Chàng Rể Bác Sĩ

Chương 1775




Chương 1775:

Diệp Phi thở ra một hơi dài, “Đừng lo lắng, cha cô và bọn họ sẽ sớm trở lại”

Khuôn mặt xinh xẵn của Hàn Tử Thất dịu đi, “Được rồi, tôi tin anh.”

Trước khi cô ấy biết điều đó, cô ấy đã tin tưởng Diệp Phi vô điều kiện.

“Nam Cung Yến, cô chọn ai?”

Diệp Phí nhìn Nam Cung Yến vừa nhận điện thoại “Sư phụ Tịch Diệt có lẽ đã ra lệnh”

“Bây giờ tôi nên rời khỏi biệt thự này, hay tiếp tục bảo vệ Hàn Tử Thất?”

Anh nói thêm câu: “Yên tâm, dù cô có lựa chọn như thế nào tôi cũng sẽ không tức giận”

“Diệp Phi, mặc dù tôi rất tôn trọng sư phụ của mình, nhưng tôi biết ý nghĩa của chữ tín hơn”

“Tôi đã hứa sẽ bảo vệ Hàn Tử Thất, tôi sẽ chăm sóc cô ấy cho đến khi không còn nguy hiểm nữa tôi sẽ về”

Nam Cung Yến dứt khoát: “Vậy anh cứ yên tâm để tôi ở biệt thự này”

Vừa rồi Sư phụ Tịch Diệt đã gọi điện cho cô ta và yêu cầu Nam Cung Yến rời khỏi Hàn Tử Thất và Diệp Phi ngay lập tức.

Cô không cần giúp đỡ cho hai người họ, và để Diệp Phi đối mặt với sự trả thù của người đàn ông đội nón.

Sư phụ Tịch Diệt tin rằng Diệp Phi và những người khác sẽ sợ chết khiếp khi nhìn thấy người đàn ông kia.

Nam Cung Yến nói một vài câu khách sáo, không đồng ý rời đi, và cũng không thông báo cho bà ta người đàn ông đội nón kia đã bị giết, chẳng qua là để cho bà ta yên tâm Đối với Nam Cung Yến, chim tốt chọn cây tốt để sống.

Sư phụ Tịch Diệt bị Diệp Phi cho một cú đánh, cô có ngu mới tiếp tục đi theo bà ta?

“Sẽ có phần thưởng cho sự lựa chọn này”

Diệp Phi cười nhạt: “Từ nay về sau, cô là người của tôi, là người bảo vệ đặc biệt cho Hàn Tử Thất”

Anh đã nắm bắt được tính khí của Nam Cung Yến, loại người này trong mắt chỉ có lợi ích, nhưng chỉ cần chính mình đủ mạnh mẽ, cô ta sẽ không dám phạm sai lầm.

“Cảm ơn Diệp Phi”

Nam Cung Yến nghe vậy rất vui, liền chạy vào bếp: “Tôi đi nấu cơm cho mọi người”

Nhìn thấy Nam Cung Yến rời đi, Hàn Tử Thất đột nhiên tò mò.

“Diệp Phi, nếu như cha tôi đồng ý điều kiện, anh sẽ chữa bệnh cho Dương Mạn Lệ sao?”

Cô muốn biết rõ điểm mấu chốt của Diệp Phi.

“Đúng vậy, tôi nhất định sẽ chữa.

Diệp Phi cười rất tươi: “Hơn nữa tôi sẽ chữa thật tốt cho bà ta”

Nếu không chữa khỏi cho Dương Mạn Lệ, anh nào có thế tính toán đối phó với Long Thiên Ngạo?

“Thăng khốn!”

“Đồ chó đẻ!”

“Coi thường người khác quá đáng!”

“Tôi muốn giết cậu ta!”

Lúc này, trong phòng chăm sóc đặc biệt của bệnh viện, Dương Mạn Lệ đã đang gào thét: “Ai cho thẳng nhãi đó lớn miệng như vậy?”

“10 tỷ rời khỏi tập đoàn, nhường lại vị trí CEO, xin lỗi? Sao cậu ta không đòi đưa luôn nhà họ Hàn cho Hàn Tử Thất?”

“Hẳn là Hàn Tử Thất xúi giục Diệp Phi, nếu không người ngoài sẽ không đưa ra những điều kiện này”

“Hàn Tử Thất quá ngang ngược, việc nhà lại đi nói cho người ngoài, nhà họ Hàn sẽ không tha cho cô ta”

“Hàn Hướng Bắc, tôi muốn ông gọi con gái anh trở về ngay lập tức, tôi muốn ông xử lý cô ta!”