Chàng Rể Bác Sĩ

Chương 1597




Khi mã tấu trong tay lại vung lên lần nữa, xung quanh anh lập tức bản ra vài tia sáng lạnh lẽo, năm tên sát thủ còn chưa kịp định thần thì đã lần lượt bị bản vào yết hầu.

Từng người từng người một đều kêu rên thảm thiết trước khi ngã xuống đất.

Không dừng lại chút nào, Diệp Phi đảo ngược tay đánh hạ bốn cái đao dài đang đánh lén Sau đó, bàn chân trái quét qua, lưỡi mã tấu bay vụt đi đâm thẳng vào ngực.

ba tên sát thủ đang tấn công Thẩm Hồng Tụ.

Thẩm Hồng Tụ cũng nhặt cung tên lên liên tục bản đi, khiến vài tên cầm bạo vũ lê hoa châm ngã xuống.

Diệp Phi mở hộp kim châm độc ra, vô số kim độc bản đi.

“Vút vút vút!” Năm sáu người trước mặt đều bị bắn hạ.

Sát thủ của Hẻm Ô Y lao tới mãnh liệt như thủy triều dâng, giờ phút này đều như thủy triều rút mà lùi về phía sau.

Kế từ khi xuất đạo đến nay họ đã gặp qua rất nhiều sóng to gió lớn, nhưng họ lại chưa bao giờ nhìn thấy một đối thủ mạnh mẽ như vậy.

Thẩm Hồng Tụ đã đủ đáng sợ, nhưng cô ta lại không là gì so với Diệp Phi Mặc dù bà lão hiền lành biết rằng Diệp Phi có thân thủ hơn người, nhưng khi bà ta có thể trực tiếp đối mặt thì mới có thể biết được chỗ đáng sợ của anh.

Cuối cùng bà ta cũng hiểu tại sao Uông Kiều Sở lại muốn giết người này.

Bây giờ Diệp Phi đã đáng sợ như thế này, toàn bộ Thần Châu sợ rằng không ai có thế ngăn cản anh.

“Sinh tử nên như vậy”

Bà lão hiền lành lộ ra vẻ tán thưởng, sau đó lại cầm điện thoại lên gõ một dãy số: “Hợi Trư đại nhân, tôi cần thêm một lớp bảo hiểm.”

Một giọng nói lãnh đạm phát ra từ đầu dây bên kia: “Chó gà không tha à?”

Bà lão hiền lành bình tĩnh nhắc lại: “Ừm, chó gà không tha”

Khi bà lão hiền lành gọi cho Hợi Trư, Diệp Phi đang vững vàng bước tới vào nghĩa trang.

Một cái cây bất ngờ rung chuyển, một tên sát thủ lặng yên không một tiếng đông rơi xuống, trong tay cầm kiếm muốn đâm xuyên qua đầu Diệp Phi.

Diệp Phi cũng không thèm ngừng lại, mã tấu trong tay anh lóe lên.

Ánh đao vụt qua.

King! Thanh kiếm sắc bén của tên sát thủ đó bất ngờ bị va chạm, gãy đôi, cả người cũng bị mã tấu kia chém làm đôi.

Loại uy lực cường hãn ngàn người không thể chống lại thế kia khiến cho tất cả mọi người kinh ngạc hít một ngụm khí lạnh, đồng trời trong lòng cũng âm thầm run lên “Giết!”

Chỉ có điều kẻ thù rất nhanh đã phản ứng, lại cùng nhau chen chúc nhẫm về phía Diệp Phi một lần nữa! Khuôn mặt của Diệp Phi không hề tỏ ra sợ hãi, thanh mã tấu của anh giống như một con rắn độc vung ra xung quanh, chỉ trong nháy mắt đã hạ gục năm sáu người Máu tươi nóng hổi vẫn không thể đông lại càng làm cho mọi người thêm điên cuồng Mấy tên sát thủ giống như những con cào cào xung phong, một lớp chết đi thì lại có một lớp khác liều mạng tiến lên! Trong ánh sáng lạnh lẽo, cả người Diệp Phí bê bết máu nhưng vẫn kiên định tiến về phía trước: “Ai cản đường tôi đều phải chết!”

Vô số sát thủ rống giận lao về phía Diệp Phi Kim châm độc, mũi tên độc, khói độc, cận chiến, luân phiên nhau tấn công, cứ như vậy hết lớp sóng này lại xô lên một lớp sóng khác.

So với những tên sát thủ có suy nghĩ cá chết lưới rách điên cưồng công kích thì Diệp Phi lại biểu hiện một mặt càng mạnh mẽ hơn.

Mã tấu trong tay anh cực kỳ nguy hiểm và dữ tợn Đối mặt với những đòn tấn công của kẻ thù, Diệp Phi không những không lùi một bước mà còn thường xuyên sử dụng những chiêu thức nhanh hơn, mạnh hơn, tàn nhẫn hơn để đánh trả bọn họ.

Trong lúc anh múa đao, chặt chẽ liên tục, hầu như không có khoảng cách, cũng không có chậm lại một chút nào.