Chàng Rể Bác Sĩ

Chương 1838




Chương 1838:

Anh vô cùng quan tâm nói: “Nhớ rõ, ông nhất định phải phẩu thuật càng sớm càng tốt, điều trị càng nhanh, càng không ảnh hưởng đến việc sử dụng bàn tay bị đứt kia”

“Không, không, đây là thành ý dành cho cậu Phi, làm sao có thể lấy lại được”

Thần Long vội vàng đưa đẩy: “Nếu lấy lại, đây là tự tát vào mặt tôi cũng là đối với cậu Phi không đủ thành ý”

“Không, không, ông nhất định phải lấy lại.”

Thật lòng ấn chặt tay Thần Long.

“Thành ý của ông, lời xin lỗi của ông, tôi đã nhìn thấy, cũng đã cảm nhận được, không cần giữ cái tay này”

“Băng không, nếu như nghĩ tới một lời nói của tôi làm cho ông tàn phế, tôi cả đời này sẽ tự trách mà không ngủ được”

“Lấy lại đi, nhất định phải lấy lại, hơn nữa phần tiền đó tôi sẽ bỏ ra.”

“Còn có ân oán giữa tôi và Ô Y Hạng, không nhắc tới nữa, sẽ không nhắc tới nữa”

Diệp Phi chân thành vỗ vỗ ngực: “Chỉ cần các người không chọc giận tôi, tôi cũng sẽ không chọc giận các người.”

Thần Long rất xấu hổ: “Cậu Phi, cậu phóng khoáng như vậy, làm tôi cảm thấy thật có lỗi với cậu”

“Ô Y Hạng đã làm quá nhiều điều sai trái với cậu, nhưng anh vẫn chân thành tha thứ, còn hết lòng suy nghĩ cho tôi”

“Vừa giúp tôi cầm máu, vừa giúp tôi liên hệ với bệnh viện, còn đưa tiền thuốc men cho tôi.”

“Thật quá cảm kích, quá hổ thẹn, đều là chúng tôi không tốt”’ “Tôi nên sớm làm quen với cậu Phạm, nếu như vậy đã không gây ra nhiều hiếu lầm thế này, càng không cần dùng đao dùng binh”

Thần Long nước mắt sắp trào ra: “Cậu Phạm, gặp nhau quá muộn, gặp nhau quá muộn”

“Ông Thần Long và tôi cũng là vừa gặp đã quen”

Diệp Phi nắm lấy cánh tay của Thần Long và nói: “Như thế này đi, chúng ta ở đây kết bái làm anh em”

“Người đau, người đâu, lấy giấy lại đay, lấy mộc hương…

Anh ta nhìn Thần Long với vẻ mặt thành khẩn và nói thêm: “Thần Long lớn tuổi hơn, tôi sẽ là em, gọi anh lớn”

Thần Long híp mắt: “Thành tựu đi trước. Tuy rằng tôi lớn hơn một chút, nhưng thực lực không bằng cậu Diệp, cậu mới là anh lớn.

“Không, không, kết bái an hem trước nay đều dựa vào tuổi tác, không có thực lực hay là không có thực lực gì hết”

Diệp Phi xua tay từ chối “Hơn nữa, về thực lực, em đây cũng không bảng anh. Anh là người đứng của Zodiac, là sát thủ trong sát thủ.”

“Còn em chỉ là bác sĩ chân đất, không thể so sánh được”

“Chính là như vậy. Anh là anh lớn, còn em là em trai. Dù không sinh cùng ngày cùng tháng cùng năm, nhưng đồng ý chết cùng năm cùng tháng cùng ngày…”

Sau đó, Diệp Phi đưa Thần Long tới trên boong làm lễ kết bái, cúng trời đất, cúng Quan Nhị gia Không khí hòa thuận, tình cảm anh em thắm thiết.

Sau nửa tiếng, hai người trở thành anh em Quản lý Tịnh và Long Thiên Ngạo hoàn toàn chết lặng.

Bọn họ cảm thấy đầu óc không đủ dùng, làm sao cũng không thể hiểu được tình cảnh này.

Làm thế nào mà hai đối thủ đáng ra phải sống chết với nhau bỗng trở thành anh em?

“Anh à, đi cẩn thận, làm phẫu thuật cho tốt, đợi tay lành hản, chúng ta không say không về”

“Em trai, dừng bước, ngày khác lại gặp, anh nhất định sẽ cùng em uống say một bữa”