Chàng Rể Bác Sĩ

Chương 1585




Chương 1585:

Cô nhắc nh một câu: “Những người như anh ta cũng chỉ có thể dệt hoa trên gấm chứ không bao giờ cho than trong tuyết”

Miêu Kinh Vân cười: “Tổng giám đốc Đường muốn chết như vậy sao? Vẫn nghĩ rằng tao không dám chạm vào mày?”

“Nếu anh dám động đến một sợi tóc của tổng giám đốc Đường, tôi sẽ đem nhà họ Miêu của anh chôn cùng”

Diệp Phí chỉ tay vào tim: “Tôi nói!”

Từng câu từng chữ mang theo sự ngang ngược vô tận khiến người ta không thể nghỉ ngờ.

Toàn trường lại hoàn toàn tĩnh mịch.

Không nói đến tiểu thịt tươi và các cậu chủ vô cùng kinh ngạc, người khéo.

léo như Triệu Bích Nhi cũng tỉnh thần hoảng hốt.

Diệp Phi không chỉ dám ra tay đánh người, mà còn trực tiếp uy hiếp Miêu Kinh Vân.

Kiều Hoan Viên không khỏi nhìn Diệp Phi, cố gắng chiếm đoạt cái vốn kiêu ngạo của anh ta, nhưng vẻ mặt Diệp Phi vẫn bình tĩnh khiến người ta không nhìn ra được cái gì.

Trong lòng Đường Nhược Tuyết cũng rất vui, cô thích thấy Diệp Phi ra mặt bảo vệ mình như thế này.

Miêu Kinh Vân không nói nhảm nữa, một bên gọi người nâng gã đàn ông to lớn lên, vẻ mặt âm trầm đi ra ngoài.

Chỉ là lúc đi ngang qua Miêu Giá Y, ánh mắt lãnh đạm ra lệnh.

“Giết chết hắn!”

Đơn giản lại mạnh mẽ.

Trong nháy mắt Miêu Giá Y lại lao ra, một bước đến gần Diệp Phi, vừa nhanh nhẹn lại không phát ra một tiếng động, nhanh nhẹn như một bóng ma.

Cô ta không nói gì móng tay vung lên muốn nắm lấy cổ Diệp Phi Móng tay dài lại vừa đỏ hơn nữa còn cực kỳ cứng, thoạt nhìn có lẽ chúng đã được bảo dưỡng vô cùng tốt.

Nếu như bị nó tóm lấy thì sợ rằng anh không chết cũng sẽ bị thương nặng.

Đường Nhược Tuyết vô thức hét lên: “Diệp Phi, cẩn thận”

Diệp Phi lùi lại một bước che chở Đường Nhược Tuyết, sau đó nắm lấy cố tay của Miêu Giá Y và định ném nó ra ngoài.

Khoảnh khắc Miêu Giá Y bị Diệp Phi bắt được, cô ta đột nhiên giơ tay trái lên và dùng móng tay của mình cắm vào cánh tay của Diệp Phi.

Động tác vô cùng tàn nhẫn, không lưu tình một chút nào.

Khuôn mặt Diệp Phi vẫn duy trì vẻ ôn hòa như cũ, hời hợt rút tay về, nâng chân lên rồi hơi hướng lên trên.

Anh đá vào bắp chân của Miêu Giá Y.

Cú đá này vừa nhanh vừa vội, mạnh mẽ va chạm vào bắp chân đối phương.

“Rắc!”Một âm thanh giòn giã vang lên, xương bắp chân nứt ra.

Khuôn mặt Miêu Giá Y trở nên nặng nề, rên lên một tiếng rồi nghiến răng chống cự.

“Vút!”

Thừa dịp thân thể loạng choạng, trong tay Miêu Giá Y lộ ra một cây kéo, tàn nhẫn đâm vào eo Diệp Phi.

Tốc độ nhanh như tia chớp.

Triệu Bích Nhi và những người khác không khỏi hét lên: “Cẩn thận”

Diệp Phi tránh sang một bên, sau đó phần eo dùng sức, đạp một cú vào ngực Miêu Giá Y.

“Cút!”

Cú đá này uy lực như sấm, cuồng vọng lại ác liệt, không gì có thể địch nổi Chỉ nghe âm một tiếng, thân thể của Miêu Giá Y chấn động, vẻ kinh ngạc trên mặt còn chưa biến mất cả người liền bị đá văng ra cánh cửa gỗ rồi bay ra ngoài “Äm!” Một tiếng động cực lớn, cô ta lăn đến dưới chân Miêu Kinh Vân ngoài cửa.