Chàng Rể Bác Sĩ

Chương 1830




Chương 1830:

Giống như con người có da có thịt, dưới xương bả vai, lại có một tầng da màu đồng.

Tâng da thịt này lộ ra một khe hở có lỗ kim thật nhỏ.

Huyệt cao hoang.

“Mẹ kiếp!”

Trên mặt Long Thiên Ngạo vô cùng khiếp sợ, anh ta chưa bao giờ nghĩ là người đồng cũng có thể nhúc nhích, càng không nghĩ đến sau lưng nó giấu kín một huyệt vị khác.

Diệp Phi không để ý đến Long Thiên Ngạo đang hoảng sợ, nắm bắt ngân châm, động tác lưu loát đâm vào.

“Răng rắc!” Châm vào dược ra Một giọt nước thuốc màu đỏ theo lỗ châm chảy ra, hai tay người đồng cũng theo đó mà mở ra.

Nó bày ra một trạng thái hoan nghênh.

Tiếp theo, khói trắng lập tức ngừng lại, không phun nữa, lửa đỏ nóng bỏng cũng như thủy triều rút đi, tuy rằng còn sót lại nhiệt độ, nhưng không khiến người hốt hoảng như vừa rồi.

‘Sau một lát, người đồng hiền hậu thoát khỏi cửa khoang thuyền, không tiếng động, yên lặng di chuyển qua một bên.

“Hai phút năm mươi chín giây”

Long Thiên Ngạo hô lên một tiếng, anh ta thật sự không thích cảm giác g nề lúc nấy, khi mà tinh thần bản thân gắng gượng hết sức, thiếu chút nữa sẽ chết trong này.

“Hoan nghênh tiến vào két sắt”

Cùng lúc đó, cửa khoang thuyền truyền đến một âm thanh máy móc sàn sạt, tiếp theo một tiếng ầm vang lên, cánh cửa to lớn mở ra.

Một hơi thở ngột ngạt từ của khoang thuyền truyền lên.

Ánh mắt Long Thiên Ngạo nóng cháy: “Mở, mở rồi”

Anh ta tò mò hỏi một câu: “Hơn nữa còn biết nó giấu ở phía sau?”

“Làm sao anh biết còn thiếu một cái huyệt vị Diệp Phi lui ra phía sau vài bước, chờ đợi hơi thở nặng nề tản đi, đồng thời nhẹ nhàng trả lời vấn đề của Long Thiên Ngạo: “Huyệt cao hoang là một huyệt đạo vô cùng quan trọng trong cơ thể con người.”

“Từ xưa đến nay, khi bệnh nhân rơi vào tình trạng nguy kịch vô phương cứu chữa, thầy thuốc thường đốt ngải cứu trên huyệt cao hoang, có thể có tác dụng tăng dương khí bảo vệ kinh mạch, trừ âm khí củng cố ngũ tạng”“

“Nhưng kể từ khi tôi quen với hệ thống huyệt đạo của cơ thể con người đến giờ thì chưa bao giờ phát hiện ra sự tồn tại của huyệt đạo này”

“Ban đầu, vị trí của nó cũng bị hai tay ôm quyền của người đồng che lại”

“Chính anh nói là bảy trăm mười chín huyệt vị, tôi nhìn cơ thể ngư cũng xác nhận có bảy trăm mười chín cái lỗ, cho nên tôi nghĩ người thiết kế sẽ không làm nó.”

“Tôi cũng không để ý lắm”

“Cho đến khi thời gian cấp bách, người đồng sắp nổ tung, tôi mới nhớ ra huyệt cao hoang vốn bị lãng quên này”

“Tôi nghĩ người thiết kế vô cùng tài giỏi như thế, hẳn là sẽ không quên huyệt đạo cực kỳ quan trọng như huyệt cao hoang”

“Cho nên khi tôi vừa nhắc hai tay của người đồng lên, kết quả thực sự phát hiện ra huyệt vị này..” Diệp Phi cũng không giấu giếm quá nhiều với Long Ngạo Thiên, nói ra quá trình mình lập kế hoạch đơn giản mà nhanh chóng.

Sau đó, trong lòng anh ấy lại xúc động một hồi, người thiết kế này thật sự là thiên tài, vô cùng khéo léo, tâm tư xảo quyệt.