Chàng Rể Bác Sĩ

Chương 1745




Chương 1745:

Mẹ của tôi năm đó bị buộc phải rời đi theo như trong thỏa thuận để lại cổ phần cho tôi, bị cha tôi bắt làm như vậy.

Một khi tôi lập gia đình, cổ phẩn của công ty sẽ giao lại cho bố tôi, sau đó tôi sẽ không còn quyền quyết định, hang năm nhận them hoa hồng.

Cho nên không phải vì bất đắc dĩ, tôi sẽ không dễ dàng rời bỏ tập đoàn Sinh Mệnh, tôi không thể trơ mắt nhìn tâm huyết của mẹ bị cướp đi.

Dù càng lúc càng bị thiệt hơn, nhưng chỉ cần vẫn ở trong tập đoàn Sinh Mệnh thì cha tôi cùng đồng bọn sẽ không dám làm xảng bậy.

Hàn Tử Thất âm thanh ai oán nói cho Diệp Phi: cho nên tôi chỉ có thể cảm ơn ý tốt của anh.

Thì ra là thế !

Diệp Phi nhẹ nhàng gật đầu: trách không được cha cậu cùng Dương Mạn Lệ đối với cậu như vậy, hóa là là chướng ngại Đi, tôi tôn trọng lựa chọn của cậu, sẽ giúp cậu, đòi lại tập đoàn Sinh Mệnh.

Diệp Phi đối với tập đoàn Đông Dương đã luôn không vừa mắt, nghe được.

tập đoàn Sinh Mệnh cùng chúng có cấu kết, anh liền quyết tâm trợ giúp Hàn Tử Thất.

Diệp Phi, cám ơn anh.

Mặc dù, Hàn Tử Thất cảm thấy, Diệp Phi giúp mình cũng là giúp anh ta củng cố thêm quyền lực, nhưng bản thân mình cũng cảm ơn ý tốt của Diệp Phi.

Diệp Phi đang định nói chuyện, chợt nheo mắt, bên ngã tư đường có một người đàn ông trung niên đang đứng ở đó.

Hắn đeo mũ rộng vành, dáng người thấp bé, thế nhưng lại đứng ở giao lộ, người đứng thẳng như cây phi lao.

Cố tình!

Diệp Phi bỗng nhiên nở nụ cười, sau đó đối với Hàn Tử Thất nói: dẫm vào.

Hàn Tử Thất sững sờ.

Diệp Phi giơ tay trái ra, đè vào bắp đùi Hàn Tử Thất Vù Chân ga nổ to, hướng tới chỗ người đàn ông đội mũ rộng vành đang đứng.

Khoảng cách của hai bên là không xa, xe đột nhiên tăng tốc, nháy mắt càng lúc càng đến gần.

Hàn Tử Thất vô thức gào lên: a Ngay tại lúc xe sắp va chạm với người kia, người đàn ông đội mũ rộng vành không có ý định né tránh, ngược lại hai chân đè xuống, sau đó thân hình bay về phía trước.

Chiếc xe rú lên lao vào chỗ người đàn ông đội mũ rộng vành đang đứng, nhưng lại không có tiếng kêu thảm thiết như trong tưởng tượng của Hàn Tử Thất.

Tải app truyện hola nhé cả nhà! Không còn thấy người kia đâu.

Diệp Phi nhếch miệng lên, hướng người về phía cửa sổ của một ngôi nhà gần đó Trên trần xe, một bóng người nhỏ gây đang đứng ở đó, đấy là người đàn mũ rộng vành lúc nấy.

Đúng lúc chân của người đàn ông đó chạm xuống đất, cửa sổ nơi ngôi nhà kia truyền đến một tiếng nổ kinh khủng.

Một năm đấm thẳng đến trần xe thành đến người đàn ông đội mũ rộng vành đánh tới.

lỗ thủng, sau đó hướng chuẩn Người đàn ông đội mũ rộng vành mát lóe lên tia sáng, bàn chân dùng sức đè xuống.

Âm!

Quyền cước va chạm xuất hiện những tiếng động lớn.

Đỡ lấy, người đàn ông đội mũ rộng vành mượn lực nhảy lên, thân hình liền biến mất Một lát sau ông ta hạ xuống ở một tảng đá, trông rất nhẹ nhàng, bình thản.

Chỉ là mất cá chân có chút run rẩy.

Hàn Tử Thất đạp phanh lại đúng lúc, Diệp Phi đá văng cửa xe: Ông Tông Nguyên?