Chàng Nông Dân Cực Phẩm

Chương 27: Làm đến xuất hồn




Tôn Lan Lan nhanh chóng cảm nhận sự vui sướng mà trước đây khi làm với Lưu Đại Tráng cô ta không thể nào trải nhiệm được, lúc này mặc dù ánh mắt quyến rũ ướt át nhưng hơi thở đã có chút không chịu được: "Tiểu Cường, cậu đừng động, để chị dâu tự làm nhé được không, từ từ đút vào sẽ dễ chịu hơn đó?"

Triệu Hùng Cương vốn tưởng Tôn Lan Lan muốn rút ra, nhưng nghe được lời này, anh ngay lập tức hiểu ý, gật đầu đồng ý.

"Chị dâu, em không động, em nhịn cũng được mười tám năm rồi hôm nay em sẽ cho chị hết."

Tôn Lan Lan vốn cho rằng Triệu Hùng Cường vẫn là một đứa nhóc, nên cũng hơi ráng nhấc thân mình lên, đối với việc lần đầu tiên bóc tem đàn ông Tôn Lan Lan cũng không lưu ý gì lắm, tuy nhiên có còn hơn không. Vòng eo thon thả của cô ta chậm rãi vặn vẹo, Tôn Lan Lan có thể cảm nhận được cơn vui sướng cùng cực khi được lắp đầy. Khoảng chừng năm phút sau, Tôn Lan Lan cuối cùng cũng thỏa mãn thả ra tiếng rên đầu tiên.

"Ưm, Tiểu Cường, giờ em có thể di chuyển một chút rồi."

Sau khi nghe Tôn Lan Lan nói, Triệu Hùng Cương hơi di chuyển, nhưng vừa di chuyển Tôn Lan Lan đã ngay lập tức cảm được khoái cảm mãnh liệt, so với cơn sướng trước đó còn mạnh mẽ hơn gấp nhiều lần. Thứ đồ chơi bằng gỗ do Lưu Đại Tráng thua xa vạn lần.

"Ừm...Tiểu Cường....Mạnh lên đi em."

Nghe cô ta nói, Triệu Hùng cường cũng không khách khí nữa, bắt đầu di chuyển chậm rãi như trong phim. Chẳng mấy chốc, anh đã cảm nhận được mình ra vào ngày càng ẩm ướt trơn trượt dễ dàng hơn, đồng tác của anh cũng ngày càng mạnh mẽ hơn.

Tôn Lan Lan lúc đầu còn ngượng ngùng cắn môi, ngăn cản bản thân không rên lên, cô ta sợ Triệu Hùng Cường nghe được sự khác thường trong giọng của mình. Nhưng khi Triệu Hùng Cường di chuyển mỗi lúc một nhanh hơn, khoái cảm được lấp đầy, rồi chốc lát lại trống rỗng cùng với sự ma sát mãnh liệt khiến cô ta không thể nào nhịn được nữa mà rên rỉ.

" Ah...a....ưm.."

Triệu Hùng Cường không ngờ khi Tôn Lan Lan hưng phấn sẽ phát ra âm thanh như vậy, tiếng này hoàn toàn khác với Tống Ngọc Thanh, tự như tiếng của một con mèo hiền lành vậy.

Thấy Tôn Lan Lan bắt đầu nắm chặt lấy ga trải giường, khuôn mặt xinh đẹp cũng dần đỏ lên, anh biết Tôn Lan Lan đã sắp lên đỉnh rồi. Ngay lập tức, anh bắt đầu thúc vào một cách hung hãn, biên độ di chuyển cũng ngày càng lớn hơn, mỗi lần thúc vào đầu dương v*t đều đi sâu vào bên trong. Tôn Lan Lan chưa bao giờ bị chơi một cách dữ dội đến vậy, mỗi cú thúc của cậu em đều khiến cô ta cảm giác như mình lên đỉnh.

"Tiểu Cường, Tiểu Cường...nhanh lên...nhanh đi em."

"A."



Sau một cú thúc mạnh, Tôn Lan Lan ngay lập tức ngã xuống, hai mắt mờ đi. Nhưng Triệu Hùng Cương không có vẻ gì như sẽ buông tha cho cô ta.

"Chị dâu, em vừa bắt đầu thôi, sao chị đã không chịu nổi rồi.

Nói xong, Triệu Hùng Cường lại bắt đầu vận động, Tôn Lan Lan đã hết sức chỉ biết nương theo Triệu Hùng Cường. Cảm giác vừa lên đỉnh còn chưa tan đi, thì cơn sóng hứng tình kế tiếp đã ập đến.

"Tiểu Cường... chị dâu...chị không chịu nỗi mất."

"Chị à, cố lên, em sẽ nhanh mà."

Thấy Tôn Lan Lan đã sướng tới nỗi nói năng không liền mạch, Triệu Hùng Cường cũng nhanh chóng ra sức thúc những cú thúc cuối cùng. Mỗi một lần bị thúc vào là mỗi một lần lên đỉnh khiến Tôn Lan Lan hoàn toàn rơi vào trạng thái mê sảng, lời nói phát ra từ miệng cũng bắt đầu mất kiểm soát.

"Sướng quá Tiểu Cường...chồng ơi....chồng ơi anh mạnh

quá. "A...hồn...chồng ơi....bị chồng ** xuất hồn mất....a."

Triệu Hùng Cường nghe được lời này thì gầm nhẹ một tiếng rồi liền bắn ra. Bị một trận lũ ấm nóng xối lấy khiến Tôn Lan Lan run lên, không động đậy nổi mà chỉ biết nằm thở hổn hển. Triệu Hùng Cường nhìn đôi má ửng hồng của Tôn Lan Lan, không nhịn được cúi xuống hôn cô ta một lần nữa. Tôn lan Lan cũng yếu ớt đáp lại. Nửa giờ sau, Tôn Lan Lan cuối cùng cũng bình tĩnh, cô ta nhìn Triệu Hùng Cường đang ngồi dọn ga giường cho cô ta, có chút sợ hãi nói.

"Nhóc con, cậu chơi chị muốn ná thở, sau này cậu đừng làm vậy nữa, chị dâu cảm thấy tí nữa thôi là chị sướng đến mức thăng thiên luôn rồi đó."

Nói xong lời này cô ta cũng chuẩn bị đứng dậy mặc quần áo vào, chỉ là vừa nhấc người dậy thì bên dưới đã chảy ra "tinh hoa" của Triệu Hùng Cường bắn vào. Triệu Hùng Cường thấy vậy thì cũng hơi xấu hổ, liền lấy cuộn giấy đưa cho cô ta. Tôn Lan Lan trợn mắt nhìn Triệu Hùng Cường nói.

"Thằng nhóc vô lương tâm này, không sợ làm chị có thai à mà dám bắn vào hả?"

"Tại, tại em nhất thời không nhịn được thôi mà."



Nghe Tôn Lan Lan nói vậy, Triệu Hùng Cường cũng thấy hơi sợ, đúng là anh muốn làm với Tôn Lan Lan nhưng như vậy không có nghĩa là anh muốn cô ta có thai. Nếu cô ta có thai thì mọi chuyện sẽ rất tệ.

"Lần sau nhớ kỹ, may là ở nhà chị có thuốc tránh thai, nếu không, chị mà có thai chắc chăn sẽ bắt cậu chịu trách nhiệm cho xem"

Triệu Hùng Cường không dám trả lời, chỉ có thể cười trừ. Không lâu sau Tôn Lan Lan xuất hiện trong bộ đồ mới, đây chính xác là bộ đồ mà cô ta đã mặc trong lần trước đi lên trấn trên, chỉ là lần này không mặc vớ thôi, đôi chân thẳng dài trắng nõn khiến Triệu Hùng Cường cũng phấn khích mãi. Tôn Lan Lan cũng nhận ra sự thay đổi của Triệu Hùng Cường, kinh ngạc nói.

"Cậu đỉnh thật, nhanh vậy mà đã cứng lại rồi, mà thôi cậu miễn nghĩ đến chị đi, chị không hầu nổi cậu đâu."

"Chị ơi, em về nhé, còn không về thì em sợ bản thân sẽ làm ra chuyện gì đó chẳng hạn như..."

Tôn Lan Lan không đợi anh nói xong đã nhanh chóng ngắt lời.

"Nín, chị biết, đây là đồ chị đem về từ nhà mẹ chị, cậu đem về bồi bổ đi, đợi chị phục sức một tí thì sẽ tìm thằng nhóc nhà cậu, chứ tối nay thì chị chịu thua."

Triệu Hùng Cường nhìn đồ Tôn Lan Lan đưa cho mình, kinh ngạc nói.

"Chị dâu, đây là nhân sâm ạ? Thứ này là thuốc bổ rất tốt, chị để lại cho anh Đại Tráng đi, tuổi em còn nhỏ đâu cần thứ này.

"Khỏi, anh Đại Tráng của cậu còn nhiều lắm, bổ lắm thì nóng người thôi, em cầm nhanh, kẻo đi bị anh Đại Tráng của cậu thấy thì không hay đâu."

Triệu Hùng Cường biết Tôn Lan Lan nói đúng nên cũng không khách khí nữa, nhanh chóng cầm lấy đồ cô ta đưa rồi ôm hôn cô ta mãnh liệt đến mức khi cơ thể Tôn Lan Lan bắt đầu mềm nhữũn ra thì mới buông.

"Cảm ơn chị, đợi sau này em sẽ bù đắp cho chị."

Trước khi rời đi, anh cũng không quên thả dê trên bộ ngực đầy đặn của Tôn Lan Lan, sau đó xách nhân sâm chạy ra ngoài. Thấy Triệu Hùng Cường chạy còn nhanh hơn thỏ, khuôn mặt bất cần ngày thường của Tôn Lan Lan lộ ra sự dịu dàng hiếm có.

Sau khi trở về nhà, Triệu Hùng Cường bận rộn giấu nhân đi đợi có dịp sẽ mang đi bán. Tối qua khi ăn tối xong, Triệu Hùng Cường cõng giỏ thuốc đến nhà Tống Ngọc Thanh nhưng không gặp được cô, hôm nay anh quay về rồi nhưng Tống Ngọc Thanh vẫn chưa về. Anh luôn cảm giác sắp tới sẽ có chuyện gì đó xảy ra. Vừa ra ngoài, Triệu Hùng Cường đã thấy Lưu Đại Tráng cầm cuốc xẻng quay về. Gặp Lưu Đại Tráng, trong lòng anh tuy có chút áy náy nhưng vẫn giả vờ bình tĩnh chào hỏi rồi nhanh chân chạy đến nhà Tống Ngọc Thanh. Đến nơi thì thấy cửa nhà cô vẫn khóa.