài sản mà kể tới thì đúng kiểu vừa giàu có vừa xinh đẹp Hai người sống chung khoảng mười mấy ngày mà vô cùng hiếu rõ về đối phương, tính cách và ranh giới làm việc của Hàn Tử Thất phải làm Diệp Phi nế phục.

Cả đời này có thể có một người phụ nữ như vậy, với nhiều người bình thường mà nói thì đây chắc là phải đào cả mộ tỏ tiện lên mới có được Nhưng với Diệp Phi thì đây lại là đúng người sai thời điểm.

“Tử Thất, thật lòng xin lỗi”

Diệp Phí day dứt: “Có thể những gì tôi làm đã vượt quá giới hạn, cũng là những hành động giả vờ thân mật đã khiến cô nảy sinh ra hiểu lâm”

“Không có gì đặc biệt cả, tôi chỉ muốn nói, so với tình yêu đôi lứa thì tôi chỉ coi cô là một người bạn thân”

Sau đó anh ta lại nói bổ sung thêm: “Không đúng, phải là hồng nhan tr kỷ”

Hàn Tử Thất không ủ rũ, không đau bưồn, ngược lại cô đứng thẳng lưng.

“Diệp Phàn, tôi không muốn làm bạn anh, cũng không muốn làm hồng nhan trí kỷ gì cả, tôi chỉ muốn làm người phụ nữ của anh”

“Từ khi anh cứu tôi khỏi trận roi vụt của Long Thiên Ngạo, tôi đã thầm thề răng cả đời này sẽ không lấy ai khác ngoài anh làm chồng”

“Bây giờ anh từ chối tôi, có phải từ bạn trở thành người yêu quá đột ngột nên anh không có cách nào có thể đồng ý lời tỏ tình của tí Ánh mắt cô lấp lánh nhìn Diệp Phi: “Tôi có thể cho anh mấy ngày suy nghĩ thật lỹ càng”

“Tử Thất, không phải chuyện quá đột nhiên”

Diệp Phi bất lực không biết nói gì nhìn Hàn Tử Thất: “Cơ bản là tôi không phù hợp…”

Nửa năm qua, tầm nhìn của Diệp Phi cũng rộng hơn, gặp qua nhiều người phụ nữ hơn, có người cô cùng kiều diễm mỹ lệ, có người kiêu ngạo, làm khơi dậy cảm giác chinh phục cho người khác.

Nhưng dù cô ấy có làm điên đảo người khác thế nào, có xinh đẹp tài giỏi đi nữa thì cũng không bao giờ có thế được hình ảnh của một người được giấu kín trong tim Diệp Phi Hình ảnh đó, luôn đặc biệt chiến giữ vị trí quan trọng nhất, cũng chính là ranh giới cuối cùng của Diệp Phi “Nếu như anh không nhận rõ tim mình, không thấy rõ tình cảm tôi dành cho anh..”

Hàn Tử Thất ngắt lời Diệp Phí: “Chúng ta có thể mặc trời quyết định”

Diệp Phi sững sờ: “Mặc trời quyết định?”

“Đúng vậy!”

Hàn Tử Thất nghiêm túc gật đầu, sau đó thì lấy ra một khẩu súng lục Chính là khẩu súng mà Diệp Phi và Long Ngạo Thiên cá cược với nhau.

Diệp Phi từng kể với Hàn Tử Thất về chuyện kia, và tặng cô cây súng đo làm vật lưu niệm, không ngờ rằng lúc này cô lại lấy ra.

Anh ta không nhịn được nhà hốt hoảng: “Tử Thất, cô muốn làm cái gì?”

Anh ta không ngờ tới tình huống, Hàn Tử Thất tỏ tình mà lại lôi ra một khẩu súng.

“Đoàng”

Hàn Tử Thất bóp cò một cái, nòng súng phát ra một tiếng vang trời, làm cho người ta cảm thấy một cảm giác chết chóc.

Sau đó Hàn Tử Thất chĩa sũng vào thái dương, cô nhìn Diệp Thần nói từng rõ ràng từng chữ một.

“Sáu viên đạn, tôi chỉ bản một viên”

“Diệp Phi, hôm nay tôi với anh chơi Russian Roullete”